Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch)

Chương 19 bà chủ nhỏ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Nạp Lan Uy tuy thực lực cao hơn Lâm Duệ một khoảng nhưng rất chăm chú chiến đấu. Ngoài việc không dùng luân mạch và huyết thanh ra, ở các phương diện khác hắn đều dùng toàn lực, muốn cố gắng phá vỡ phòng ngự của Lâm Duệ. Nhưng có thể là do quá nôn nóng, ngay khi Nạp Lan Uy liên tục dùng bí chiêu, định dồn Lâm Duệ vào góc đông nam võ đài, ép hết đường thì Lâm Duệ tóm được kẽ hở, lần đầu tiên phản công lại.

Nạp Lan Uy nhìn thấy ánh đao chém đến như dải lụa kia thì không kinh ngạc chút nào mà còn khẽ cười đắc ý. Hắn có một bí danh là “khí mã uy”, sở trường là dùng hư chiêu, cố ý tạo ra kẽ hở hấp dẫn đối thủ tấn công về hướng cạm bẫy đã giăng sẵn.

Nạp Lan Uy cảm thấy lần này mình thắng chắc rồi. Xích Lôi đao của Lâm Duệ đúng là rất lợi hại, đã đến cấp tông sư, có thể phòng thủ không kẽ hở nhưng nếu như tấn công thì không chắc còn làm được như vậy.

Nhưng ngay sau đao đầu tiên, Nạp Lan Uy đã thấy không đúng, Lâm Duệ càng chém càng nhanh, ánh đao như chớp giật nối liền chặt chẽ, nước chảy mây trôi.

Nạp Lan Uy sau khi đón ba đao thì bị ép lùi lại. Một phần vì đao tốc Lâm Duệ quá nhanh, thuấn ảnh kiếm có chút không kịp đón đỡ, một phần vì dòng điện và tia lửa trên đao của Lâm Duệ. Dòng diện này làm bàn tay Nạp Lan Uy hơi tê, tia lửa thì làm nóng kiếm trong tay hắn, làm hắn có chút cảm giác bị bỏng.

Keng! Keng! Keng! Keng!

Nạp Lan Uy đón lấy tám đao thì bị ép lùi lại năm bước. Hắn giận quá thành cười, chính mình không ngờ lại bị một người còn chưa cấy luân mạch ép lùi lại, nếu để đám bạn học của hắn biết thì bị cười nhạo chết mất.

Nạp Lan Uy đang chờ đao thứ chín của Lâm Duệ chém hết, đó là thời khắc hắn phản kích. Để đối phương khí thế trào dâng như sóng biển đi, rồi khi khí thế hết, sóng biển cắm mặt trên bờ thôi!

Nhưng hắn rất nhanh đã phát hiện không đúng, sau đao thứ chín, Lâm Duệ lại chém tiếp một đao rất nhanh, không cho hắn không gian hay cơ hội phản công nào!

Đao thứ mười! Đao thứ mười một! Đao thứ mười hai! Đao thứ mười ba!

Keng! Keng! Keng! Keng!

Lúc này Nạp Lan Uy đã bị ép đến góc võ đài, mắt mở to trợn trừng khó mà tin nổi, đối thủ của hắn không cần hồi khí, liên tục chém mười ba đao rồi, vô lý quá!

Vương Sâm phía dưới cũng mơ hồ, đây còn là Xích Lôi Cửu Trảm sao? Xích Lôi Cửu Trảm không phải chỉ chém được chín đao mà, sao Lâm Duệ có thể chém được nhiều đao như vậy?

Phương Nhiễm Nhiễm thì cười tươi, hai tay khoanh trước ngực:

- Là cấp tông sư!

Xích Lôi đao cấp tông sư đã vượt quá giới hạn cũ, có rất nhiều thượng tá, đại tá nắm giữ kỹ xảo này nhưng bất ngờ là Lâm Duệ mới thiếu úy đã dùng được chiêu này! Không có danh sư chỉ điểm, hắn đã luyện Xích Lôi đao đến cấp tông sư!

Nam tử tóc vàng Triệu Ngạn cũng ánh mắt sáng ngời, hô lên như sấm ủng hộ:

- Đao hay lắm!

Lâm Duệ không chút ảnh hưởng, tiếp tục chém ra đao thứ mười bốn, mười lắm!

Ngay khi đao thứ mười lăm của Lâm Duệ chém xuống, Nạp Lan Uy cuối cùng không chịu nổi! Tay phải của hắn đã tê dại, lòng bày tay thì bỏng mất rồi. Nạp Lan Uy ánh mắt đầy bất đắc dĩ, chỉ có thể dùng luân mạch!

Keng!

Theo thanh âm kim loạn va chạm vang lên, hổ khẩu của Lâm Duệ tóe máu, đao trong tay hắn bị đánh văng lên cao đến 50 mét mới rơi xuống.

Lâm Duệ thấy vậy thầm kinh hoàng, sức mạnh bộc phát toàn lực của Nạp Lan Uy thật đáng sợ! Vị phó tướng võ đạo xã đoàn này thực lực hẳn là cấp đại úy!

Nạp Lan Uy sau khi đánh bay đao trong tay Lâm Duệ thì không dám làm gì nữa, hắn thấy mỹ nhân OL đang cười nhạt kèm cảnh cáo nhìn mình.

Nạp Lan Uy ngượng ngùng nở nụ cười, chủ động thu kiếm lại:

- Trận này ta thua! Vừa rồi ta đã dùng luân mạch, nếu như không dùng thì thua ngươi rồi.

Nạp Lan Uy chủ động đi tới trước người Lâm Duệ, nắm tay hắn nói:

- Người anh em thật trâu bò! Ta lần đầu thấy người ở tuổi của ngươi có thể luyện Xích Lôi đao tới cảnh giới như này, liên tục chém mười lăm đao! Nếu như cấy luân mạch và truyền huyết thanh thì còn đến mức nào nữa? Ở giai đoạn trước đại học, không nhiều người sánh được ngươi đâu. Vừa rồi đoàn trưởng có nói dẫn ngươi đến tham quan, hẳn là ngươi chưa đáp ứng gia nhập xã đoàn. Nhớ nghe ta, đừng khách khí với nàng, nàng là phú bà đấy, lúc nàng mời ta đến đây, nàng ta có nói trên thế giới này không có gì tiền không giải quyết được. Sau đó nàng ta dùng tiền đập ta hôn mê luôn, ngươi biết thiết bị và trang trí tầng này tốn bao nhiêu tiền không, 130 triệu đồng Liên Bang đấy, là giàu bất nhân tính rồi!

Hắn còn khẽ nói với Lâm Duệ:

- Ngươi vào xem thông báo của trường đại học Minh Đức đi, hôm nay bọn họ mới thay đổi một thành viên trong hội đồng quản trị đấy.

Lâm Duệ vội mở trang web trường học xem thông báo. Dòng thông báo to đùng ghi rõ bổ nhiệm Phương Nhiễm Nhiễm vào hội đồng quản trị, giúp thúc đẩy chiến lược kinh doanh và phát triển của trường học.

Hắn một lần nữa lại thêm ngạc nhiên, vị đoàn trưởng vẫn ôn hòa đứng kia là phú bà, thành viên hội đồng quản trị sao!

Khi Nạp Lan Uy lặng lẽ nói, nam tử tóc vàng Triệu Ngạn ở bên dưới bình tĩnh nhìn Lâm Duệ:

- Đao pháp rất tốt, thiên phú rất tốt! Chỉ là, đáng tiếc! Đáng tiếc!

Ánh mắt của hắn đầy phức tạp rồi yên lặng rời đi, không biết vì sao bóng lưng kia có chút tiêu điều.

Phương Nhiễm Nhiễm thấy vậy thì khó hiểu, nhưng nàng nhanh chóng tập trung Lâm Duệ. Khóe miệng nàng sắp chảy nước miếng mất rồi, ánh mắt thì sáng ngời nhìn chăm chú con mồi. Chiến đấu lúc nãy mang đến kinh hỉ rất lớn cho nàng, đối phương rõ ràng là một khối bảo thạch lớn chưa mài dũa!

Mỹ nhân OL thì nhìn Triệu Ngạn, trong ánh mắt đầy bất đắc dĩ và đồng tình. Nàng biết tâm tình của Triệu Ngạn vì sao lại xuống thấp như vây. Phương Nhiễm Nhiễm đã tìm được chủ tướng tương lai, vậy sẽ không tiêu tiền đi đào người về nữa. Điều này nghĩa là trong vòng hai năm tới, võ đạo xã đoàn không có cao thủ gia nhập nữa, mà Triệu Ngạn đã đại học năm 3 sẽ trở thành vật hy sinh.

Thiên phú của Lâm Duệ rất mạnh, mạnh đến đáng sợ nhưng nền tảng cơ sở quá kém! Đợi đến khi hắn thật sự có tiếng nói, đảm nhiệm được chủ tướng thì cũng phải mất đến hai năm.

Vừa rồi ở căng tin, Phương Nhiễm Nhiễm to mồm nói chỉ cần Lâm Duệ gia nhập, bọn họ có thể trong hai năm tiến vào vòng top 4, đó thuần túy là nói mạnh miệng thôi! Theo như tình báo của nàng, gần đây anh tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, hơn xa mấy năm trước. Vì thế khả năng võ đạo xã đoàn bọn họ vang danh phải lùi đến sau 2 năm, lúc ấy Triệu Ngạn đã tốt nghiệp rồi, khi đấy bọn họ nổi danh như nào thì cũng không liên quan gì đến Triệu Ngạn!

- Đang nói thầm thì gì vậy? Có phải là đang nói xấu ta không?

Phương Nhiễm Nhiễm đã phi thân lên võ đài, một cái phất tay ra hiệu Nạp Lan Uy lùi lại, nàng cười híp mắt nói với Lâm Duệ:

- Đây còn là khu bên ngoài, để tôi dẫn bạn sang khu sinh hoạt. Tôi đảm bảo công ty dị thể không có điều kiện tốt như võ đạo xã đoàn này đâu.

Lâm Duệ nhướng mày lên, hắn đang muốn kiến thức thêm, xem 130 triệu đồng Liên Bang biến thành vật tư sẽ mang hình dáng như nào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất