Vô Tự Thiên Thư

Chương 278: Phá Thần Chịu Thiệt

Lão hùng miêu khổ não :" Di, thật là kỳ quái, ta rõ ràng nhớ rõ gia tộc hai ngàn năm trước thành lập, vì cái gì trí nhớ của ta vẫn đi tiếp ….. đi về phía sau …… ta nhớ rõ, nãi ngưu ( Bò sữa =) ) gia gia của ta thích chơi cờ, có đoạn thời gian chúng ta mỗi ngày chơi cờ không luyện tập, đó … đó là đoạn ba ngàn năm trước a ….."

Lão hùng miêu biểu hiện tức giận, thật là thiên trường địa cừu, trí nhớ hắn vốn không dài như vậy, nhưng giờ phút này lại nhớ hết, giống như đào một tầng lại có một tầng, ngược dòng đến hơn mười vạn năm trước, cư nhiên vẫn chưa kết thúc :" Ha ha, đúng vậy, ta trước kia có đứa con nuôi có chút cổ quái, tên là Tuyết Băng, bởi vì hắn là một tên gấu bắc cực xuyên qua địa ngục ma hỏa vào gia tộc, tên kia vừa đến liền cùng tiểu tử Cao Bác kết thù, sau đó ông nội ta phải ra mặt …. Ân đúng vậy, ta lại nghĩ đến gia gia của Cao Bác, năm đó vẫn còn là một mao đầu tiểu tử, cũng xuyên qua địa ngục ma hỏa mà đến….. "

Tiểu Khai càng nghe càng giật mình, chung quanh nhóm gấu mèo đều có vẻ dại ra, ước chừng qua nửa canh giờ, lão hùng miêu cư nhiên vẫn đang nhớ, chỉ sợ cho hắn ba ngày ba đêm hắn vẫn cứ như thế, Tiểu Khai nghe được kinh hãi, xen vào nói: " Tộc trưởng, niên kỷ của ngày, phải chăng là mấy chục vạn tuế ? "

Lão hùng miêu cười tủm tỉm gật đầu: " Đúng vậy, ta vẫn tưởng ta chỉ có hai ngàn tuổi, xem rat a lớn tuổi, trí nhớ không tốt, hồ đồ a, nga ngươi đừng ngắt lời, để ta tiếp tục, lại nói tiểu tử quỷ mị kia a ….."

Tiểu Khai quay đầu nhìn trí tuệ thần, trí tuệ thần gật đầu: " Đúng vậy, trên người hắn khẳng định có vấn đề. "

Tiểu Khai cau mày: " Chúng ta ở đây chờ hắn nhớ lại sao ? "

Trí tuệ thần lắc đầu cười nói: " Theo tốc độ như thế này của hắn, một ngày cũng chỉ có thể nhớ lại mấy trăm vạn năm lịch sử, nếu hắn thật sự cùng Sáng Thế chi sơ có liên quan, năm ấy còn phải dùng thiên triệu tính toán, ngươi nghĩ muốn đến lúc hắn nhớ lại, chỉ sợ phải đợi mấy ngàn năm mới được."

Đang nói đến đó, lão hùng miêu liền mạnh bạo đập một quyền lên bàn, cười ha ha nói: " Đến cùng, đến cùng, cuối cùng cũng đến, ha ha, đó là ba mươi lăm vạn năm trước, ta một tay lập ra Hùng Miêu gia tộc a !"

Hắn bỗng cúi đầu, hít một hơi lương khí :" Nga, trời ạ, ba mươi lăm vạn năm trước, bộ dáng của ta cũng không như thế này, trước kia là ta làm gì thế ? Ta phải hảo hảo ngẫm lại mới được …. Ta nhớ ra rồi, khi đó, ta ở lãnh địa phụ cận của Bá Cách Gia Tộc, dựa vào bá cách gia tộc để được cung cấp thức ăn sống, đúng vậy, khi đó, ta còn có một đồng hành, tên là đại xà …… "

Tiểu Khai cùng Trí tuệ thần liếc nhau, đến tận đây nghi ngờ nghĩ: " LÃo hùng miêu này, tuyệt đối có vấn đề ."

Tuổi của hắn, chí ít cũng phải Ba mươi lăm vạn năm, cho dù là đầu heo tu luyện ba mươi lăm vạn năm, cũng đã đến hạng Trung Ma tộc, có thể bộ dáng này của hắn, chút thực lực, không thể không dùng từ " Thiên tư nô độn " ( Kiểu như là đần độn ) để hình dung. Trí tuệ chi thần cùng Tiểu Khai đồng thời nói: " Hắn bị phong ấn ! "

"Lại là ….. lại là chúng ta đều từng kiểm tra qua thân thể hắn, hắn không có bất cứ vấn đề gì a …… " Trí tuệ thần có điểm sững sờ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com

Tiểu Khai trong lòng vừa động, bỗng nhiêu xẹt qua một đoạn, đó là ở trong đại sảnh của Ma tôn, mình giúp Vạn Yêu Vương giải trừ phong ma khẩu quyết.

Phong ma khẩu quyết, chẳng lẽ là thần cấp phong ấn sao ?

Tiểu Khai nắm lấy tay lão hùng miêu, nhắm mắt lại, toàn bộ tâm thần nhất thời chìm vào di lạc chi tâm.

Phải tìm thần cấp phong ấn, cũng không phải thần lực không có hiệu quả, thời khắc mấu chốt, còn phải đưa vào trong di lạc chi tâm mới được. Tiểu Khai trước đã có kinh nghiệm, liền gọn gang dứt khoát tìm ma châu của Lão Hùng Miêu, hắn tìm tòi nửa ngày mới phát hiện lão ta không có ma châu, chỉ có bán khỏa hắc bạch hỗn loạn thấp kém hơn ma châu nhiều, nằm ở trong góc cơ thể .

Tiểu Khai dùng thần niệm tiến vào, nhất thời trước mắt sáng ngời !

nơi này trống trơn, nửa điểm lực lượng không có, có một hạt nhỏ như hạt gạo, màu trắng, cứng cáp, đang nằm lẳng lặng.

Không hề nghi ngờ, chính là hạt gạo này, phong ấn toàn thân lực lượng của Lão Hùng Miêu .

Đến giờ phút này, Tiểu Khai cũng không có nhiều nắm chắc, ngũ đại thần tộc đã xuất ra bốn người, trước mắt bị phong ấn, chỉ có thể là Phá Hư chi thần.

Tiểu Hùng Miêu thân là tôn tử của thần, tự nhiên cũng truyền một ít gien, hắn có thể dễ dàng luyện thành Phá thư chi kĩ, cũng khó trách.

Trên đời này, chỉ có phá hư lực khác biệt, cường độ khác nhau lại còn bài trừ thần lực, thiên nhân chi giới hỗn độn một khối, đương nhiên phải dựa vào phá hư chi thần qua thu phục, hải uyên quẻ chỉ ra điểm mấu chốt, hiển nhiên là lão hùng miêu này.

Tiểu Khai vận chuyển nguyên lực, gõ một cái vào hạt gạo !

Giờ phút này, hắn không còn thực lực thấp kém lúc ở Ma Giới nữa, nguyên lực cực kì cường hãn, chỉ một kích, đã đem hạt gạo chấn bay lên, " Vèo " một tiếng nhẹ nhàng, giống như cự thạch đập vỡ thủy tinh, nhất thời tứ phân ngũ liệt, lực lượng tràn ra khắp ma châu.

Lại là, ma châu quá nhỏ, làm sao có thể chống lại lực lượng cường đại như vậy, cho nên nên Ma Châu đương trường vỡ tan, cỗ lực lương khuếch tán, ra toàn thân lão hùng miêu .

Tiểu Khai dùng thần niệm rõ ràng chứng kiến, cỗ lực lượng này quán đầy kinh mạch của lão hùng miêu, sau đó, lão hùng miêu kinh mạch phát ra tiếng " Đùng " vỡ tan, tấn cả kinh mạch trong phút chốc mở rộng vô hạn, thẳng đến lúc tràn ngập cơ thể, sau đó " Phanh " một tiếng, giống như bọt nước, cơ thể lão hùng miêu toàn bộ tan rã, chỉ còn lại một cỗ lực lượng chậm rãi chảy toàn thân.

Tiểu Khai thu hồi lại lực chú ý, không có hoàn toàn đập nát hạt gạo, thu thập một mảnh rồi đứng lên, sau đó liên tiếp đánh hơn mười phát, mới đem hạt gạo đánh cho hoàn toàn tan nát.

Bên ngoài, đã sớm xảy ra biến hóa kinh thiên động địa.

Lão hùng miêu đã sớn đứng đó lầu bầu, ngơ ngác, các khớp xương phát ra tiếng " Đùng đùng ", hắn đỡ thân hình, rồi đột nhiên đứng thẳng, thân hình trực tiếp cao lên gần một thước, nguyên là già nua phút chốc khôi phục lại sáng rọi. Tinh quang bắn ra tứ phía.

Hắn chậm rãi nâng hai tay lên, luồng khí màu trắng vờn quanh bàn tay, hắn thở một hơi dài: " Ta ….. phá hư chi thần …. Rốt cuộc thức tỉnh a ! "

Trí tuệ thần cười ha ha, đập cái vào vai hắn :" Hỏa Kế, chúng ta lâu lắm không gặp nhau a ! "

Nhóm hùng miêu xung quanh, hoàn toàn ngây ngốc.

Náo loạn nửa ngày, tộc trưởng của mình, từ nhỏ mang theo mình chơi đùa, mang theo mình lao động, còn thường xuyên bị tiểu hùng miêu tiểu vào người, cư nhiên, là thần tộc tối cao a !

Phá hư chi thần tuy rằng thức tỉnh, lại không có bao nhiêu hưng phấn, hắn cúi đầu nhìn tay của mình, lại ngẩng đầu nhìn trí tuệ thần, mặt mày đột nhiên oán trách, nói: " Ngươi muốn làm gì mà phải đánh thức ta ?"

Trí tuệ thần lại vỗ một cái lên đầu hắn: " Ngươi, năm đó không giáo dưỡng, bây giờ thì không ai giáo dưỡng ngươi chắc, ta tân tân khổ khổ giúp ngươi cởi phong ấn, cư nhiên còn nghi ngờ ta, còn không mau nói cho ta biết, ai phong ấn ngươi ? Có phải Cửu Thiên Huyền Nữ hay không ?"

Phá hư thần kinh ngạc nói: " Cửu thiên huyền nữ vì cái gì phong ấn ta ? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao ? "

Trí tuệ thần cũng kinh ngạc: " Không phải Cửu Thiên Huyền Nữ thì là ai ? "

Phá hư thần có chút ngượng ngùng: " Ta ….. ta là tự mình phong ấn ."

Lời này nói ra, làm cho tất cả ngây người .

Thân là thần tộc, uy phong cỡ nào, hiển hách cỡ nào, cư nhiên lại khúm núm làm tầng lớp thấp kém nhất của Ma tộc. LÀ vì cái gì ?

" Ai, lại nói tiếp, cũng là ta tự làm tự chịu a ." Phá hư thần cười khổ nói: " Ngươi cũng biết ,năm đó ta trẻ tuổi không hiểu chuyện, đắc tội rất nhiều người, ta nhớ rõ ngươi có bói toán hải uyên, rất giống với Trúc ký, cũng bị ta lấy trộm a, nhưng tính tình ngươi không chấp nên không làm gì, lại là hầu tử tính tình không tốt, ta mới chỉ vặt có vài sợi lông của hắn, bị hắn đánh cho ước chừng một ngàn năm mới khôi phục lại, vốn đánh thì cũng kệ hấn a, dù sao thần tộc bất tử bất diệt, ta cũng không để ý, lại là, Bàn Cổ chết tiệt kia, lại sinh ra con trai ……. "

Trí tuệ thần ngạc nhiên nói: " Bàn cổ sinh con trai mắc mớ gì ngươi ? "

Phá hư thần thở dài: " Ngươi cũng không phải không biết, con trai Bàn Cổ, là Diệt Ma Thần, ta quản không được tay chân của mình, nhịn không được, lại đi trêu chọc hắn, ai ngờ, hắn là loại tiểu nhân ti bỉ lòng dạ hẹp hòi, muốn đem ta hoàn toàn hủy diệt, ta ….. ta sợ hãi a, ta không trốn làm sao bây giờ ? Ta so với hắn đánh cũng không lại chạy cũng không xong, cuối cùng nghĩ ra một cách, tự mình phong ấn, làm cho hắn không tìm được."

Trên mặt hắn lại lộ vẻ đắc ý: " Ngươi đừng xem thường ta đánh nhau không được, nói về phong ấn thuật, ta mới là chân chính đệ nhất của Đệ Ngũ Giới này, một khi ta phong ấn chính mình, diệt chi ma thần sẽ không có biện pháp, hắn chết sống không tìm thấy ta, cũng chỉ có thể buông tha. "

Trí tuệ thần nghe được liền tớn mắt há mồm: " Chẳng lẽ, ngươi vĩnh viễn không giải khai phong ấn ? "

Phá hư thần lắc đầu thở dài: " Ta thật ra có nghĩ đến, nhưng lại sợ, nên không có biện pháp, vì mạng sống, liền như vậy a, Diệt Chi ma thần, có cái tính cách điên dại kia …. Hắn nói đến đây, liền chạy tới trước mặt Trí Tuệ Thần, hai tay nắm lấy tay hắn, nói: " Hôm nay, ngươi đem ta giải phong, nếu Diệt Chi ma thần tới giết ,ngươi cần phải hỗ trợ a. "

Hắn quay đầu sang Tiểu Khai: " Di, đó cũng là thần tộc, ta cư nhiên chưa thấy qua, dù sao ta mặt kệ, nếu diệt chi ma thần tới giêt ta, các ngươi phải hỗ trợ. "

Tiểu Khai cười nói: " Đừng sợ, Diệt Chi Ma Thần đã bị ta giết. "

Phá hư chi thần run run, nhất thời lui về phía sau từng bước: " Ngươi ….. ngươi cũng là Sát Thần ? "

Tiểu Khai lại buồn cười: " Ta không thích sát thần, ngươi đừng sợ hãi, chúng ta tới tìm ngươi để nhờ ngươi giúp ."

Phá hư thần gật đầu: " Ngươi giết diệt chi ma thần, chính là ân nhân của ta, việc của ngươi, đương nhiên ta sẽ giúp. "

Nếu Phá Hư chi thần đã tìm dduwwojc, đám ngưới Tiểu Khai sẽ không trì hoãn lập tức đi thiên nhân giới. Phá hư thần đang tự trách mình phong ấn quá sớm, sau này náo động hắn hết thảy không trải qua, nghe Tiểu Khai nói, liền kinh tâm động phách .liên tục cảm than, rồi lại hối hận không thôi, lắc đầu nói: " Sớm biết Diệt Chi ma thần bị phong ấn, ta cũng chả việc gì phải tự phong ấn, tốn thì giờ a, liền như vậy lãng phí a ….. "

Mọi người tới Thiên Nhân chi giới, Triệu Vô Danh vẫn như cũ tận chức tận trách ở nới đó không đi ( ND: Chat webcam với đệ tử suốt =) ) Trí tuệ thần cũng không làm kinh động hắn, làm một cái kết giới cho mọi người đi vào, lại bị Trí Tuệ Thần cười đẩy ra: " Ngươi không được vào, nhanh đi gọi bọn Hầu Tử lại đây, chúng ta cùng nhau đi Nguyên Giới. "

Tiểu Khai bây giờ mới nhớ tới lời ước định ba tháng trước. Hắn giờ phút này là thần tộc, thần niệm triển khai, đại thế giới ở trong mắt, xuyên qua vài cái giới hạn không gian, chỉ khoảng nửa khắc liền tìm được vài cái thần lực không gian, tự nhiên là chỗ ở mấy vị thần tộc, Tiểu Khai do dự, quyết định đi cấm ma lĩnh vực.

Cấm ma lĩnh vực toàn bộ dựa vào Phá Thần thần lực chống đỡ, theo lý thuyết, có bất luận kẻ nào nghĩ muốn tiến vào, đều kinh động Phá Thần ,năm đó Gia Cát Thần Hầu muốn tiến vào, cũng chỉ có thể sắp xếp thần châm mạnh mẽ phá cửa, Tiểu Khai lại là ngoại lệ, hắn dùng cấm kỵ lực có thể sáng tạo thiên địa mà di lạc chi tâm lại phục chế thần lực, phút chốc phục chế một ít phi thần lực, liền trong chốc lát sáng tạo ra khối phá thần lực khổng lồ, cỗ lực lượng này cùng cấm ma lĩnh vực vốn cùng một khối, trong chớp mắt liền đánh xuyên qua một lỗ hổng, lặng yên không một tiến động tiến vào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất