Sát Thần không gian của Diệt Ma Thần, sở dĩ có thể sát thần, đó là bởi vì không gian này đều không phải là ảo cảnh thuần túy, mà là một ảo cảnh chân chính, một ảo cảnh thực điển hình chân thật.
Cái gọi là ảo cảnh chân thật, là cảnh tượng trong không gian từ tâm sinh ra, những thứ do tâm sinh đều là giả, nhưng đó là có thật trong tâm.
Thay lời khác nói, ngươi nhìn thấy hắc long, đích xác chính là hắc long không gian, ngươi nhìn thấy nhược thủy, đích xác chính là nhược thủy, thậm chí ngươi ở trong này nhìn thấy sáng thế thần, đó cũng chính thật là sáng thế thần, ít nhất, hắn có được tất cả lực lượng của sáng thế thần.
Thần lực của Diệt Ma Thần đến từ Bàn Cổ và Cửu Thiên Huyền Nữ song tu, Cửu Thiên thần lực mờ ảo linh động, hơn nữa trời sinh mị hoặc, thích hợp nhất là chế tạo ảo cảnh, mà Bàn Cổ thần lực hùng hồn dày đặc, kín kẽ, lại thích hợp nhất là chế tạo không gian phong bế, Sát Thần không gian này chẳng những phong bế thật cẩn thận, hơn nữa còn khả năng tạo ra vô số ảo tưởng bên trong, một khi không gian hình thành, thần tộc bên ngoài không thể đột nhập, thần tộc bên trong không cách phá ra, có thể trong ngoài hai phương, quả nhiên là: " Không gian của ta thì ta là lớn nhất, trong không gian của ta thì ta là thần."
Như vậy, không gian này vì sao lại không thể mạt sát thần cách chứ?
Trên thế gian này bất cứ sinh linh nào cũng có tâm ma trong đáy lòng, cho dù là thần ma hai tộc, cũng đồng dạng có sự sợ hãi, tỷ như sáng thế thần, thì là sự tồn tại mà tất cả thần tộc khó thể tưởng tượng, tỷ như Bàn Cổ cùng Cửu Thiên Huyền Nữ trong Diệt Thế Chi Môn cường đại như thế, nhưng Tiểu Tiểu chỉ cần giơ tay nhấc chân liền tan thành mây khói. Như vậy, nếu là có thần tộc tiến vào không gian, trong lòng hắn sợ hãi cái gì, trước mắt sẽ xuất hiện cái đó, thử hỏi, nếu lấy sự mạnh mẽ của Chư Cát Thần Hầu, hắn sợ hãi đại khái chỉ có sáng thế thần, như vậy sáng thế thần sẽ xuất hiện trước mắt hắn, sau đó dễ dàng xử lý hắn, cứ như vậy, dù là thần cũng bị giết mất.
Chỗ đáng sợ của ảo cảnh này là như thế, tự ta không giết được ngươi, tự nhiên sẽ có sinh linh mà ngươi sợ hãi đi tới giết ngươi, nói tóm lại, ngươi không phải sáng thế thần, ngươi tất nhiên sẽ chết, chỉ đơn giản như vậy!
Cho nên Vô Tự Thiên Thư tiến vào Sát Thần không gian, Diệt Ma Thần cứ cười lạnh liên tục, với hắn xem ra, lực lượng Vô Tự Thiên Thư tuy rằng cường đại, nhưng ở trong Sát Thần không gian, cũng không coi là gì, với thực lực cùng kiến thức của Tiểu Khai, thứ hắn sợ hãi, làm sao Vô Tự Thiên Thư có thể ngăn cản?
Vừa rồi trong ảo cảnh chân thật kia, Tiểu Khai cùng Vũ Ca đều nhìn thấy được sinh linh mà mình sợ hãi nhất, Vũ Ca thuở nhỏ sinh trưởng ở Bá Cách gia tộc, phụ thân là một trong ngũ đại cao thủ ma giới, chưa từng thấy qua thứ gì đáng sợ, bình sinh chứng kiến đáng sợ nhất cũng chỉ là cự ngao mà thôi, cho nên, ngay từ đầu nàng đã nhìn thấy cự ngao, về phần Tiểu Khai, hắn gặp qua thần tộc tuy nhiều, nhưng đối với hắn đều thân mật có thừa, tự nhiên không đáng sợ hãi, duy nhất đáng giá sợ hãi, đó là con hắc long trong long không gian cùng với nhược thủy khôn cùng, cho nên hắn lập tức nhìn thấy nhược thủy cùng hắc long, nếu không phải có Vô Tự Thiên Thư tương trợ, chỉ sợ hắn sớm rơi vào trong nhược thủy, hóa cốt không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Quá trình vừa rồi mặc dù vô cùng mạo hiểm, nhưng đặc sắc nhất chính là, một chiêu cuối cùng của Vô Tự Thiên Thư, chính là phun ra bốn vị chân nhân, hoàn toàn phá tan Sát Thần không gian.
Sát Thần không gian sở dĩ có được đặc thù đáng sợ của ảo cảnh, điều kiện trọng yếu nhất là ở chỗ Không Gian Phong Bế, chỉ có ở trong không gian này, nó mới có thể duy ngã độc tôn, nếu không, đó là xúc phạm kiêng kị của sáng thế thần, trái với sáng thế quy tắc.
Trong Sát Thần không gian vốn chỉ phong bế Tiểu Khai, Vũ Ca cùng với Vô Tự Thiên Thư, nhưng Diệt Ma Thần dù là có thông minh, cũng tuyệt đối không thể tưởng được Vô Tự Thiên Thư lại đi thông tới một thế giới khổng lồ: " Diệt Thế Chi Môn."
Vô Tự Thiên Thư từ trong Diệt Thế Chi Môn phun ra bốn vị chân nhân, nhất thời làm cho không gian phong bế xuất hiện sinh linh vốn không nên xuất hiện, quy tắc chợt tan vỡ, toàn bộ không gian phong bế nhất thời sụp đổ, ảo cảnh thực khoảnh khắc bị phá tan, hắc long, nhược thủy, cự ngao, tất sinh linh trong ảo cảnh trong phút chốc tan thành mây khói, không còn tồn tại, cho nên giờ phút này chỗ Tiểu Khai đang đứng, tuy rằng vẫn còn trong Sát Thần không gian, nhưng cũng không còn bị ảo cảnh làm khó khăn.
Giờ phút này Sát Thần không gian, chính là một không gian tràn ngập tử khí, không gian này, là dùng Diệt thần lực độc đáo của Diệt Ma Thần tạo thành, toàn bộ không gian nhét đầy khí tức Diệt thần lực, mà ngay cả không gian quy tắc đều hết thảy nghiêng về Diệt thần lực.
Ở trong không gian này, Diệt Ma Thần thực lực có thể tăng lên gấp trăm lần, mà sinh linh bị vây trong đó, lực lượng tốc độ tiêu hao càng nhanh hơn, thực lực phát huy cũng giảm sút lớn, đó là lực lượng lĩnh vực, vốn Vô Tự Thiên Thư là duy nhất không chịu ảnh hưởng này, nhưng trong trận chiến vừa rồi, nó tiêu hao quá nhiều lực lượng, giờ phút này nằm trong ngực Tiểu Khai, rốt cuộc không phóng thích nổi chút lực lượng nào.
Càng đáng buồn chính là, Tiểu Khai cho tới giờ phút này còn nghĩ ràng những gì mình vừa chứng kiến chỉ là ảo giác, thậm chí còn đang xấu hổ trong lòng: " Ta không ngờ lại nhìn thấy Vô Tự Thiên Thư tự mình biến lớn, tự mình đi chiến đấu, ta thật sự là còn có khuynh hướng tự vọng tưởng a…"
Cho nên nguy cơ vẫn chưa tới, ngược lại, chân chính ác chiến, giờ phút này mới vừa mở màn!
Bốn vị chân nhân vừa nhìn thấy Tiểu Khai, đều có chút kinh ngạc, bọn họ rõ ràng đang du ngoạn tại vùng trung du của Diệt Thế Chi Môn, lại bỗng nhiên đi vào một chỗ như vậy, tự nhiên là tưởng Tiểu Khai ra tay, Trấn Nguyên chân nhân cười nói: " Nơi này là tiên giới sao? Di, nghe nói tiên giới có nhiều hoa thơm cỏ lạ, đẹp không sao tả xiết, như thế nào lại có bộ dáng trầm lặng như vậy?"
Tiểu Khai đã có điểm hoài nghi bốn vị chân nhân cũng là ảo ảnh, hắn nhìn chằm chằm Trấn Nguyên chân nhân hồi lâu, mới do dự nói: " Chân nhân…ta hỏi ngươi một vấn đề, ngày đó ở ma giới ta tố hình cho các ngươi, dùng tài liệu gì, còn có người nào ở đó?"
Trấn Nguyên chân nhân kinh ngạc nói: " Không phải ngươi dùng Ngũ Sắc Thạch sao? Về phần chung quanh, còn giống như là có Ma Tôn nữa a."
Tiểu Khai vẫn chưa yên tâm, suy nghĩ một lúc lâu lại nói: " Vậy ngươi còn nhớ rõ hay không, lúc ta mở ra trang thứ hai của Vô Tự Thiên Thư, ta có kể cho các ngươi nghe câu chuyện cười gì?"
Trấn Nguyên chân nhân thần tình kinh ngạc, cúi đầu suy tư. Tiểu Khai ở bên cạnh nhìn, trong lòng hơi có chút khẩn trương, nghĩ thầm: " Nếu đây do Diệt Ma Thần làm ra, ta có phải dùng một gậy đem bốn người này đánh chết? Nếu vạn nhất bọn họ là người thật, lại làm sao nhớ ra nổi chuyện lâu như vậy, ta không phải giết lầm bằng hữu?"
Trong lòng hắn còn đang do dự, Trấn Nguyên chân nhân đã ngẩng đầu lên, có điểm không xác định nói: " Ngươi nói…là chuyện xưa về bói toán?"
Trong lòng Tiểu Khai nhất thời buông lỏng, liên tục gật đầu nói: " Đúng, các ngươi quả nhiên là thật."
Bế Quan chân nhân cau mày nói: " Cái gì là thật hay giả?"
Tiểu Khai đang muốn trả lời, chợt nghe xa xa có thanh âm lớn tiếng cười nói: " Nghiêm Tiểu Khai, không cần làm phiền, bọn họ ngay cả huyễn cảnh của ta cũng phá rớt, tự nhiên là thật."
Tiểu Khai kinh hãi, ngẩng đầu nhìn lại, Diệt Ma Thần vóc người cao tới ba thước thân hình thật lớn đang ngang nhiên đứng ở xa xa, một đôi đồng tử màu vàng đang nhìn chằm chằm bên này, thần tình đều là sát khí.
Diệt Ma Thần lại nói: " Ngươi cũng đừng đắc ý, ngươi tuy rằng phá tan chân huyễn cảnh của ta, nhưng cũng chỉ đơn giản ngăn cản ta sát thần mà thôi, chỉ tiếc, ngươi không phải thần, chỉ là bán thần, ta muốn giết ngươi, làm gì cần dùng chân huyễn cảnh qua mượn đao giết người, chỉ bằng Diệt thần lực của ta, cũng đủ giải quyết thần thức của ngươi!"
Tiểu Khai bị hắn ám toán lần nữa, trong lòng cũng có cơn tức, cả giận nói: " Ta chẳng những không phải cừu nhân của ngươi, ngược lại còn là ân nhân của ngươi, kết quả ngươi cởi vây liền trăm phương ngàn kế muốn giết ta, rốt cuộc là duyên cớ gì?"
Diệt Ma Thần cười ha ha: " Ta quản ngươi là cừu nhân hay là ân nhân, Diệt Ma Thần ta trời sinh hiết sát, đời này chỉ có cừu nhân, chưa bao giờ cần ân nhân, nếu ngươi biết ta vừa mới cởi vây, tự nhiên hẳn là đoán được ta thần thức suy yếu, cần được bổ dưỡng, ngươi là thuốc bổ tốt nhất, ta không giết ngươi, thì đi giết ai?"
Tiểu Khai là lần đầu tiên chứng kiến một tên chẳng biết tốt xấu như thế, lửa giận sát khí trong lòng cũng xông ra, lớn tiếng nói: " Vậy ngươi lại đây, chúng ta hảo hảo đánh một trận!" Hắn xuất ra Định Thiên Côn, đón gió lớn lên, Định Thiên Côn ngũ sắc nhất thời trướng lên, quang mang chói mắt bắn thủng tử khí khôn cùng, làm cho không gian u ám càng thêm vài phần xinh đẹp.
Trước mắt Diệt Ma Thần sáng ngời, liên thanh nói: " Tốt, tốt, bảo bối tốt, bảo bối này ta vui lòng thu nhận!"
Tiểu Khai " phi" một ngụm, nhanh chóng vọt tới, một bộ Định Thiên côn pháp nhất thời triển khai, không hề giữ lại tấn công Diệt Ma Thần.
Bộ Định Thiên côn pháp này, trong tam giới tuyệt đối vô địch, nhưng giờ phút này đối mặt một ma thần, hiệu quả liền giảm đi, mặc dù Tiểu Khai đã toàn lực thúc giục thần lực, đem ba con tiểu động vật toàn bộ thả ra ngoài, nhưng vẫn chiếm không được thượng phong, hai người khai chiến, chính là thần lực cùng thần lực chính diện giao phong, uy lực của nó là có thể nghĩ, nhất thời toàn bộ Sát Thần không gian đất đá bay múa, đại địa mơ hồ run rẩy. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com
Trong miệng Diệt Ma Thần hô quát liên tục, đại địa nhất thời nơi nơi hố rãnh, vô số lửa cháy nham thạch phun trào, bầu trời bỗng nhiên mây đen dày đặc, vô số tia chớp một đạo nối một đạo hướng Tiểu Khai đánh xuống tán loạn, Tiểu Khai cắn chặt răng, màu xanh biếc nguyên lực trên người không hề giữ lại mà trào ra, phối hợp Định Thiên Côn cùng với Định Thiên côn pháp do hầu tử đích thân truyền thụ xuất ra toàn bộ, mới khó khăn chống đỡ được.
Nhưng thủ đoạn của Diệt Ma Thần, lại là vừa mới triển khai.
Nếu là đang tác chiến bên ngoài, thực lực Diệt Ma Thần suy yếu, cũng khó khăn lắm tính là cao hơn tam giới, cùng Tiểu Khai đương nhiên là sàn sàn như nhau, thậm chí không thể so sánh với Định Thiên Côn trong tay Tiểu Khai, nhưng hiện tại đang ở Sát Thần không gian, thực lực Diệt Ma Thần nhất thời tăng lên thập bội, nên chống lại Tiểu Khai đã chiếm thượng phong, mà đối mặt cục diện bế tắc, Diệt Ma Thần nổi lên sát tâm, nhất thời hét một tiếng: " Đến cấp trướng cho ta!"
Một từ " trướng" này của hắn nói ra, công lực toàn thân nhất thời tăng lên gấp trăm lần, đã đủ toàn thịnh như thời kỳ đầu của Diệt Ma Thần, Tiểu Khai chính là sinh linh tam giới, mặc dù có một cây Định Thiên Côn siêu việt tam giới, nhưng làm sao chống đỡ được công kích đến từ thần tộc chân chính, bị Diệt Ma Thần " ba ba" hai cái, nhất thời đánh cho liên tục lui về phía sau, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng từ Định Thiên Côn truyền vào trong lòng bàn tay, ngay cả ba cổ thần lực trong côn đều ngăn không được, trực tiếp xâm nhập tâm mạch, nhất thời " oa" phun ra một búng máu.
Trong lòng Vũ Ca cũng chấn động, bật thốt lên: " Nghiêm Tiểu Khai!"
Tiểu Khai quay đầu, nhìn nàng cười, hàm răng và máu tươi nơi khóe miệng tuôn ra, nhìn qua vô cùng kinh tâm động phách, Vũ Ca chỉ cảm thấy trái tim chưa từng nhảy nhanh đến như vậy, nàng vốn hy vọng Tiểu Khai chết đi, giờ phút này lại bất giác siết chặt nắm tay, ngay cả ánh mắt cũng không nháy một chút nhìn chiến trường, trông mong Tiểu Khai có thể một gậy đập thẳng vào đầu đối thủ, đem đối phương đánh chết ngay đương trường.
Bốn vị chân nhân xa xa nhìn, tám bàn tay đều nắm bắt kiếm quyết, vốn mỗi người đều muốn rút kiếm tương trợ, nhưng chứng kiến giờ phút này, lại mỗi người đều buông tay ra, khẽ thở dài.
Trong lòng bọn họ hiểu được, loại chiến đấu trình độ này, sớm không phải bọn họ có thể nhúng tay, chỉ sợ là bị bám trận gió, cũng đủ đưa bọn họ đánh thành bị thương nặng.
Diệt Ma Thần cười ha ha, động tác trên tay lại nhanh như bão tố, ngạnh sanh hướng đầu Định Thiên Côn chụp qua một chưởng, Tiểu Khai chỉ cảm thấy trái tim chấn động một cái, quả thật giống như nổi trống, Diệt thần lực xâm nhập thân thể, giống như mang theo tiết tấu quỷ dị, không ngừng ở trong cơ thể chấn động, phá hư toàn bộ thân thể của mình, hắn há miệng, một ngụm máu tươi ói ra ngoài, bắt đầu là màu đỏ, sau lại biến thành màu đen. Vũ Ca xa xa nhìn thấy, bàn tay siết càng chặt, nước mắt không biết vì sao rốt cuộc nhịn không được đầm đìa chảy xuống.
Máu trong cơ thể Tiểu Khai dọc theo kinh mạch nhanh chóng lưu động, bị cỗ Diệt thần lực không ngừng khu đuổi, rốt cuộc " hoa" một chút, phá tan hàng rào, ở ngay ngực mở một đạo lỗ hổng, một cỗ máu tươi nhất thời bão táp mà ra, phương hướng, chính là đối diện Di Lạc Chi Tâm lục quang lóng lánh!
Một cỗ bao hàm máu tươi tinh hoa cuối cùng của Tiểu Khai, cứ như vậy bị buộc đi vào Di Lạc Chi Tâm.
Ý tưởng của Diệt Ma Thần rất đơn giản, trái tim là khí quan yếu ớt nhất của nhân loại, làm cho máu tuôn vào tim, thì là phải chết trong tích tắc, có thể hắn tuyệt đối không tưởng được, trái tim Tiểu Khai sớm không phải là trái tim bình thường, mà là bao hàm công pháp cao nhất vũ nội, đại biểu ngũ giới lực lượng cảnh giới cao nhất một viên Di Lạc Chi Tâm!
Cỗ máu tươi này nhất thời vọt vào, Di Lạc Chi Tâm nhất thời tỏa ánh sáng rực, hào quang này không phải là màu sắc gì của bảy màu thường thấy, mà là thuần túy màu trắng, giống như thái dương mãnh liệt chói mắt, mà ngay cả Diệt Ma Thần màu vàng đồng tử thế nhưng cũng chống đỡ không được, theo bản năng bưng kín ánh mắt.
Trong quang mang liệt dương này, Di Lạc Chi Tâm bỗng nhiên nhanh chóng xoay tròn lên, một luồng lũ hào quang màu xanh biếc ở trong lốc xoáy lắc lư kích động, chuyển tới cực bỗng nhiên ảm đạm, sau đó lại mạnh mẽ sáng ngời, nhưng giờ phút này quang mang sáng lên, cũng không còn là màu xanh biếc, mà biến thành như thanh u ma trơi!
Tiểu Khai trong cơ thể những kinh mạch bị hao tổn lấy mắt thường có thể nhìn thấy được tốc độ mà đang khôi phục, tất cả khí lực cùng ý thức trở về trong óc, hắn lẳng lặng đứng nơi đó, màu xanh trên người hừng hực thiêu đốt giống như ngọn lửa, hắn mở to mắt, mà ngay cả trong mắt đều mang theo ánh sáng thanh u, nhìn qua, tràn ngập quỷ dị làm cho người ta sợ hãi.
Giờ phút này Tiểu Khai tuy rằng quỷ dị không giống loài người, nhưng Vũ Ca lại mỉm cười, chẳng biết tại sao, chỉ cảm thấy trái tim đang kinh hoàng rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh trở lại, ngay cả hai bàn tay cũng chậm rãi buông ra, trong lòng lăn qua lộn lại chuyển một ý niệm: " Lúc này đây…Nghiêm Tiểu Khai hắn…hẳn là thắng a?"
Diệt Ma Thần chậm rãi mở to mắt, trong biểu tình mang theo vẻ trịnh trọng: " Đây là công pháp gì, dấu hiệu khi thăng cấp, cư nhiên ngay cả ta thân là ma thần đều có điểm không dám nhìn thẳng?"
Tiểu Khai làm sao chịu nói, nâng Định Thiên Côn, cười nói: " Chúng ta lại đánh tiếp!"
Diệt Ma Thần lại lắc lắc đầu: " Cho dù ngươi có thăng một bậc, cũng không phải đối thủ của ta, ngươi thân là tam giới sinh linh, vĩnh viễn sẽ không hiểu được thần cùng với sinh linh khác có lực lượng chênh lệch lớn tới bao nhiêu, đó là ranh giới mà cả đời các ngươi cũng khó vượt qua được."
Hắn chậm rãi giơ tay lên, trong lòng bàn tay hắc khí lượn lờ: " Ngươi đã chậm trễ rất nhiều thời gian của ta, hiện tại, trò chơi chấm dứt, ngươi phải đi chết đi!"
Những lời này bắt đầu còn chậm rãi, nói đến mặt sau, lại biến thành một tiếng quát lớn, trong lúc hét vang, thân thể cao lớn của Diệt Ma Thần nhanh như thiểm điện đánh tới, hai bàn tay đen tuyền, trong chớp mắt đã sáp tới ngực Tiểu Khai: " Nghiêm Tiểu Khai, ta phải đào ra trái tim ngươi, nhìn xem đến tột cùng là có thứ gì cổ quái!
Tốc độ Tiểu Khai cùng phản ứng so với trước khi thăng cấp đề cao chừng thập bội, khó khăn lắm mới đuổi kịp tốc độ của Diệt Ma Thần, hai tay ngạnh sanh bắt lấy hai tay của đối phương, toàn thân thanh quang dâng lên mà ra, dùng hết toàn thân lực lượng bẻ mạnh!
" Lạch cạch!"
" Răng rắc!"
Diệt Ma Thần tay phải bị hắn ngạnh sanh xoay bẻ gãy, mà tay trái Tiểu Khai cũng bị hắn ép gãy, hiện ra vẻ vặn vẹo mất tự nhiên.
Một chiêu này, hai người cư nhiên bị phế một bàn tay, lực lượng ngang nhau.
Thân hình Diệt Ma Thần giống như quỷ mị thối lui, tay trái cầm tay phải: " Răng rắc" một tiếng, bẻ lại tay phải, Tiểu Khai cũng đồng dạng " răng rắc" một tiếng, đem cổ tay trật khớp sửa lại.
Đồng tử màu vàng của Diệt Ma Thần càng dày đặc hơn, hắn thẳng nhìn Tiểu Khai, chợt lắc đầu, trầm giọng nói: " Ngươi phản kháng là vô ích, Sát Thần không gian của ta, chân huyễn cảnh có thể sát thần, không có chân huyễn cảnh, cũng có thể giết chết hết thảy phi thần tồn tại." Hắn dừng một chút, bổ sung: " Sở dĩ giết không chết thần, chính là bởi vì thần là bất tử bất diệt, nhưng dù là Chư Cát Thần Hầu, ở trong này cũng không phải là đối thủ của ta, bởi vì…"
Hắn mỉm cười, nói từng chữ: " Ở trong này, thực lực của ta là vĩnh viễn không cạn!"
Lời này nói xong, giống như toàn bộ thiên địa đều nổ vang một chút, tử khí bốn phía càng đậm dày, trên người Diệt Ma Thần lại bỗng nhiên đằng lên ngọn lửa màu đen hừng hực!
Đây là Diệt thần lực ngưng tụ đến cực hạn thị giác trạng thái, giờ phút này Diệt Ma Thần chân thật lực lượng tăng lên một ngàn lần mới có thể đạt tới hiệu quả làm cho người ta sợ hãi!
Hắn nói đúng vậy, ở trong này, đích xác ngay cả Chư Cát Thần Hầu cũng không phải đối thủ của hắn, nhưng hắn cũng không có nói cho Tiểu Khai nghe một sự thật: Chính là Chư Cát Thần Hầu hoàn toàn có thể ở trước khi hắn triển khai được Sát Thần không gian mà đánh cho hắn chết khiếp.
Chẳng những là Chư Cát Thần Hầu, ngoài ra còn có Phượng Hoàng Thần, Bàn Cổ, Cửu Thiên Huyền Nữ, Thiên Ma, Phi Thần cũng có thể trước khi hắn triển khai Sát Thần không gian mà đem hắn đánh thành trọng thương, trên thực tế, nếu luận cường độ thần lực, hắn ở trong thần ma hai tộc, chính là đếm ngược.
Một người duy nhất còn yếu hơn hắn là Phá Hư Thần, sớm đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Mà một người duy nhất không có sự chiến đấu là Trí Tuệ Thần, lại đủ dùng trí tuệ siêu nhân làm cho hắn ngay cả muốn đến cũng không đến gần được, cho nên khách quan mà nói, không gian này của hắn tuy rằng ngưu bức, điều kiện tiên quyết là phải nhất định đem đối phương nhốt vào trước mới được.
Mặc kệ như thế nào, giờ phút này Tiểu Khai đang ở bên trong, đối mặt thực lực tăng lên một ngàn lần Diệt Ma Thần, quả thật ngay cả nửa điểm cơ hội đều không có, trong ánh mắt kinh hãi tột cùng của Vũ Ca, thân hình Diệt Ma Thần chậm rãi tới gần, một bàn tay đã nắm qua ngực Tiểu Khai, động tác của hắn tuy rằng thong thả, nhưng Tiểu Khai ngay cả chút chống cự cũng không có, mặc hắn ra sức vận công như thế nào, thì bàn tay kia vẫn vươn tới, hướng ngực của Tiểu Khai ngay Di Lạc Chi Tâm đang lòe lòe sáng chộp tới!
Lúc này đây, Tiểu Khai thật là không thuốc nào cứu được…
Lại là lúc này, lại xuất hiện biến hóa lớn nhất hôm nay!
Một lần nổ vang, kinh thiên động, phô thiên cái, theo Sát Thần không gian bốn phương tám hướng oanh long long truyền qua, liề phảng phất có người đang cài toàn bộ không gian bên ngoài tới mấy vạn tấn thuốc nổ, sau đó đồng thời giật mạnh kíp cho nổ.
Lần nổ này, mà ngay cả thân hình đang định trụ của Diệt Ma Thần giờ phút này, toàn thân kịch liệt run rẩy lên, bàn tay vươn tới ngực Tiểu Khai nhất thời thu hồi, hắn rất xa độn ra ngoài chừng hơn ngàn thước, sau đó há miệng " phốc" phun ra ngụm máu tươi đen nhẻm, phẫn nộ quát: " Súc sinh, ngươi cư nhiên dám làm hỏng chuyện tốt của ta!"
Lời này nói xong, bàn tay hắn hư không tìm kiếm, giống như bắt được cái gì, dùng sức bóp mạnh.
Trái tim Tiểu Khai nhảy như nổi trống, khó tin nhìn lồng ngực của mìn, cách đó không xa, Vũ Ca thần tình nước mắt nhào lại muốn ôm Tiểu Khai, mà Bác Học chân nhân đã hét vang liên thanh khàn đặc rống to: " Tiểu Khai, đánh hắn, đánh hắn a!"
Trí tuệ của Bác Học chân nhân sớm xâm nhập vào nội tâm Tiểu Khai, trong nháy mắt, tuy rằng Tiểu Khai còn chưa biết ý tưởng của Bác Học chân nhân, lại không chút do dự vận khởi tất cả lực lượng toàn thân, thúc đẩy màu xanh nguyên lực, giơ lên Định Thiên Côn, phát ra một kích mạnh mẽ nhất đời!
Một côn này, chính chính dừng trên đầu Diệt Ma Thần, Diệt Ma Thần không kịp tránh, ngạnh sanh bị một gậy, sau đó " ba" một tiếng, đầu của hắn nhất thời bị đánh bẹp xuống một khối, máu đen óc trắng nhất thời từ da đầu chậm rãi trào ra, thân hình Diệt Ma Thần hơi hơi nhoáng lên một cái, bàn tay đang ở trạng thái bóp mạnh chợt buông ra, hắn chậm rãi quay đầu lại, dùng ánh mắt khó tin nhìn Tiểu Khai, sau đó ngã quỵ.
Tử khí bốn phương tám hướng nhất thời giống như gặp được cuồng phong, bị thổi tứ tán, trong phút chốc tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi, trước mắt mọi người sáng ngời, nhất thời thay đổi một phen cảnh tượng.
Thủy quái, thực vật, khe nứt của trời, nước sông, nơi này chính là đáy Thiên Hà lối vào Cửu Thiên Chi Môn, thân hình cao lớn của Diệt Ma Thần té trên mặt đất, mà bên cạnh còn có một cái bóng như núi khổng lồ đang nằm rạp trên đất, chính là cự ngao.
Cự ngao vẻ mặt uể oải, đầu thò dài ra, còn chưa thu hồi, cứ như vậy sụp dưới đáy sông, toàn thân hình giống như xụi lơ hấp hối, bốn chân nó còn nhuyễn động, toàn bộ thân hình đối diện Diệt Ma Thần, mà Diệt Ma Thần còn đang thò tay vươn tay phương hướng của nó.
Tiểu Khai nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra.