Chương 172: Miệng Ba Tấc Lưỡi
“Ngươi……nói thật sao? ” Hạ Tá nghi ngờ không thôi.
Mục Sư cận chiến?
Mục Sư cận chiến chỉ có Linh cấp mà thực lực lại mạnh như vậy?
Có quỷ mới tin ngươi!
“Đương nhiên! “
Giang Hàn đưa tay, bắt đầu khởi động nguyên tố ánh sáng, hắn phóng thích một cái Thánh Quang Gia Trì, gia tăng 20% công kích, hơn nữa trên đầu không ngừng nhảy lên con số trị liệu màu xanh lục.
“! ! ! ! ! “
Hạ Tá cùng Bác Văn sợ ngây người.
Đệch con mợ, thật đúng là Mục Sư rồi!
“Ta có một chiêu Thự Quang Chúc Phúc, có thể gia tăng 20% toàn bộ thuộc tính của ngươi, hơn nữa lập tức hồi 20% máu, còn có hiệu quả trị liệu kéo dài nhất định. ” Giang Hàn nói ra.
“Vẫn không đủ. ” Hạ Tá nghĩ một hồi, bèn lắc đầu: “Ta chỉ mới vào Thần cấp, cho dù thực lực tăng vọt, nhưng muốn đánh bại hư ảnh tổ tiên, thì vẫn cần thời gian nhất định, điểm ấy tăng phúc không đủ bù đắp chênh lệch. “
Không đủ?
Giang Hàn lấy Đọa Lạc Chi Vũ từ trong túi đồ ra: “Lợi dụng hiệu quả lông chim này, ngươi có thể tăng thêm 20% toàn bộ thuộc tính……”
“Trên người của ngươi đúng là nhiều bảo bối.” Hạ Tá tấm tắc kêu lạ, sau đó lắc đầu: “Đáng tiếc chính là, đây cũng không phải +40% toàn bộ thuộc tính……”
Sắc mặt Giang Hàn tối sầm: “Chẳng lẽ ngươi quá yếu? “
Cho dù đối chiến với cường giả Thần cấp, nhưng mà hắn ở bên cạnh làm Mục Sư, thêm vào các loại buff tăng ích, thế mà vẫn còn thua, có chút cạn lời.
“Không phải ta yếu, mà là hư ảnh tổ tiên quá mạnh mẽ! ” Hạ Tá ngượng ngùng nói.
Giang Hàn nhíu mày, ngờ vực hỏi: “Chuôi thần khí trong tay ta đã nhận chủ, có thể cho ngươi mượn dùng tạm một lúc hay không? “
Mặc dù là thần binh chuyên chúc, nhưng cấp cho NPC mượn, mà không phải người chơi, có lẽ là hai chuyện khác nhau.
“Có thể! “
Hạ Tá gật đầu, như người tỉnh mộng: “Nếu như ngươi chịu giao thần khí cho ta mượn, cộng thêm 40% toàn bộ thuộc tính, ta mới có thể đánh bại tổ tiên. “
“Tốt. “
Giang Hàn lấy ra thần binh chưa đặt tên, cố hết sức cầm trong tay, ánh mắt bình tĩnh, nhìn thẳng Hạ Tá: “Cái thanh vũ khí này, ta……Có thể cho ngươi mượn. “
“Có thể cho ta mượn? “
Hạ Tá kinh ngạc, không rõ đối phương có ý tứ gì.
Bốn chữ này, tựa hồ có nghĩa là có một điều kiện.
“Nhưng ta hy vọng ngươi có thể cho ta Đại Lực Hoàn xem như phần thưởng đánh bại hư ảnh tổ tiên.” Giang Hàn bổ sung.
Nếu như Đại Lực Hoàn có thể giúp hắn sử dụng thần khí, vậy thì làm sao mà hắn dễ dàng buông tha được.
Sở dĩ vừa rồi không nói tiếp, chỉ bởi vì sợ tộc người lùn truy hỏi nguồn gốc của Đại Lực Hoàn từ trong miệng hắn mà thôi.
“Không được! Tuyệt đối không được! “
Bác Văn bên cạnh lắc đầu bác bỏ: “Đại Lực Hoàn là bí phương độc môn trong tộc người lùn chúng ta, không thể cho người ngoài sử dụng, ngươi đổi điều kiện khác đi.”
“Nếu như ta vẫn muốn Đại Lực Hoàn thì sao? ” sắc mặt Giang Hàn dần dần nghiêm nghị.
Vì muốn tộc người lùn rời khỏi Cung Điện Dưới Đất, hắn đã bỏ ra một lần sử dụng Đọa Lạc Chi Vũ, làm sao mà không lấy thứ gì bù đắp cho được.
Chuôi thần binh này, hắn nhất định phải dùng ngay!
Hạ Tá trầm giọng nói: “Nhân loại trẻ tuổi, ngươi phải biết chừng mực! “
“Ta là người đúng mực, là do các ngươi không hiểu. ” Giang Hàn cười lạnh nói: “Đừng cho rằng bình thường ta cười toe toét, mà xem ta là quả hồng mềm cho ngươi tùy tiện ngắt. “
“……Ngươi đây là ý gì? ” Ánh mắt Hạ Tá phát lạnh, thân là cường giả Thần cấp, hắn lặng yên phóng thích uy áp: “Tộc người lùn chúng ta đã dùng lễ rất hậu để đãi ngươi rồi! “
“Oanh”
Lập trường đột nhiên chuyển biến, trong lúc vô hình khiến bầu không khí ngưng trệ nặng nề.
Giang Hàn cảm giác một cổ uy áp kinh khủng cuốn tới, giống như một tòa núi lớn nặng nề, đè ép ở ngực, làm hắn hít thở không thông.
Có lẽ, nguyên nhân là do đối phương nương tay, nếu không hắn gặp phải uy áp càng thêm khủng bố.
“Ngu xuẩn, ngươi còn không hiểu? “
Giang Hàn chẳng hề sợ hãi, đối mặt cùng hắn: “Ta cho ngươi Hắc Diệu Tinh Thạch, ngươi nhờ đó mà tấn chức Thần cấp, mà ta đạt được một thanh thần binh, có phải ngươi cảm thấy hai chúng ta không thiếu nợ nhau? “
“Chẳng lẽ không phải? “
“Đương nhiên không phải! ” Giang Hàn lạnh lùng nói: “Ngươi cảm thấy dưới trần đời này, chỉ có mỗi mình ngươi rèn đúc ra thần binh? “
“……”
Hạ Tá tức cười.
“Có lẽ phạm vi hơi lớn một chút, ngươi sẽ không cảm thấy dưới đời này, chỉ có tộc người lùn rèn đúc ra thần binh? ” Giang Hàn tiếp tục nói.
Đáp án, tự nhiên là chối bỏ.
Hắn từng đào ra một khối khoáng thạch tiên cấp ở Đọa Lạc Yếu Tắc, Thiên Sứ Đọa Lạc· Sella từng nói qua, tự thân nàng sẽ chế tạo thần binh chuyên chúc, hắn cũng không tin Sella nhờ tộc người lùn chế tạo.
“Nhưng ngươi cũng không có bị thiệt. ” Hạ Tá giải thích nói: “Ta còn bỏ ra rất nhiều khoáng thạch quý hiếm. “
“Mục đích là cái gì, vì đạt được một thanh thần khí mà bản thân không thể sử dụng? ” Giang Hàn hỏi.
Hạ Tá: “……”
“Ngoài ra, mục đích ta tới đây, không phải đại biểu cá nhân, mà là đại biểu phe Hắc Ám. ” Giang Hàn cười lạnh: “Tựa hồ ngươi còn không rõ thế cục, hai đại trận doanh sắp giao chiến đến nơi rồi! “
“Vậy thì thế nào? “
“Ngươi muốn gia nhập phe Quang Minh ư? ” Giang Hàn hỏi: “Để tộc người lùn gia nhập phe Quang Minh, gia nhập phe từng bức ép bọn ngươi ẩn thế.”
“Ta……”
Hạ Tá nghẹn họng, không biết đáp thế nào.
Mắt thấy đối phương trúng bẫy, khóe miệng Giang Hàn nở một nụ cười.
Đối phương vừa mới nói, dã tâm của phe Quang Minh ngày càng lớn, tộc người lùn trở thành công nhân luyện khí, bị đàn áp không chịu nổi, hết lần này tới lần khác đấu không lại nhân loại, bởi vậy chỉ còn cách trốn đi.
Tuy rằng chỉ nói đôi câu vài lời, ngắn đến mức không dám kể lại, nhưng chưa hẳn không thể lợi dụng.
“Sớm muộn gì hai đại trận doanh sẽ phân thắng bại, nhưng ta không tin bọn hắn sẽ để cho ngươi bảo trì trung lập.” Giang Hàn chậm rãi mà nói, phân tích thế cục giúp Hạ Tá: “Mạnh mẽ như Long Vực, còn cũng bị ép làm ra lựa chọn, huống chi là tộc người lùn?”
Thì ra là thế!
Nghe vậy, Bác Văn cùng Hạ Tá giống như thể hồ quán đỉnh(1).
Những lời này, thật đúng là khiến người giác ngộ!
Không thể lựa chọn phe Quang Minh, không thể bảo trì trung lập nịnh nọt hai phe, lựa chọn của bọn hắn chỉ có phe Hắc Ám.
“Ta đại biểu phe Hắc Ám mà đến, không tiếc dùng Hắc Diệu Tinh Thạch giúp ngươi đột phá đến Thần cấp, giúp tộc người lùn các ngươi rời khỏi nơi đây, trả giá quá nhiều đổi lấy một viên Đại Lực Hoàn, kết quả ngươi quá bủn xỉn, không nên lựa chọn tiếp tục lẩn trốn, chờ đợi thực lực bản thân đủ mạnh……”
Nói đến tận đây, Giang Hàn dừng một chút, cho đối phương thời gian phản ứng, sau đó nói tiếp: “Tin tưởng ta, cho dù sau này tộc người lùn rời khỏi Cung Điện Dưới Đất, chủ động lựa chọn gia nhập phe Hắc Ám, kết cục cũng chẳng tốt hơn.”
Bác Văn cùng Hạ Tá bốn mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh hãi từ trong mắt đối phương.
Thì ra nguyên do bên trong, lại phức tạp như thế?
Giang Hàn chậm rãi tiến lên, đón lấy uy áp, vỗ vỗ bả vai Hạ Tá: “Dệt hoa trên gấm cùng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi là hai khái niệm, cái nào tốt, không cần ta giải thích thêm? “
“……”
Hạ Tá không nói gì, mồ hôi lạnh sau lưng cứ túa ra.
Không có Giang Hàn đề tỉnh, hắn xác thực còn không biết.
Bỗng nhiên, hắn kịp phản ứng, vội vàng thu hồi uy áp cường giả Thần cấp, ôm quyền xấu hổ nói: “Đa tạ huynh đệ nhắc nhở, là Hạ Tá ta ngu xuẩn không biết, Đại Lực Hoàn, chúng ta nguyện ý cho ngài! “
“Đinh!”
Hệ thống nhắc nhở: ngài đạt được nhiệm vụ phụ tuyến ẩn【 Giải Phóng Tộc Người Lùn】( độ khó: A)!
【 Giải Phóng Tộc Người Lùn】( độ khó: A)
Giới thiệu sơ qua: ngươi dựa vào miệng ba tấc lưỡi, thành công khiến cho tộc người lùn tin sái cổ.
Yêu cầu của nhiệm vụ: trợ giúp tộc trưởng đánh bại hư ảnh tổ tiên.
Phần thưởng nhiệm vụ: một viên Đại Lực Hoàn, +10000 hảo cảm tộc người lùn.
Nhiệm vụ trừng phạt: không
……
Chú thích 1 (thể hồ quán đính: thành ngữ bắt nguồn từ thời Đường, thể hồ có nghĩa là dùng sữa trâu để tinh luyện ra bơ nguyên chất, sau đó lại trét bơ lên trên đầu, lúc xưa phật gia dùng thứ này để ví dụ quán thâu trí tuệ, khiến người giác ngộ triệt để.)