Vô Thượng Sát Thần

Chương 1738: Nữ Nhân Mạnh Mẽ Càng Đáng Sợ

Cái chết Huyết Vô Tuyệt khiến Tiêu Phàm vô cùng áy náy, hắn sao có thể để Huyết Yêu Nhiêu đảm nhiệm chức vị đệ tam Diêm La điện điện chủ, để nàng lấy thân đi mạo hiểm được?

Tiêu Phàm rất muốn từ chối, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt băng lãnh mà vô tình của Huyết Yêu Nhiêu, hắn lại không đành lòng.

Chẳng lẽ Huyết Yêu Nhiêu không có quyền báo thù cho ca ca của nàng sao?

Tiêu Phàm hiểu cách làm người của Huyết Yêu Nhiêu, sự việc mà nàng đã quyết định, tuyệt đối sẽ không thay đổi.

Nếu như mình không đáp ứng nàng, nàng ấy cũng sẽ không từ bỏ báo thù cho Huyết Vô Tuyệt, ngược lại khi đó nàng sẽ nghĩ đến những biện pháp khác.

Nhưng với thực lực của nàng, đừng nói báo thù cho Huyết Vô Tuyệt, cho dù là tới gần Minh Yểm cũng khó có khả năng, dù sao hiện tại Huyết Yêu Nhiêu mới chỉ là Chiến Thánh cảnh trung kỳ mà thôi.

Nếu đã như vậy, còn không bằng đáp ứng thỉnh cầu của Huyết Yêu Nhiêu, để cô đảm nhiệm đệ tam Diêm La điện điện chủ, thứ nhất là để nàng tiếp nhận chuyện của Huyết Vô Tuyệt, thứ hai là có thể kiềm chế lại thù hận trong lòng Huyết Yêu Nhiêu.

Hơn nữa hiện tại mặc dù Huyết Vô Tuyệt đã chết, nhưng tương lai thì sao, dù sao thi thể của Huyết Vô Tuyệt còn đang được bảo tồn trong tiểu thiên địa.

"Ngươi không hối hận?" Tiêu Phàm trầm giọng nói, từ góc độ cá nhân mà nói, hắn không hi vọng Huyết Yêu Nhiêu đảm nhiệm chức vị đệ tam Diêm La.

Lưu Ly chính là ví dụ tốt nhất, mặc dù thiên phú của Huyết Yêu Nhiêu không kém, nhưng nàng vẫn là một nữ nhân, không phải Tiêu Phàm khinh thường nữ nhân, mà là có một số việc, nữ nhân sự thật không thể làm được.

Hoặc là có thể làm được, thì cái giá phải bỏ ra cũng lớn hơn rất nhiều so với nam nhân.

"Trọn đời không hối hận!" Huyết Yêu Nhiêu không chút do dự nói ra, ngữ khí kiên định hữu lực.

Giờ khắc này Huyết Yêu Nhiêu không còn chút phong tình vạn chủng nào, chỉ còn vô tình cùng lãnh huyết, nàng tựa như đã thay đổi thành người khác.

Trên mặt Tiêu Phàm lộ vẻ lo lắng, hắn biết muốn Huyết Yêu Nhiêu bước ra từ sự đau đớn trước cái chết của Huyết Vô Tuyệt cần một thời gian nhất định.

Dù sao, Huyết Vô Tuyệt là một trong những nam nhân quan trọng nhất trong cuộc đời này của Huyết Yêu Nhiêu, một người khác chính là Tiêu Phàm, đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ trong lòng Huyết Yêu Nhiêu, bản thânTiêu Phàm lại không biết.

Làm một người ca ca, mỗi giờ mỗi khắc Huyết Vô Tuyệt đều không quên cưng chiều người muội muội này, thậm chí nhiều lần vì cứu nàng, chút nữa hắn đã chết trong tay địch nhân.

Nếu như Huyết Yêu Nhiêu không báo thù được cho ca ca, nàng sẽ áy náy cả một đời.

Tiêu Phàm nhẹ gật đầu, đột nhiên hít sâu một cái nói: "Huyết Yêu Nhiêu nghe lệnh!"

"Có thuộc hạ!" Giọng nói băng lãnh của Huyết Yêu Nhiêu vang lên, quanh thân nàng bốc lên hàn khí, ẩn ẩn có huyết vụ tràn ngập.

"Kể từ bây giờ, ngươi chính là đệ tam Diêm La điện điện chủ, quản lý đệ tam Diêm La điện, không được sai sót." Giọng nói mạnh mẽ của Tiêu Phàm vang lên nói.

"Thuộc hạ tuân lệnh!" Huyết Yêu Nhiêu gật đầu đứng dậy.

Tiêu Phàm vốn chỉ vì không muốn để Huyết Yêu Nhiêu đi chịu chết, mới để cho nàng quản lý đệ tam Diêm La điện.

Nhưng Tiêu Phàm không ngờ tới, trong tương lai đệ tam Diêm La điện, lại nhiều lần lập được kỳ công, cũng như vậy một nữ Tu La đã ra đời, đương nhiên đây là sau này.

Đám người Huyết Minh thấy Huyết Yêu Nhiêu đảm nhiệm vị trí đệ tam Diêm La, trên mặt có chút vui mừng, mặc dù cái chết của Huyết Vô Tuyệt đã đả kích bọn họ rất lớn, nhưng hiện tại Huyết Yêu Nhiêu trở thành đệ tam Diêm La, lại bảo vệ được địa vị của Huyết gia.

"Điện chủ, những người này đều là người của đệ tam Diêm La điện, thuộc hạ có quyền lợi xử trí bọn hắn phải không?" Huyết Yêu Nhiêu đột nhiên nhìn về phía những tên thuộc hạ của Vô Tâm ở trong sân.

Tiêu Phàm khép hờ hai mắt, không biết Huyết Yêu Nhiêu muốn xử trí bọn hắn như thế nào, nhưng hắn vẫn gật đầu nói: "Đúng vậy."

Trên miệng mặc dù đáp ứng, nhưng trong lòng Tiêu Phàm lại rất lo lắng, thời khắc này Huyết Yêu Nhiêu tựa như biến thành người khác, ngay cả hắn đều có cảm giác không nhận ra.

"Đa tạ điện chủ." Huyết Yêu Nhiêu khẽ thi lễ, bắt đầu duy trì khoảng cách nên có giữa một thuộc hạ với Tiêu Phàm

Nhìn thấy động tác này của nàng, Tiêu Phàm không biết mình để Huyết Yêu Nhiêu đảm nhiệm đệ tam Diêm La, là sai hay là đúng.

Huyết Yêu Nhiêu không để ý đến Tiêu Phàm, bước từng bước đi đến trong sân, huyết khí tràn ngập, ánh mắt lạnh lẽo liếc qua đám người trong sân.

"Phản bội đệ tam Diêm La điện, chính là phản bội Tu La điện, các ngươi có biết tội không?" Huyết Yêu Nhiêu lạnh như băng nói.

Đám người lộ vẻ sợ hãi, Giờ phút này Huyết Yêu Nhiêu cho người ta một loại cảm giác vô cùng đáng sợ, bọn hắn không dám đối mặt cùng nàng.

"Biết tội!" Thật lâu sau, dưới áp lực trên người Huyết Yêu Nhiêu, có người không chịu nổi, cắn răng nói.

"Hiên nay, đệ tam Diêm La điện là lúc cần dùng người, bản điện chủ có thể cho các ngươi một cơ hội lập công chuộc tội, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha!" Giọng nói lạnh lẽo của Huyết Yêu Nhiêu vẫn tiếp tục vang lên, nàng tựa như một tòa băng sơn vạn năm.

Đám người nghe vậy, không khỏi lộ vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng, chỉ cần có thể sống, như vậy là đủ rồi.

"Tất cả kẻ phản bội, tự chặt năm ngón tay, các ngươi có phục không?" Huyết Yêu Nhiêu lại nói, trong lúc vô hình trên người nàng tản ra khí thế uy nghiêm, không cho người khác từ chối.

Tiêu Phàm nghe vậy, không khỏi thở dài một hơi, những người này bị Vô Tâm mê hoặc, tự nhiên là có lỗi, nhưng bọn hắn cũng không phản bội Tu La điện, chỉ là đứng về phía Vô Tâm mà thôi, tội không đáng chết.

Tiêu Phàm sợ Huyết Yêu Nhiêu mất đi lý trí, giết hết những người này.

Hiện tại Tu La điện đang thiếu người, nếu giết đi hơn một trăm người này thì đây sẽ là tổn thất lớn đối với Tu La điện.

"Đa tạ Diêm La đại nhân!" Tất cả đám tu sĩ trong sân đều đồng thanh nói.

Tự chặt năm ngón tay mà thôi, cũng không tính là gì, chỉ cần có thể sống sót, về sau nếu tìm được linh dược còn có thể để khôi phục lại.

Có một số người kiên quyết tự chặt đứt năm ngón tay của mình, mặc dù trên mặt họ lộ ra vẻ đau đớn, nhưng vẫn chịu đựng, đến kêu cũng không kêu tiếng nào.

Có thể trở thành sát thủ của Tu La điện, nghị lực của bọn họ cường đại hơn người bình thường rất nhiều.

Một lát sau, những kẻ phản bội đều đã tự chặt đi năm ngón tay, tình cảnh vô cùng tráng lệ, trên mặt đất đều là ngón tay, màu máu tràn ngập không gian.

Huyết Yêu Nhiêu vung tay lên, những ngón tay đầy máu kia thi nhau nổ tung, hóa thành sương máu tràn ngập hư không, chặt đứt năm ngón tay của bọn chúng, thì sẽ không cho bọn chúng cơ hội nối lại một lần nữa, nếu không thì đó đã không phải là trừng phạt.

Dù sao, chỉ cần có tu vi Chiến Đế cảnh trở lên, muốn một lần nữa nối lại ngón tay, chỉ là chuyện dễ dàng mà thôi.

"Các ngươi không được rời khỏi Huyền Vực, một khi phát hiện, giết không tha!" Huyết Yêu Nhiêu hừ lạnh, khẽ vung tay áo, xoay người đi vào trong đại sảnh.

Đám người khẽ thở phào nhẹ nhõm, dù là đám người Huyết Minh cũng không tốt gì, lúc này bọn hắn mới phát hiện, cả người bọn hắn đã đổ đầy mồ hôi, Huyết Yêu Nhiêu khi nãy thật đáng sợ.

" Nữ nhân mạnh mẽ rất đáng sợ." Trong lòng Tiêu Phàm cũng không khỏi cảm thán một câu, hắn không đi theo Huyết Yêu Nhiêu, hiện tại hắn không biết phải an ủi Huyết Yêu Nhiêu như thế nào.

"Ca ca, ta đi tìm Huyết tỷ tỷ." Tiêu Niệm Niệm nhu thuận nói, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.

"Đều tản ra đi, mấy người Huyết Minh ở lại." Tiêu Phàm nhẹ gật đầu, khoát tay một cái nói.

Những tu sĩ kia sao còn dám chống lại, tất cả như được đại xá, nhanh chóng rời đi, một khắc cũng không muốn ở lại nơi này.

Một lát, trong sân chỉ còn mấy người Huyết Minh, Tiêu Phàm liếc nhìn những người này một chút, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người một thiếu niên áo bào đen, chính là thiếu niên dẫn đường lúc trước, thản nhiên hỏi: "Ngươi tên là gì?"

"Hồi bẩm điện chủ, thuộc hạ tên là Nhiễm Trường Ca." Thiếu niên áo bào đen không kiêu ngạo không tự ti lớn tiếng nói tên của mình.

"Ngươi không tệ." Tiêu Phàm nhẹ gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười.

Biểu hiện của thiếu niên này không tệ, khi biết Huyết Yêu Nhiêu gặp phải nguy hiểm, cũng không mù quáng xông lên, mà là lựa chọn đi tìm đám người Huyết Minh, rất biết đối nhân xử thế.

Thiếu niên áo bào đen kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, trong lúc nhất thời không biết làm gì, lúc này, Huyết Minh mới vỗ một cái vào gáy của hắn nói: "Tiểu tử, điện chủ đại nhân khen ngươi, vẻ mặt của ngươi lại mờ mịt thế kia?"

"Tạ ơn điện chủ đại nhân khích lệ." Lúc này, Nhiễm Trường Ca mới lấy lại tinh thần, lớn tiếng kêu lên.

Tiêu Phàm cười cười, người này là hạt giống tốt, nếu như có thể đến Đệ Nhất Lâu tu luyện một phen, thành tựu trong tương lai khẳng định sẽ không thấp.

"Không biết điện chủ lưu lại chúng ta có gì cần dặn dò?" Huyết Minh hít sâu một hơi rồi nói, kéo suy nghĩ của Tiêu Phàm lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất