Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server

Chương 170: Thần Binh Ra Đời

Chương 170: Thần Binh Ra Đời


“Đệch con mợ, nội dung cốt truyện này thật là tuyệt vời! “
Giang Hàn chẳng hề tiếc lời tán tụng kịch bản trò chơi.
Trấn áp Long Thần, sau đó lại phái Ma Thần giả mạo Long Thần, đây là muốn Long Vực đi đến phe đối lập, bây giờ trong đầu lại có ý niệm lôi kéo, hành vi này Giang mỗ mới nghe lần đầu, hôm nay gặp phải, quả thật là tam sinh hữu hạnh.
Duy Tiền Đa Nhĩ đánh chữ hỏi thăm: “Làm sao bây giờ?”
“Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn.”
Bất đắc dĩ, binh thánh Giang Hàn nghĩ ra kế sách tuyệt diệu.
“Ặc……”
Duy Tiền Đa Nhĩ yên lặng: “Được rồi. “
Đóng lại khung trò chuyện, Giang Hàn không khỏi lắc đầu cười khổ: “Khá tốt, toàn bộ còn chưa vượt quá giới hạn, vẫn nằm trong kế hoạch……”
Trên thực tế, Trường Phong nói cho Duy Tiền Đa Nhĩ trấn áp phía dưới An Định Hồ chính là Long Thần, mà nhiệm vụ cũng chưa công bố thất bại, khiến cho hắn suy nghĩ mọi chuyện vẫn còn cách cứu vãn.
Ít nhất, Long Vực Thủ Hộ Giả Trường Phong còn chưa đảo hướng phe Quang Minh triệt để.
Áp chế tâm tình bực bội, Giang Hàn tiếp tục săn giết Hàn Phong Dã Trư, có thể là gặp may, chỉ chốc lát đã rớt ra một thanh trường kiếm Ám Kim, yêu cầu đẳng cấp cũng không cao.
Kế tiếp, Giang Hàn thong thả giết Hàn Phong Dã Trư luyện cấp, đã có binh khí tiện tay, hiệu suất giết quái tăng lên rõ rệt, cơ bản mỗi hai phút có thể đánh chết một đầu, đạt được 0.5% kinh nghiệm.
Tương đối đáng buồn chính là Hàn Phong Dã Trư ở nơi đây không nhiều, cần tiêu phí không ít thời gian tìm kiếm.
……
Cùng lúc đó.
Quang Minh Giáo Đình, trong một cung điện nguy nga lộng lẫy.
Một lão già đầu đội vương miện màu vàng, trong tay cầm bảo thạch hồng sắc đang nhìn lên tượng thần Sí Thiên Sứ sáu cánh, không nói một lời, chỉ giữ im lặng.
Sau lưng hắn, rất nhiều giáo chủ đang đứng, tổng giám mục cũng không dám thở gấp, khiến cho bầu không khí càng thêm áp lực.
“Giáo Hoàng, đây không phải là lỗi của chúng ta……”
Sau nửa ngày, tổng giám mục Elvis tiến lên, thấp giọng nói: “Sự thật là Thần Chi Quang· Uriel đại nhân đã xem thường Kiếm Sĩ Hắc Ám, chúa nhân từ sẽ không trách tội chúng ta.”
“Bất luận như thế nào, phải giết Kiếm Sĩ Hắc Ám! “
Giáo Hoàng quay người lại, giọng nói trầm thấp, trên mặt lộ vẻ tức giận: “Giữ lại hắn, cực kỳ hậu hoạn! “
“Giáo Hoàng nói rất đúng! “
“Kiếm Sĩ Hắc Ám nhất định sẽ khuấy động phong vân, làm hại nhân gian, chúng ta phải ra tay diệt trừ hắn! “
“Chúa sẽ trừng phạt hắn! “
……
Một đám giáo chủ nhao nhao đồng ý.
Giáo Hoàng hỏi: “Vậy các ngươi có kế gì giết hắn? “
“……”
Mọi người im lặng.
Dựa vào thực lực của bọn hắn, có lẽ chém giết Kiếm Sĩ Hắc Ám không khó, nhưng vô cớ xuất binh, tự dưng đuổi giết đối phương, tất nhiên sẽ bị quy tắc áp chế.
Nói một cách khác, “Kế sách” trong miệng Giáo Hoàng, chính là đang hỏi bọn hắn dùng lý do gì giết chết Kiếm Sĩ Hắc Ám.
“Giáo Hoàng, hiện nay Kiếm Sĩ Hắc Ám đã quy thuận Hải Tâm Thành.” Tổng giám mục Elvis cung kính nói: “Long Vực cũng có ý định gia nhập phe Quang Minh……”
“Ah? “
Giáo Hoàng híp mắt, trên gương mặt già nua lộ vẻ hiểu ra: “Ý của ngươi là……Mượn đao giết người? “
“Chẳng qua là chúng ta để cho đám gia hỏa Long Vực tham lam kia thay chúa ra tay trừng phạt, xóa đi những tội lỗi đã phạm.” Elvis cười nhạt, ánh mắt dụng ý vị sâu xa nhìn thẳng vào Giáo Hoàng.
Giáo Hoàng suy nghĩ một lát, chậm rãi gật đầu: “Kế sách này rất tốt.”
……
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Giang Hàn liên tục chạy đi trong gió tuyết đánh giết Hàn Phong Dã Trư, lúc này đẳng cấp đã đột phá đến 88.
“Thần binh của ta, hôm nay đã rèn xong chưa? ” Hắn thở sâu, áp chế nội tâm hưng phấn, cưỡi Ám Lôi Thiên Hổ quay lại miếu thờ, thuận tay giết sạch tiểu quái cản đường, tiến vào trận pháp truyền tống.
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ【 Cung Điện Dưới Đất】!
Lần này, Giang Hàn không gặp phải cửa ải ngăn cản, thuận lợi tiến vào quảng trường tộc người lùn sinh sống.
Rất nhanh chạy tới phường rèn đúc, hắn phát hiện cả tộc người lùn đều chờ ở bên ngoài, trên mặt ai cũng lộ vẻ mong chờ, hiển nhiên rất tò mò đối với thanh thần binh sắp xuất thế.
“Thiên huyết Thần Tinh, Hắc Diệu Tinh Thạch, Phong Linh Tiên Quáng là chủ tài liệu, phụ tài thì dùng khối khoáng thạch Vương cấp cùng các loại tài liệu hiếm có, rất khó tưởng tượng sẽ đúc ra thần khí thế nào……”
“Tộc trưởng đại nhân nhân dịp này đột phá thợ rèn Thần cấp, chắc chắn chúng ta sẽ trọng chấn vinh quang tổ tiên! “
“Kỳ thật nếu rèn thần khí, cho dù đoán tạo thuật Vương cấp như ta, cũng có cơ hội tấn chức Thần cấp. “
“Ta cũng vậy. “
“Ai bảo đoán tạo thuật của tộc trưởng cao nhất, khả năng lớn nhất đâu. “
“Vẫn nên để tộc trưởng ra tay………”
……
Một đám người lùn đều rất hâm mộ tộc trưởng.
Bọn hắn rất yêu thích rèn đúc, tinh luyện kim loại, đương nhiên cũng ôm mộng tưởng trở thành thợ rèn Thần cấp.
Giang Hàn đi tới bên ngoài rèn đúc phường, hỏi thăm người lùn bên cạnh: “Huynh đệ, còn bao lâu nữa? “
“Nhanh, khoảng hơn mười phút. “
“Tốt. “
Giang Hàn xoa tay, cảm xúc dâng trào.
Thần binh!
Phải là thần binh!
Nhiều tài liệu chế tạo trân quý như vậy, hơn nữa tộc trưởng còn tự mình ra tay, đây không phải là thần binh thì quá phi lý!
Thời gian trôi qua từng chút một, đã hơn mười phút……
“Oanh”
Đột nhiên, một đạo năng lượng kỳ dị bên trong rèn đúc phường như suối nước phun trào, hình thành một cột sáng phóng thẳng lên trời, tạo ra sóng khí cuồn cuộn quét ngang bốn phía, khiến cho toàn bộ kiến trúc xung quanh bị vỡ nát.
Dị biến đột ngột mười phần, Giang Hàn liên tục lui về sau mấy bước, mới ổn định thân thể.
Ngẩng đầu nhìn lên phía trên, hắn phát hiện cột sáng chạm đến đỉnh cung điện, bỗng nhiên nổ tung, tạo thành vô số gợn sóng, gào thét trải rộng ra, thanh thế khiến người khiếp sợ.
“Đây là dị tượng khi thần khí được sinh ra! “
“Tộc trưởng đã thành công! “
“Tộc người lùn chúng ta lại đúc ra một thanh thần binh lợi khí mạnh mẽ vô địch!”
……
Cả đám người lùn đều reo hò hoan hô, khoa tay múa chân, còn kích động hơn so với Giang Hàn.
Ai da, thời khắc thần khí ra đời, lại bộc phát uy năng mạnh như vậy?
Nghe thế, Giang Hàn âm thầm líu lưỡi, càng chờ mong vũ khí mới của mình sẽ sẽ mạnh đến mức nào.
“Nhất Giang Hàn Thủy! “
Bác Văn xuyên qua đám bụi bậm, đi tới trước mặt Giang Hàn, kích động nói: “Mau nhỏ máu nhận chủ! “
“……Tốt! “
Giang Hàn không kịp phản ứng, sau khi ngây người giây lát, vội vàng gật đầu đồng ý.
Đi cùng Bác Văn tiến vào gian phòng gần như bị phá hủy, hắn nhìn thấy bên người tộc trưởng, có một thanh lợi kiếm đỏ thẫm đang phát ra tiếng ong ong, nó nằm yên giữa không trung, ánh sáng chói lọi khiến người lóe mắt, phong mang lưu chuyển, tỏa ra khí lạnh thấu xương, hoa văn bên trên rất tinh xảo, giống như là du long.
Không giống với Phệ Huyết Kiếm, thanh thần binh này có mũi kiếm tương đối rộng, còn chưa đến gần, đã cảm nhận được một cổ cảm giác đặc biệt trầm trọng.
Không cần Hạ Tá nhắc nhở, Giang Hàn hủy bỏ trạng thái tọa kỵ, bước nhanh về phía trước, bàn tay lướt nhẹ qua mũi kiếm, trong cảm giác đau đớn khiến máu tươi tuôn ra, rồi sau đó hắn bắt lấy chuôi kiếm, dùng sức nắm chặt.
“Bá! “
Kiếm quang sắc bén lóe lên, khiến cho da thịt Giang Hàn mơ hồ truyền đến cảm giác đau đớn , nhưng hành động của hắn cũng không phải vô dụng, bởi vì dùng mắt thường có thể thấy máu tươi đang bị binh khí hấp thu lấy, cho đến khi biến mất vô tung.
Đúng vào lúc này, bên tai của hắn truyền đến tiếng chuông liên tiếp.
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài đạt được【vũ khí không biết】 nhận chủ, vũ khí này trở thành binh khí dành riêng, không thể giao dịch, không thể rớt, không thể vứt bỏ!
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài trở thành người chơi đầu tiên trong Vĩnh Hằng đạt được trang bị Thần cấp, +1 điểm may mắn!
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: mời ngài đặt tên cho binh khí!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất