Vô Thượng Sát Thần

Chương 1744: Trở Về Nam Vực

Mấy người Tiêu Phàm nhanh chóng tiền về Nam Vực, hiện tại thời gian còn lại càng ngày càng ít, mỗi một phút đều vô cùng quan trọng.

Mặt khác, Tiêu Phàm thả tin tức Thần Kiếp Địa giáng lâm ra ngoài, tin tức rất nhanh đã truyền khắp các đại Cổ tộc, tất cả các Cổ tộc đều chuẩn bị sẵn sàng đón địch, so với khi đối mặt cùng Chiến Thần điện càng thêm khẩn trương.

Dị tộc! Nếu so sánh với Chiến Thần điện, nó còn đáng sợ hơn rất nhiều, dù sao đây cũng là thế lực mạnh mẽ vạn năm trước chút nữa đã hủy đi Chiến Hồn đại lục.

Cái tên Cửu U Ma Thần đã ép tất cả mọi người trên Chiến Hồn đại lục không thở nổi.

Khiến Tiêu Phàm thấy ngoài ý muốn là khi Chiến Thần điện thu được tin tức, Chiến Luân Hồi lại giận tím mặt, mặc dù hắn không biết Chiến Luân Hồi vì sao lại giận như vậy, nhưng Tiêu Phàm biết rõ, Chiến Luân Hồi có khả năng sẽ không thần phục Huyết Ma bộ lạc.

Nhưng hắn lại nghĩ tới một vấn đề khác, chính là người thần bí khống chế Vô Tâm, người này từ đầu đến cuối cũng không xuất hiện, xem ra là một nhân vật phiền phức.

Sau ba ngày, nhóm người Tiêu Phàm đã xuất hiện trên không trung của Ly Hỏa Đế Đô, nhìn lại địa phương quen thuộc này, trong lòng Tiêu Phàm liền cảm khái không thôi.

“Lão tam, có cần về nhà nhìn một cái không?” Lăng Phong nhìn về phía Đại Yên Vương Triều hỏi.

Hai mắt Tiêu Phàm lóe qua tinh quang, ánh mắt như có thể nhìn thấu thiên địa.

“Tiêu Phàm, Lăng Phong, thực sự là các ngươi?” Đột nhiên, một tiếng gọi kinh ngạc từ đằng xa truyền đến.

Mấy người Tiêu Phàm quay đầu nhìn lại, thấy ba bóng người quen thuộc bay tới vị trí bọn họ đang đứng, chí lát sau bọn họ đã xuất hiện trước mặt Tiêu Phàm.

“Quách lão, Quách ciện trưởng! Lục viện trưởng, Phúc bá.” Thời điểm nhìn thấy những người này, Tiêu Phàm thiếu chút nữa đã gọi ra Quách lão quỷ may mà hắn kìm được, sau vội vàng đổi giọng.

Người tới không phải ai khác, chính là Quách Sĩ Thần, Phúc bá cùng Lục Vũ, khiến Tiêu Phàm ngạc nhiên là ba người này vậy mà đã trở thành tu sĩ Chiến Thánh cảnh, hơn nữa còn là Chiến Thánh cảnh đỉnh phong.

Không phải Tiêu Phàm xem thường bọn hắn, hai năm này thiên địa linh khí tự nhiên vô cùng nồng đậm, nhưng muốn trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà bọn hắn có thể đột phá Chiến Thánh cảnh cũng khó có khả năng.

Dù sao, trước đó bọn họ đều chỉ là Chiến Hoàng cảnh, Lục Vũ mạnh nhất, cũng mới là Chiến Đế cảnh mà thôi.

Mới mấy năm không gặp, thực lực ba người lại đột nhiên tăng mạnh, thành Chiến Thánh cảnh đỉnh phong.

Nếu như không phải Tiêu Phàm có thể xác định khí tức hồn lực trên người bọn họ, biết rõ đúng là ba người Quách Sĩ Thần, Tiêu Phàm tuyệt đối sẽ nghĩ bản thân đang lâm vào huyễn cảnh.

“Lục bá bá.” Quan Tiểu Thất cũng cùng Lục Vũ chào hỏi, Lục Vũ là người dẫn đường của hắn, nếu như không có Lục Vũ, đừng nói có thể đột phá Chiến Thần, đến bây giờ có khả năng hắn vẫn là một người bình thường.

Lục Vũ cười cười, gật đầu ra hiệu, trên mặt đều là vẻ hòa ái.

“Thực sự là các ngươi, xem ra Điện chủ đại nhân nói không sai, các ngươi nhất định sẽ trở về.” Quách Sĩ Thần đột nhiên cười tủm tỉm nhìn Tiêu Phàm nói.

“Điện chủ? Điện chủ gì?” Không đợi Tiêu Phàm mở miệng, Lăng Phong đã nghi ngờ hỏi, trên mặt lộ ra một tia đề phòng.

Hắn chỉ biết Tiêu Phàm là Tu La điện chủ, trừ Tiêu Phàm ra, Chiến Thần Điện cũng có Điện chủ, ngoài ra không còn Điện Chủ nào nữa.

Tiêu Phàm cũng cau mày một cái, tựa như đoán được cái gì, thử hỏi: “Ngươi là nói tới Điện chủ Truyền Thừa Điện?”

“Truyền Thừa điện không phải đã biến mất mấy ngàn năm à, tại sao lại cùng Thần Phong Học Viện có quan hệ?” Lăng Phong không hiểu hỏi lại.

“Bởi vì Thần Phong Học Viện chính là Truyền Thừa điện!” Tiêu Phàm thả ra một tin tức cực kỳ nặng ký, người khác có thể không biểt nhưng Tiêu Phàm đã sớm có suy đoán.

Bắc lão đã từng nói cho hắn biết, Nam Vực không đơn giản, bằng không Chiến Thần điện cũng không có khả năng không dám tùy ý xâm phạm.

Hơn nữa, khi Chiến Thiên Hạ dẫn người tiến đánh Nam Vực, cuối cùng lại bị một người dùng một kiếm diệt toàn bộ người của hắn, chỉ còn Chiến Thiên Hạ có thể chạy trốn, tất cả những điều này đã đủ chứng minh Nam Vực bất phàm.

Nếu như nói trên đời này còn có ai có thể nháy mắt giết chết mấy vạn người của Chiến Thần điện thì chỉ có Truyền Thừa điện mới có thực lực này.

“Làm sao có thể?” Lăng Phong trợn to hai mắt, vẻ mặt không thể tin được.

“Ngươi còn nhớ kỹ khi chúng ta lén tiến vào Nội Viện sao?” Tiêu Phàm nhắc nhở Lăng Phong nói.

Lăng Phong cau mày một cái, khẽ nhớ lại, sau đó hắn khẽ vỗ đầu một cái nói: “Trước kia không biết, nhưng hiện tại hồi tưởng lại, chỗ đó đúng là tràn đầy thiên địa linh khí “

Tiêu Phàm gật đầu, cho dù hắn sớm có phỏng đoán, nhưng trong lòng vẫn không thể bình tĩnh, ánh mắt khẽ nhìn về phía Quách Sĩ Thần.

“Không sai, Thần Phong Học Viện chính là Truyền Thừa điện.” Quách Sĩ Thần cười nói, cũng cũng không giấu diếm.

“Quách lão quỷ, ngươi khẳng định đã sớm biết rõ Thần Phong Học Viện là Truyền Thừa điện đúng không?” Lăng Phong ra vẻ phẫn nộ, nhìn chằm chằm vào Quách lão quỷ nói.

Cái nhìn này làm Quách lão quỷ toàn thân run rẩy, vội vàng nói: “Ta biết rõ, nhưng mà ta không thể nói.”

“Kỳ thật khi ta đạt được Vô Tận Chi Hỏa, ngươi đã biết là ta cướp đi.” Tiêu Phàm cười cười.

Quách Sĩ Thần cay đắng cười một tiếng, nhưng vẫn gật đầu: “Động tĩnh khi ngươi lấy được Vô Tận Chi Hỏa quá lớn, không muốn biết cũng khó, nhưng ta không ngờ là, Vô Tận Chiến Điện vậy mà cũng trên người của ngươi.”

“Đúng, Vô Tận Chiến Điện vốn cũng là Tu La Điện truyền thừa, vì sao lại rơi vào Tiêu gia chứ?” Tiêu Phàm cũng nghĩ không ra, đồ vật quan trọng như vậy, vậy mà có thể xuất hiện ở gia tộc mình.

Lúc ấy Tiêu gia chẳng là gì cả, chỉ là một gia tộc nhỏ nhoi nơi thành hoang.

"Chẳng qua chỉ là cơ duyên xảo hợp mà thôi." Quách Sĩ Thần tiếp tục nói, "Mỗi một đời Tu La điện chủ sau khi chết, đại bộ phận truyền thừa đều sẽ từ hắn tự động an bài, chỉ có Vô Tận Chi Hỏa cùng Vô Tận Chiến Điện mới thuộc quản lý của Truyền Thừa điện.

Về phần Vô Tận Chiến Điển, Tu La Điện Chủ đời trước trước khi chết, hắn không kịp ghi lại, cho nên không thể trở về Truyền Thừa điện, cuối cùng ngã xuống tại Nam Vực, không nghĩ tới vừa lúc xuất hiện ở Tiêu gia."

“Vậy sao?” Tiêu Phàm nửa tin nửa ngờ.

“Ta chỉ nghe người ta nói, cụ thể như thế nào, ta cũng không rõ ràng.” Quách Sĩ Thần lắc đầu.

“Quách lão quỷ, các ngươi làm sao đã đột phá Chiến Thánh cảnh đỉnh phong?” Lăng Phong cũng không có cho Quách Sĩ Thần mặt mũi, trước kia gọi hắn như vậy, bây giờ vẫn xưng hô như vậy.

“Các ngươi là đều học trò của ta, các ngươi đều đã đột phá Chiến Thần cảnh, chẳng lẽ người làm lão sư như ta lại không thể đột phá Chiến Thánh cảnh sao?” Quách Sĩ Thần cười mắng.

Lăng Phong im lặng, cái lý do này thì tính gì, cảnh giới đột phá đến bây giờ, bọn họ phải liều mạng đấy, các ngươi thì sao đây?

Tiêu Phàm thấy thế, không khỏi vỗ vỗ bả vai Lăng Phong nói: “Phía sau Quách lão quỷ có Truyền Thừa điện, điều kiện tốt như vậy nếu như ngay cả Chiến Thánh cảnh đều không đột phá được, như vậy cũng không có tư cách gia nhập Thần Phong Học Viện.”

Nghe Tiêu Phàm nói như thế, Quách Sĩ Thần tức giận nghiến răng nghiến lợi, đáng tiếc hắn không thể làm gì, hiện tại cho dù có một trăm hắn cũng không phải đối thủ của Lăng Phong và Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm chính là cố ý chọc giận Quách Sĩ Thần, lúc trước bọn hắn bị Quách Sĩ Thần làm tức giận gần chết, hiện tại xem như trả lại cho hắn.

Đương nhiên, sâu trong nội tâm Tiêu Phàm đối với Quách Sĩ Thần vẫn là cực kỳ cảm kích cùng kính sợ, lúc trước Quách Sĩ Thần đã nhiều lần cứu mạng hắn, hơn nữa còn cực kỳ bao che cho hắn.

Nếu không có hắn, năm đó Tiêu Phàm đã sớm chết ở Đại Yên Vương Triều.

.“Nói đùa, Quách viện trưởng, các ngươi cố ý là ở chỗ này chờ chúng ta sao? Chẳng lẽ thực sự là Truyền Thừa điện Điện chủ đại nhân biết rõ chúng ta sẽ đến nơi này?” Tiêu Phàm nói tránh đi.

“Không sai, chúng ta đã ở chỗ này chờ nửa tháng, Điện chủ muốn gặp ngươi.” Quách Sĩ Thần hết sức trịnh trọng nói ra.

“Gặp ta?” Lần này đến phiên Tiêu Phàm kinh ngạc, trên mặt lộ ra vẻ kinh dị.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất