Chương 60: Thất trọng Ngưng Nguyên cảnh
Dần dần, quanh thân Mục Vân ngưng tụ ra một cỗ chân nguyên.
Chỉ là những chân nguyên kia, cũng không có trong nháy mắt tràn vào đến trong cơ thể Mục Vân, ngược lại là tập trung ở quanh thân hắn.
Rõ ràng bản thân hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của những chân nguyên này, nhưng hắn lại là không cách nào hấp thụ các chân nguyên kia vào trong kinh mạch trong cơ thể.
Loại cảm giác này khiến hắn rất khó chịu.
Đinh...
Trong nháy mắt, một đạo tiếng vang vang lên, trong vô thức, trong đầu của Mục Vân, Tru Tiên đồ lại một lần nữa mở ra.
Chỉ là lần này, Tru Tiên Đồ lại không chỉ có mở ra một góc, mà là một tờ.
Trong một tờ kia, trong Tru Tiên Đồ có một bóng người, thân ảnh của người này đang bay tới bay lui, không ngừng diễn luyện một môn võ kỹ.
Trong một tờ kia, trong Tru Tiên Đồ, một thân ảnh đang thao túng các loại dược liệu, vùi đầu vào trong lò đan, luyện chế thần diệu đan dược.
Trong một tờ kia, trong Tru Tiên Đồ, một thân ảnh đang thao túng các loại kim loại, chế tạo ra một thanh thần binh.
Chỉ là mọi việc, Mục Vân lại không thể cảm ngộ hết.
Hắn chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí quan sát chân nguyên xung quanh cơ thể, cẩn thận từng li từng tí nhìn những chân nguyên kia, chỉ sợ chân nguyên bất ngờ bộc phát, tiến vào trong thân thể của hắn.
Trong lúc nhất thời, trọn vẹn kéo dài nửa ngày, mà những chân nguyên kia vẫn lơ lửng bên ngoài thân thể Mục Vân.
Dần dần, Mục Vân buông ra cảnh giác, bắt đầu quan sát hình ảnh trên một tờ kia của Tru Tiên Đồ.
- Bổ Thiên Kiếm Đạo!
- Trúc Linh Đan!
- Thượng phẩm phàm khí, Thanh Khuyết Kiếm!
Một môn võ kỹ, một viên linh đan, một thanh thần binh.
Trong thoáng chốc, võ kỹ tu luyện pháp môn kia, phương pháp luyện chế đan dược, khẩu quyết chú tạo phàm khí, trong nháy mắt tràn vào trong đầu của Mục Vân.
Cho dù một đời trước thân là Tiên Vương của ngàn vạn đại thế giới, Mục Vân cũng chưa từng lĩnh ngộ được loại võ kỹ thần kỳ, đan dược, phàm khí này.
Tru Tiên Đồ như mở ra một cánh cửa thần bí, một đạo càng cao hơn cho hắn.
Ông...
Vào lúc này, tiếng vù vù vang lên, quay chân nguyên bên ngoài xung quanh thân Mục Vân, ầm vang đánh vào trong cơ thể hắn.
Mà cùng lúc đó, một tờ được Tru Tiên Đồ mở ra kia, dần dần khép lại.
Một cỗ chân nguyên bá đạo đến cực hạn, từ lúc Tru Tiên Đồ khép lại, dâng lên lộ ra.
Mà nếu so với hắn, chân nguyên xúm lại ban đầu quanh thân Mục Vân, thực sự là cực kỳ bé nhỏ.
- Mẹ nó, tiết tấu này là muốn chơi chết ta!
Mục Vân nhịn không được chửi nhỏ một tiếng, nhưng hắn vẫn nghĩ một đằng nói một nẻo, nhận lấy chân nguyên tản mát ra trong Tru Tiên Đồ.
Mà giờ khắc này, bao gồm chân nguyên hắn tự mình dẫn động đến quanh thân, tăng thêm trong cơ thể hắn vốn chứa chân nguyên, lại thêm chân nguyên tự nhiên tản mát ra từ Tru Tiên Đồ. Ba cỗ chân nguyên này đang không ngừng khuấy động, lăn lộn trong thân thể của hắn...
Trong nháy mắt, ba cỗ chân nguyên này khiến Mục Vân lâm vào điên cuồng.
Nhưng đồng thời, cũng khiến cho chân nguyên trong cơ thể hắn, tụ đến một mức độ khủng bố.
Còn nhiều hơn so với chân nguyên của võ giả bước vào nhục thể thất trọng Ngưng Nguyên cảnh!
Trong thất trọng, hàm lượng chân nguyên khác nhau thì bản thân thực lực của võ giả cũng sẽ chênh lệch rất xa.
Đây cũng là vì sao thất trọng Ngưng Nguyên cảnh cường đại.
- Đáng chết!
Ba cỗ chân nguyên đang không ngừng khuấy động trong cơ thể hắn, hắn phải tụ lại chân nguyên trong cơ thể, ngưng tụ gắn kết lại với nhau.
Có thể chính vì một cỗ bốc đồng này lại khiến Mục Vân thống khổ đến phát cuồng.
Vô luận là dẫn động chân nguyên thiên địa, hay chân nguyên vốn có trong kinh mạch, hoặc chân nguyên tản mát ra từ Tru Tiên Đồ, ba cỗ khí tức này không khí tức nào giống nhau.
Thời gian từng giờ từng phút biến mất, mà dần dần, trong cơ thể Mục Vân, ba cỗ chân nguyên, dần dần mất đi phương hướng chung.
- Hô...
Trọn vẹn sau một canh giờ, Mục Vân mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Mà giờ khắc này, chân nguyên trong cơ thể hắn đã hoàn toàn được thống nhất, quy về một nơi.
Mà quần áo phía sau lưng của hắn dính chặt vào thân thể, mồ hôi đã làm ướt nhẹp phía sau hắn.
- Ba cỗ khí tức chân nguyên đã tụ lại, Ngưng Nguyên cảnh!
Giờ khắc này, Mục Vân cảm nhận được sự cường đại chưa từng có trước đây.
Chân nguyên trong mỗi một đường kinh mạch trong cơ thể như muốn đầy tràn ra.
Cho dù là tùy ý vung vung lên hai tay, hắn vẫn có thể cảm nhận được, lực lượng vô cùng cường đại mạnh mẽ!
- Nhục thể thất trọng Ngưng Nguyên cảnh, mới xem như võ giả chân chính đăng đường nhập thất, cho dù là kiếp trước, ta cũng chưa từng cảm nhận được loại lực lượng này, Tru Tiên Đồ, ngươi ngược lại mang đến kinh hỉ quá lớn cho ta! Bổ Thiên Kiếm Đạo, Trúc Linh Đan, Thanh Khuyết Kiếm! Võ kỹ, luyện đan, luyện khí, quả nhiên Tru Tiên Đồ là một món đồ vô cùng thần bí đến không thể hình dung.
- Điêu Á Đông, nếu ngươi đã nguyện ý trở thành đá kê chân giúp Mục Vân ta nổi tiếng, ta làm sao từ bỏ từ chối được, sau một tháng, ta sẽ tự để ngươi hiểu rõ, cái gì gọi là phế vật!
Mục Vân đã chân chính bước vào đến Ngưng Nguyên cảnh, thậm chí hắn cảm giác được chân nguyên trong cơ thể còn muốn dày đặc hơn so với võ giả Tụ Đan cảnh bát trọng.
- Mặc Dương, Tề Minh, Diệu Tiên Ngữ, xem ra một tháng thời gian này, ta cần phải tiến hành một ít đặc huấn đối với ba người các ngươi!
Mục Vân đột phá đến Ngưng Nguyên cảnh thất trọng, lại một lần nữa tự tin hơn gấp trăm lần, rời khỏi phòng luyện công, bắt đầu kế hoạch của hắn.
Mà một ngày này, trong toàn bộ Bắc Vân học viện, khắp nơi đều đang truyền nhau một tin tức.
Sau một tháng, Mục Vân sẽ dẫn đầu lớp năm sơ cấp của hắn so tài với lớp cao cấp tinh anh của Điêu Á Đông về các phương diện vũ lực, luyện đan, luyện khí quyết đấu.
Chỉ là phần lớn khi mọi người nghe được tin tức này, thần sắc mọi người đều hiện vẻ chế giễu
Lớp năm sơ cấp là lớp nào? Chính là lớp rác rưởi nhất học viện.
Mà lớp của Điêu Á Đông lại là lớp ba tinh anh, đứng đầu trong toàn bộ học viện.
Hai lớp này, căn bản không thể so sánh với nhau!
Giờ phút này, trong lớp Điêu Á Đông hơn ba mươi học viên có mặt đông đủ.
- Điêu đạo sư, Mục Vân tên phế vật kia lại dám giẫm lên lớp chúng ta, để tấn thăng thành đạo sư trung cấp, quả thực là nằm mơ!
- Đúng vậy, lấy chúng ta làm đối thủ, cũng thực sự là không xem ngài để ở trong mắt!
- Điêu đạo sư, chỉ cần ngài mở miệng, chúng ta lập tức khiến tên Mục Vân kia quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, chỉ là lục trọng Ngưng Mạch cảnh mà thôi, Điêu Á Vân lớp chúng ta vẫn có thể đánh hắn không nhận ra phương hướng luôn!
Việc này khiến một đám học viên trong lớp cao cấp tinh anh Điêu Á Đông dạy bảo, từng người đều lòng đầy căm phẫn.
Bị một đạo sư phế vật của lớp phế vật khiêu chiến, đối với bọn hắn là một chuyện vô cùng nhục nhã.
- An tâm chớ vội!
Điêu Á Đông đứng trên bục giảng, nhìn hơn ba mươi học viên, nói:
- Lần này, Mục Vân dám khiêu chiến lớp chúng ta, không phải là vũ nhục đối với Điêu Á Đông ta, còn là vũ nhục đối với lớp ba3 cao cấp chúng ta!
- Cho nên lần này, chúng ta nhất định phải khiến cho Mục Vân, để toàn bộ học viên học viện hiểu rõ, lớp ba cao cấp chúng ta là không thể xâm phạm!