Chương 109: Mẫn Diệt Chi Phong
Bên cạnh Bình Định Hồ, một già một trẻ đang đánh cược.
“Hiện tại bắt đầu? ” Lão giả hỏi một câu, không thể chờ đợi được mà nghĩ tới cảnh đối phương lúng túng khi không câu được con cá nào.
Lão không có hứng thú khiến người khác xấu hổ, nhưng đối với Kiếm Sĩ Hắc Ám thời đại này, thì lại là chuyện khác.
Giang Hàn gật đầu: “Lúc nào cũng được. “
“Tốt lắm, hiện tại bắt đầu……Chờ một chút! ” Ánh mắt lão già rất nhạy, phát hiện dây câu của Giang Hàn đang rung động.
“Xoẹt! “
Trong lòng khẽ động, Giang Hàn nắm chặt cần câu trong tay phát lực, một cái cá trích bị lôi ra mặt hồ, đuôi cá điên cuồng phát loạng choạng, muốn tránh thoát.
[Cá Trích] (cấp D)
Giới thiệu sơ qua: một con cá trích bình thường, chất thịt tươi ngon, giá trị dinh dưỡng rất cao, có hiệu quả phục hồi sức sống.
Hiệu quả: nếu chế biến thành canh cá, có thể giúp cho người ăn gia tăng 5% giá trị sinh mệnh tối đa.
“……”
Giang Hàn kinh ngạc.
Thì ra câu cá trong trò chơi lại có hiệu quả như vậy?
Đây vẫn chỉ là cấp D, nói như vậy cấp bậc càng cao, hiệu quả càng tốt, lão nhân kia nói nếu thắng sẽ tặng cho mình thứ quý giá nhất trong hồ, sẽ là cấp bậc gì?
Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy rất hào hứng.
“Đánh cuộc còn chưa bắt đầu, con này không tính. ” Lão giả hậm hực nói.
Thật may mắn, suýt nữa là mình bị lép vế.
“Được thôi. “
Giang Hàn ném con cá sang một bên, đồng ý với lời của lão già, bản thân cũng không có bất luận trừng phạt gì, tự nhiên hắn sẽ không đi so đo cùng lão ta, khiến cho đối phương tự dưng sinh ra vài phần ác cảm với mình.
“Tốt lắm, bắt đầu tỷ thí! ” Lão giả nói ra.
Lão giả vừa dứt lời, trong bảng nhiệm vụ, Giang Hàn cũng nhìn thấy thời gian đếm ngược, lúc này hết sức chăm chú, an tâm thả câu.
Hai phút sau……
“Xoạt! “
Giang Hàn kéo dây câu một phát, một con cá chép đã dính câu, hiệu quả cũng không tệ, có thể trong 10 phút gia tăng 10% phòng ngự.
“Lão nhân gia, bêu xấu. “
Hắn nhếch miệng cười cười, gỡ cá chép xuống, lại lắp mồi, ném dây câu xuống nước.
“……”
Trên trán lộ vài đường hắc tuyến, lão già kinh ngạc liếc nhìn Giang Hàn.
Gã Kiếm Sĩ Hắc Ám này có vấn đề…!
Một phút sau, Giang Hàn lại kéo dây câu, lại là cá trích, bất quá yêu cầu của nhiệm vụ chỉ tính số lượng, còn phẩm chất thế nào cũng được.
Thì ra là câu cá trong trò chơi lại đơn giản như vậy?
Ngay cả Giang Hàn cũng cảm thấy khó tin.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hầu như cứ cách hai phút thì hắn câu được cá, mà lão già chỉ câu được một con, tiếp đến không thấy gì nữa, gương mặt mo đen lại trố mắt nhìn Giang Hàn thu hoạch.
Gia hỏa này……
Ta còn tưởng rằng hắn là người mới tập câu, thì ra là giả heo ăn thịt hổ!
Hèn hạ!
Quá hèn hạ!
Ước chừng đi qua 20 phút, Giang Hàn cảm giác hai tay trầm xuống, bị lôi kéo mãnh liệt, hắn đứng bật dậy, dùng sức kéo cần câu, khiến cho cá nổi lên mặt nước.
Đó là một con ba ba khổng lồ, to bằng vại nước, toàn thân xanh đen, sau khi trồi lên mặt nước, như có dòng điện nổi lên mai rùa.
[Lôi Đình Miết] (cấp A)
Giới thiệu sơ qua: một con ba ba có lôi nguyên tố cực cao, cực kỳ quý hiếm.
Hiệu quả: sau khi dùng món ăn chế biến từ Lôi Đình Miết, trong vòng 10 phút +20% toàn bộ thuộc tính.
Hiệu quả bổ sung: lần đầu ăn vào, công kích trụ cột +50 vĩnh viễn.
……
“Tê….! “
Giang Hàn cùng lão già không hẹn mà cùng hít vào một ngụm khí lạnh.
“Có phải ngươi ăn gian hay không ? ” Lão giả cảm thấy không bình thường tí nào.
Chỉ có nửa giờ, ngay cả Lôi Đình Miết cũng bị hắn câu được, kế tiếp sẽ câu ra thứ quỷ quái gì đây, lão cũng chẳng dám tưởng tượng…!
Quyết đoán thu bảo bối vào túi đồ, Giang Hàn lắc đầu: “Lão nhân gia, ngài cũng không thể vu oan cho ta, ta ở trước mặt ngươi, làm thế nào ăn gian? “
“Chuyện này……”
Lão già liền nghẹn họng.
Nếu như lão biết đối phương dùng cách gì ăn gian, đã sớm trở mặt.
“Đúng rồi! “
Giang Hàn nghĩ đến cái gì, trên mặt lộ ra vẻ đã hiểu.
“Biết rõ chỗ nào có vấn đề? ” Lão giả vội vàng hỏi thăm: “Ngươi yên tâm, chỉ cần thành thật khai báo, ta tuyệt không làm khó dễ ngươi. “
“Được thôi. “
Giang Hàn gật đầu chấp nhận, nghiêm nghị nói: “Ngài nói, có phải càng soái ca thì sẽ gia tăng tỷ lệ câu được cá? “
“Ta nhổ vào! “
Lão già rất muốn phun một bụm nước bọt vào mặt Giang Hàn, để cho hắn tỉnh táo lại.
“Vậy thì ta cũng bó tay. ” Giang Hàn nhún vai, tỏ vẻ lực bất tòng tâm.
Trên thực tế, ngay cả chính hắn cũng chẳng hiểu vì sao.
“Ngang…”
Bỗng nhiên, một tiếng long ngâm đầy tức giận cùng sát ý truyền tới từ đáy hồ, mặc dù bị ngăn cách một tầng nước hồ, vẫn vang dội như sấm rền, khiến cho vô số tôm cá nhảy lên mặt nước, nôn nóng bất an.
Trong nháy mắt, giống như toàn bộ mặt hồ đều sôi trào, không ngừng toát ra bọt khí.
“! ! “
Long ngâm rất đột ngột, hai người bị dọa muốn rụng tim.
Tựa hồ lão già nghĩ đến cái gì, sắc mặt khẽ biến, nắm lấy cần câu của Giang Hàn, một tay nhắc lên: “Tỷ thí lần này, coi như ngươi thắng. “
Khi dây câu rút khỏi mặt hồ, tiếng long ngâm chậm rãi biến mất, mặt hồ cũng lại khôi phục vẻ tĩnh lặng.
“Đinh! “
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ [Tỷ Thí Câu Cá], đạt được phần thưởng: [Bích Thủy Ngư] (cấp S)!
“Trong khoảng thời gian ngắn, ngươi không nên câu cá ở chỗ này. ” Lão giả túm lấy cần câu, bẻ đôi thành hai khúc: “Nếu câu nó lên, ngươi sẽ chết rất thảm. “
“……”
Giang Hàn không dám hé răng, cũng không biết chửi ai.
Ta đã làm gì?
Câu cá cũng có thể dính vào cốt truyện trò chơi?
Không sai, chính là cốt truyện trò chơi!
Đây nhất định là nội dung cốt truyện bí mật, dưới mặt hồ phẳng lặng tồn tại sinh vật loài rồng, mà hắn dám câu đối phương lên, trăm phần trăm sẽ kích hoạt nhiệm vụ.
“Vì cái gì? ” Giang Hàn đã biết còn cố hỏi.
“Kỳ thật nguyên nhân rất đơn giản, thân phận của ngươi rất đặc thù. ” Ánh mắt lão già ngưng trọng, giải thích cặn kẽ nói: “Kiếm Sĩ Hắc Ám, chí tà chí ác, tất nhiên là tồn tại khuấy động phong vân, hơn nữa……”
Chần chờ một lát, lão cau mày nói: “Ngươi dám ngăn cản Thần Minh của buông xuống nhân gian, dĩ nhiên trở thành nhân vật trung tâm quan trọng, nhà mạo hiểm bình thường không thể câu được, nhưng ngươi có thể. “
“Vì sao? “
“Quy tắc bắt ngươi phải đối mặt Quang Minh, nhưng trong hồ có cấm chế đặc thù, quy tắc lại hạn chế sinh vật trong hồ không được xuất hiện trên nhân gian……Ta cũng không biết nên nói thế nào, ngược lại ngươi cứ đi chỗ khác câu cá, ở tại Bình Định Hồ thì không được. ” Lão giả lắc đầu, không hề muốn giải đáp thêm, sợ mình ăn nói bậy bạ, sẽ gặp phải phiền phức không cần thiết.
Quy tắc bắt mình phải đối mặt với Quang Minh, nhưng quy tắc lại hạn chế sinh vật trong hồ xuất hiện ở nhân gian……
Nghe vậy, Giang Hàn liền suy tư.
Thứ đầu tiên mà hắn nghĩ tới, chính là nhiệm vụ chính tuyến cốt truyện riêng biệt dành cho mình, Quang Ám Chi Tranh.
Ý của lão già hẳn là “cốt truyện đặc thù” trên người của mình còn chưa diễn ra, quy tắc không cho phép hắn chết lãng xẹt, ngoài ra, quy tắc của nhiệm vụ chính tuyến cao hơn quy tắc [cấm sinh vật trong hồ xuất hiện trên thế gian].
Nói một cách đơn giản, chính là quy tắc ở trên người hắn có quyền hạn rất lớn.
“Ta tự hỏi tại sao, lại có người câu lên nhiều cá như vậy, hẳn là con rồng kia rất muốn ngươi câu nó lên, cho nên ảnh hưởng tới những sinh vật khác. “
Lão giả càm ràm một câu, sau đó sắc mặt khó coi: “Con bà nó, thiệt thòi chết ta!”
“Đinh! “
Hệ thống nhắc nhở: Mẫn Diệt Chi Phong-Ralph sinh ra oán hận đối với ngươi, điểm cừu hận + 100.
Mẫn Diệt Chi Phong-Ralph?
Nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, Giang Hàn liền sửng sốt.
Cái tên này……nhìn có hơi quen mắt…, cảm giác danh hào này rất kiêu ngạo!
Bỗng nhiên, trong đầu Giang Hàn lóe lên linh quang, không nói hai lời mở ra bảng xếp hạng thực lực Phe Hắc Ám, đập vào mắt hắn là cái tên ở trên bảng.
Hạng 7, Mẫn Diệt Chi Phong-Ralph.
……