Chương 15: Ngoại truyện 3
Về việc tôi lên "con thuyền" Tô Hề này như thế nào, thật ra mà nói, là tôi tỏ tình trước.
Cùng lớp cấp ba, tôi dù sao cũng chưa khai sáng, chưa bao giờ có suy nghĩ không phận với Tô Hề.
Khi đó chỉ muốn cùng anh ấy thi đấu cao thấp trong học tập, ngày nào cũng so xem ai làm nhiều đề hơn, ai sai ít câu hơn.
Cho nên thực ra thành tích của hai chúng tôi thật sự là gần như nhau, nhưng đại học thì không cùng một nơi.
Vì tôi nói đùa về nguyện vọng, Tô Hề anh ấy thật sự đã điền vào.
Sau này biết tôi điền miền Bắc, còn anh ấy điền miền Nam, anh ấy suýt nữa tức chết.
Suốt một kỳ nghỉ hè không nói chuyện với tôi, mãi đến khi sắp nhập học mới mặt nặng mày nhẹ đến nhà tôi nói đưa tôi đi học trước rồi anh ấy mới đến báo danh.
Nhưng dù xa như vậy, anh ấy vẫn sẽ tranh thủ đến trường tôi tìm tôi, ít nhất mỗi tháng một lần.
Anh ấy năm hai đã được người tìm kiếm tài năng phát hiện, bắt đầu đóng một số vai phụ, cũng chính là năm hai đó vào ngày Quốc tế Thiếu nhi đến tìm tôi, tôi đã tỏ tình với anh ấy.
Phát hiện mình thích Tô Hề, còn sớm hơn một chút.
Trong suốt năm nhất đại học, sau khi tôi lần lượt từ chối những chàng trai theo đuổi, các bạn cùng phòng đều tỏ vẻ khó hiểu, vì trong số đó không thiếu những đàn anh hay bạn cùng khóa rất xuất sắc về mọi mặt.
Nhưng quả thật không có ai trong số họ có thể khiến tôi nảy sinh ý nghĩ muốn trở thành người yêu, họ liền hỏi tôi, đối với ai thì có thể nảy sinh suy nghĩ này?
Lúc đó phản ứng đầu tiên trong đầu tôi chính là Tô Hề, những người khác cũng rất xuất sắc không sai, nhưng trong lòng tôi, dường như không ai có thể sánh bằng anh ấy.
Hơn nữa khi tôi nghe nói anh ấy bị cô gái khác theo đuổi thì tôi lại bóng gió châm chọc anh ấy, nhìn thấy anh ấy và người khác giới cùng nhau nói cười cũng cảm thấy rất chướng mắt.
Sau khi biết mình thích Tô Hề, tôi đã băn khoăn rất lâu.
Dù sao hai người cũng quá quen thuộc rồi, vạn nhất bị từ chối chẳng phải sẽ rất xấu hổ sao.
Nhưng vào ngày mùng một tháng sáu đó để chứng minh mình không còn là trẻ con nữa, hai chúng tôi đều uống một chút rượu, mượn men say, tôi đã tỏ tình. Nghĩ rằng nếu anh ấy không đồng ý thì cứ coi như tôi say rượu nói đùa là được.
Sau đó nghe tôi nói xong, Tô Hề vui mừng khôn xiết, nụ cười trên môi không thể nào giấu được.
Anh ấy nói còn tưởng tôi không thích anh ấy nên mới cố ý nói một trường ở miền Nam cho anh ấy, không muốn ở cùng trường với anh ấy, làm anh ấy buồn suốt một kỳ nghỉ hè.
"Vậy mà vẫn mỗi tháng chạy đến trường tìm tôi sao?"
"Tổng không thể để cậu bị người khác lừa đi chứ, ai bảo trong lòng tôi chỉ có mình cậu."
Tô Hề kiêu ngạo hừ hừ hai tiếng, tay lại lặng lẽ vươn qua nắm lấy tay tôi.
Tôi mới sẽ không bị lừa đi đâu, vì trong lòng tôi cũng sẽ chỉ có mình anh thôi.
[HẾT]