Chương 148: Diệu Thủ Không Không
“Vượng Tài? ” Giang Hàn kinh ngạc.
Con chó này có cái tên rất hay nha…!
Vượng Tài không biết phẩm cấp, là sở thích xấu xa của Nhà Phát Hành?
“Đừng thấy tên của nó dung tục, như trong phần giới thiệu của con chó này, là một con chó nhỏ sẽ mang đến may mắn thần kỳ.” Sheryl cười giải thích: “Tựa hồ nó có khứu giác trời sinh đánh hơi ra bảo vật, có thể tìm ra chỗ chôn giấu rất nhiều bảo vật trên Thiên Hằng Đại Lục. “
“Ý của ngài là năng lực tầm bảo rất mạnh? “
“Gần như là ý tứ này. ” Sheryl gật đầu: “Đã từng có rất nhiều cường giả Thần cấp muốn bắt lấy nó, dùng nó làm công cụ tầm bảo, đáng tiếc là chưa có ai thành công, con chó này có tốc độ cực nhanh, cho dù là Mẫn Diệt Chi Phong· Ralph nổi danh bởi tốc độ cũng khó có thể bắt được nó. “
Nói xong, hắn thúc dục thiên mã hạ xuống, che giấu khí tức, tới gần Vượng Tài.
“Đạo sư, ngài muốn……Đoạt bảo? “
Giang Hàn nhìn thấy con chó kia vẫn không ngừng đào bới mặt đất, lập tức hiểu được ý định của Sheryl.
Vừa rồi, Sheryl nói dùng tốc độ cường giả Thần cấp cũng không thể bắt lấy Vượng Tài, như vậy đối phương không có khả năng muốn bắt, đáp án duy nhất, chính là cướp lấy bảo vật Vượng Tài đang đào.
“Ừ. “
Sheryl híp híp mắt, thấp giọng nói: “Bắt lấy là không thể, nhưng lực công kích của Vượng Tài rất kém, chẳng qua là tốc độ cực nhanh, phòng ngự lại cao, cướp lấy bảo vật nó đang đào cũng không khó, ngươi cẩn thận một chút, đừng dựa áp sát quá gần, con chó này có kỹ năng trộm đồ, cường giả Thần cấp chỉ sơ suất một chút sẽ bị nó trộm lấy bảo bối. “
Giang Hàn: “……”
Còn có thể trộm đồ?
Có phải chức nghiệp của con chó này là Đạo Tặc hay không?
“Đạp đạp! “
Thiên mã nhẹ nhàng hạ xuống đất, Sheryl nhảy xuống tọa kỵ, âm thầm lấy ra một thanh lợi kiếm đen nhẻm, lập tức phóng thẳng tới chỗ Vượng Tài.
“Gâu gâu! “
Vượng Tài cực kỳ cảnh giác, phát hiện được khách không mời mà đến, quyết đoán ngưng lại động tác đào bới, quay người sủa về phía Sheryl.
Sheryl tự nhiên sẽ không quan tâm, bước tới chém ra một kiếm.
“CHÍU…U…U!! “
Giống như lời Sheryl nói, tốc độ Vượng Tài nhanh đến lác mắt, trước khi mũi kiếm hạ xuống, nó đã hóa thành một đạo ánh sáng vàng kim lao đi mất, gần như mắt thường không thể nhìn thấy.
MISS!
Nhưng mà, nó cũng không có chạy trốn.
Giang Hàn đang đứng cách đó không xa, lúc này cảm giác bả vai có chút nặng, dĩ nhiên Vượng Tài đang đứng trên vai hắn, nhe răng trợn mắt, biểu hiện hung dữ đối với Sheryl: “Gâu gâu gâu……”
Ừ?
Tới gần ta như vậy?
Hẳn là hệ thống thấy mình vẫn chưa có sủng vật, trong lòng nóng như lửa đốt, cố ý chọn lựa giúp mình?
Nghĩ đến đây, Giang Hàn quyết đoán lấy ra đá bắt sủng vật ném vào mặt nó.
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: bắt giữ thất bại!
Tựa hồ hiểu được ý định của Giang Hàn, Vượng Tài nhe răng lườm hắn, nhổ một ngụm nước bọt về phía mặt đất gần đó, trên mặt lộ rõ sự khinh thường.
“Một con chó cũng dám xem thường ông đây? ” Giang Hàn câm nín.
May mà, hắn là người thích nói chuyện văn minh, thanh niên ưu tú thế hệ mới, cũng lười chấp nhất với con chó này.
…,!
Không đúng, tại sao nó tới gần mình?
Giang Hàn nhớ tới lời cảnh cáo của Sheryl.
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, Vượng Tài sử dụng kỹ năng cấp SS【 Diệu Thủ Không Không】, thành công đánh cắp đạo cụ cấp S【 Bích Thủy Ngư】trong túi của ngài, cũng bị ngài phát hiện!
Chợt, hệ thống nhắc nhở một tiếng khiến cho thanh niên sợ vãi đái, khí huyết cuồn cuộn, cực kỳ tức giận.
Trộm cá của ông?
Chó chết, tiên sư cả nhà ngươi!
Giang Hàn nhìn lướt qua túi đồ, liền phát hiện mấy viên đá bắt thú cũng bị Vượng Tài trộm đi, may mắn là đá bắt sủng vật này hắn mua mấy trăm khối, nếu không chỉ sợ mấy đạo cụ khác sẽ khó tránh khỏi bị cướp mất.
Đang chuẩn bị ném Vượng Tài ra chỗ khác, thì động tác tay của Giang Hàn chợt ngưng lại.
Không sai!
Giang mỗ là người thanh niên tiêu biểu điển hình về đạo đức, còn có thể bị con chó này bứt một nhúm lông dê?
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: ngài thông qua Lược Đoạt Chi Thủ, thành công học được kỹ năng【 Diệu Thủ Không Không】( cấp thấp loại S)!
【 Diệu Thủ Không Không】( cấp thấp loại S)
Giới thiệu sơ qua: kỹ năng riêng của thần thú Vượng Tài, không rõ phẩm cấp, năng lực trộm cắp tuyệt vời khiến cho bất cứ vị Đạo Tặc nào đều theo không kịp, cho dù ngươi thông qua Lược Đoạt Chi Thủ học được kỹ năng này, nhưng uy lực vẫn bị giảm thấp.
Hiệu quả: thần không biết quỷ không hay đánh cắp đạo cụ trong túi đối phương, xác suất nhỏ bị đối phương phát hiện.
Thời gian làm lạnh: 3 giây.
( chú thích: đánh cắp đạo cụ càng trân quý, khả năng bị phát hiện càng lớn, lực chú ý của đối phương càng mất tập trung, xác suất phát hiện càng nhỏ, thấp nhất 5%, cao nhất 80%)
Thời gian hồi chỉ có 3 giây!
Giang Hàn thở sâu, đúng là kỹ năng trộm cắp lợi hại.
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: ngài sử dụng kỹ năng【 Diệu Thủ Không Không】cấp thấp, thành công đánh cắp [sách kỹ năng] cấp S【 Thự Quang Chúc Phúc】 trong túi Vượng Tài!
[Sách kỹ năng] cấp S!
Thấy vậy, Giang Hàn chẳng còn cảm thấy tức giận.
Một con cá đổi một quyển [sách kỹ năng] cấp S, cũng không thể nói lỗ vốn, hơn nữa 3 giây là xài tiếp, còn có thể móc thêm
Ưa thích trộm đồ đúng không?
Tốt!
Hôm nay, thần trộm Giang Hàn ta liền mang theo mấy khối thạch bắt sủng vật cùng tọa kỵ, quyết một trận tử chiến với ngươi trên phương diện trộm đồ!
“Không tốt! ” Sheryl vừa đào ra bảo vật, bỏ vào trong túi, ngay sau đó vội vàng phóng tới chỗ Giang Hàn: “Mau tránh xa nó, trong túi ngươi có bảo bối, cẩn thận bị nó trộm mất! “
“Dừng tay! “
Giang Hàn vội vàng ngăn cản, trách cứ: “Đạo sư, con chó đáng yêu như thế, tại sao ngài lại nhẫn tâm hạ thủ được? “
Sheryl: “……”
Đáng yêu?
Có tin hay không vật tổ gia truyền cả nhà ngươi đều bị nó móc hết?
Thở sâu, Giang Hàn vừa trơ mắt nhìn bộ tróc thạch trong túi mất dần, một bên duỗi tay ra vuốt ve bộ lông của Vượng Tài: “Đây là đầu chó ngoan, nói không chừng tương lai sẽ trở thành phụ tá đắc lực của ta! “
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: ngài sử dụng kỹ năng【 Diệu Thủ Không Không】cấp thấp, thành công đánh cắp đạo cụ cấp S【 Sủng Vật Tiến Giai Thạch】trong túi Vượng Tài!
Lại đây một viên Sủng Vật Tiến Giai Thạch!
Như thế, trên người của ta đã có hai khỏa, cho dù bắt được sủng vật cấp Ám Kim, cũng có cơ hội giúp nó tiến cấp thành Địa giai.
Khóe miệng Giang Hàn giật giật, thật muốn cười to.
Phải nhịn xuống!
Thời điểm mấu chốt, sao có thể cười được!
“Ngươi điên rồi? ” Sheryl dở khóc dở cười: “Không ai có thể bắt Vượng Tài, cường giả Thần cấp còn không làm được! “
“Mọi thứ đều có một cái xác suất, bỏ qua cơ hội lần này, ta sẽ hối hận không kịp.” Giang Hàn lắc đầu, dứt khoát lấy ra bộ tróc thạch ném về phía Vượng Tài, sau đó hòn đá vỡ tan, rơi xuống mặt đất.
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: bắt giữ thất bại!
Nó sẽ không phát hiện a?
Trái tim Giang Hàn đập thùng thùng, có chút khẩn trương.
Hắn giả bộ nhằm mục tiêu là Vượng Tài, phải sử dụng sủng vật bắt thạch mới hợp lý, nhưng sử dụng bắt thạch có nghĩa là hắn sẽ mở mở túi đồ, có xác suất Vượng Tài sẽ nhìn ra điểm khác lạ.
“Cáp…cáp”
Vượng Tài lè lưỡi, vung vẩy cái đuôi, thấy Giang Hàn dò xét chính mình, làm ra bộ dáng đáng yêu.
Thấy vậy, Giang Hàn nhẹ nhàng thở ra.
Không hề nghi ngờ, lực chú ý của con chó ngu xuẩn này nằm trên bảo bối trong túi đồ của hắn, hoàn toàn không để ý đến hắn đang giả vờ.
Về phần món nào, không cần nhiều lời, khả năng rất cao là Nguyệt Chi Toái Phiến.
“Ta……”
Sheryl mặt đen như đít nồi, nhất thời nghẹn họng, không biết làm cách gì khuyên bảo đệ tử của mình.
Rõ ràng tên đệ tử này cơ trí hơn người, tại sao lại váng đầu vào lúc này?
……