Ba nhân ảnh ngân quang lơ lửng phía trước Lôi Điện, hắc khí lan tràn, sự tà ác đó khiến không ít người phải tái mặt.
- Lại là thứ khôi lỗi đáng chết này!
Rất nhiều cường giả khi thấy ba thân ảnh đó sắc mặt đều trở nên khó coi. Khi ở hồ sét, chỉ một cỗ ma thi đã vô cùng khó đối phó, vậy mà giờ lại xuất hiện tận ba cỗ.
Mùi máu tanh lan tỏa trong không gian, dưới sự kích thích đó, những cường giả bị sự tham lam che mờ lý trí lại dám xông lên lần nữa.
Ai cũng nhận ra sự lớn mạnh của ba cỗ ma thi này, vừa rồi hàng trăm cường giả cùng ra tay mà vẫn bị chúng giết dễ dàng như thái rau, vậy mà giờ vẫn còn người dám xông lên?
- Hà hà, ma văn sao…
Ba kẻ của Nguyên Môn nhìn ba đạo ngân thi, ánh mắt lại hiện ý cười quỷ dị, nhưng cũng không hành động gì mà chỉ lạnh lùng quan sát, đợi xem những người khác làm thế nào để giải quyết.
Bên ngoài Lôi Điện nhất thời trở nên tĩnh lặng, không ít người ánh mắt đều lay động, chắc hẳn đang suy nghĩ cách ứng phó với cục diện hiện tại.
Lâm Động cũng không nói bất cứ điều gì, cường giả ở đây không ít, hơn nữa ai cũng có bản lĩnh, không cần thiết phải thể hiện uy phong gì cả.
Sự tĩnh lặng này không kéo dài lâu, Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện nhìn nhau rồi bước ra trước số đông cường giả.
- Chư vị.
Bàng Hạo cung tay, nói:
- Mục tiêu của chúng ta đều là vào trong Lôi Điện tìm bảo bối, nhưng nhất thiết phải giải quyết ba cỗ ngân thi này.
Tất cả cường giả đều nhìn chăm chăm về phí Bàng Hạo, nhưng không ai nói gì, vì họ đều biết Bàng Hạo ra mặt chắc chắn là hắn có tính toán của mình.
- Theo ta được biết, ba cỗ ma thi này đều có thực lực Tử Huyền Cảnh đại thành. Nếu giao đấu thì có lẽ chúng ta sẽ tổn thất nghiêm trọng.
Mọi người ai cũng động dung, ba cỗ ngân thi Tử Huyền Cảnh đại thành đúng là rất khó đối phó.
- Lẽ nào Bàng Hạo huynh có chủ ý gì chăng?
Có người lên tiếng hỏi.
Bàng Hạo cười, nói:
- Đúng là bọn ta có cách đối phó, nhưng cần sự tương trợ của mọi người.
Lời vừa thốt ra lập tức gây xáo động, ngay Lâm Động cũng phải nhướng mày, Cửu U Môn lại có cách đối phó với ba cỗ ngân thi này sao?
- Ha ha, nếu Bàng Hạo huynh có cách thì là tốt nhất rồi. Mục tiêu của mọi người giống nhau, chỉ cần giải quyết được vật cản trước mắt, đương nhiên bọn ta sẽ ra tay tương trợ.
Sau một lúc trầm ngâm, các cường giả đều cười nói, dù thế nào, chỉ cần không bắt họ đối diện trực tiếp với thứ kia là được.
Bàng Hạo nghe vậy mỉm cười, rồi hắn lật tay, một chiếc đĩa tròn màu trắng hiện ra, trên nó có một luồng sức mạnh trận pháp khá ngang ngược.
- Đây là chí bảo của Cửu U Môn, Cửu U Trấn Linh Bàn, chỉ cần khởi động nó là hình thành Cửu U Trấn Linh Trận, đến lúc đó, nhờ vào trận pháp có thể trấn áp được ba cỗ ma thi kia một vài ngày, thời gian đó đủ cho chúng ta ra vào Lôi Điện vô số lần rồi. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
- Là Cửu U Trấn Linh Trận sao? Đó là đại trận bảo vệ tông phái của Cửu U Môn, muốn bày trận phải cần đến hơn chục cường giả Tử Huyền Cảnh ấy chứ…
- Hơn nữa thu nhỏ trận pháp vào cái đĩa nhỏ kia càng cần thực lực siêu cường. Trong Cửu U Môn, những người có thực lực như vậy chỉ đếm trên đầu ngón tay.
- Bàng Hạo đêm bảo bối ra rồi.
Bàng Hạo vừa dứt lời, xung quanh lập tức có những tiếng xì xầm kinh ngạc, chắc hẳn mọi người đều biết đến món bảo bối trong tay Bàng Hạo.
Lâm Động cũng nhìn chiếc đĩa tròn lấp lánh trong tay Bàng Hạo, hắn có thể cảm nhận được luồng sức mạnh không tầm thường từ nó, rồi hắn chép miệng, quả không hổ là tông phái lớn…
Cửu U Trấn Linh Trận tuy không bì kịp Càn Khôn Cổ Trận của Lâm Động nhưng rõ ràng cũng không phải thứ tầm thường, nếu nói có thể trấn áp được ba cỗ ma thi trong một vài ngày có lẽ cũng là chuyện bình thường.
- Hà hà, khởi động trận pháp cần lượng nguyên lực rất lớn, phải nhờ đến chư vị rồi…
Bàng Hạo nheo mắt cười, nói.
Mọi người gật đầu, đương nhiên họ biết Bàng Hạo không muốn mình bọn chúng tiêu hao sức lực, nhưng dù vậy cũng chẳng ai cảm thấy khó chịu, ai bảo Bàng Hạo lại có trận pháp này cơ chứ…
Lâm Động vẫn thản nhiên quan sát, nếu Bàng Hạo đã chịu dùng trận pháp trấn áp ma thi thì hắn cũng vui vẻ hưởng thụ thôi.
Có điều, ngay khi nghĩ vậy hắn bỗng nhìn thấy Bàng Hạo nhìn về phía hắn và cười một cách quỷ dị.
- Có điều, trận pháp này không được linh hoạt cho lắm, khi khởi động cần ba người dụ ba cỗ ma thi vào trong trận pháp.
Bàng Hạo cười.
Vừa dứt lời thì không ít cường giả đều nheo mắt lại, thế thì nguy hiểm rồi, chẳng ai muốn động thủ với những cỗ ma thi kia cả.
- Có tất cả ba cỗ ma thi, Cửu U Môn ta và Huyền Thiên Điện mỗi bên phụ trách một cỗ, còn một cỗ nữa cần một bằng hữu trợ giúp.
Bàng Hạo nheo mắt cười, nói.
Tất cả im lặng, không ai chủ động lên tiếng cả, rõ ràng chẳng ai muốn mua việc vào người.
Bàng Hạo cũng không thấy bất ngờ, rồi ánh mắt hắn chuyển sang người Lâm Động.
- Chư vị, trước đó chúng ta cũng từng thấy một cỗ ma thi tương tự, lúc đó ma thi truy sát Lâm Động huynh đệ, nhưng hắn đã thoát thân thuận lợi. Vì thế ta nghĩ người dụ cỗ ma thi thứ ba nên là Lâm Động huynh là thích hợp nhất.
Bàng Hạo vừa dứt lời, vô số ánh mắt lập tức nhìn về phí Lâm Động với vẻ kinh ngạc. Rõ ràng họ không ngờ Lâm Động lại thoát được khỏi tay một ma thi Tử Huyền Cảnh đại thành.
- Hà hà, thì ra thực lực của Lâm Động huynh lại lớn vậy, nếu đã thế, có lẽ nhiệm vụ này không ai khác ngoài huynh phải làm rồi.
- Ừm, việc này phải nhờ Lâm Động huynh rồi.
- Mong Lâm Động huynh đừng từ chối.
Cường giả xung quanh đều cười lên tiếng. Một số người biết rõ khúc mắc giữa Lâm Động và Cửu U Môn, nhưng họ không rảnh quan tâm đến điều đó, chỉ cần không bắt họ ra mặt đối đầu với ma thi thì ai cũng được.
- Tên khốn kiếp!
Mộ Linh San nghiến răng, đôi mắt to tròn tràn đầy nộ hỏa, rõ ràng Bàng Hạo cố tình nhằm vào họ..
Vẻ mặt Lâm Động vẫn lãnh đạm, thủ đoạn này của Bàng Hạo khá thâm. Lúc này hắn gần như đang ép Lâm Động vào tình huống nguy hiểm, dù sao thì trận pháp cũng là của Cửu U Môn, hắn lại mượn sức của nhiều cường giả như vậy, nếu Lâm Động phản đối, e là sẽ thành địch thủ của tất cả, mà trong số những cường giả kia có không ít người đang thèm thuồng ngân tháp trong tay hắn.
- Hà hà, Lâm Động huynh nghĩ sao về kiến nghị của ta?
Bàng Hạo nhìn Lâm Động, cười hỏi. Hắn cũng rất mong chờ Lâm Động phản đối, như thế Lâm Động sẽ rơi vào tình huống rất khó xử.
Nhiều ánh mắt đều khóa chặt lấy Lâm Động, không ít người đều không có ý gì tốt.
Lâm Động làm như không biết đến những ánh mắt ấy, chỉ nhìn Bàng Hạo một lúc rồi mỉm cười, khẽ gật đầu:
- Cứ làm theo lời Bàng Hạo huynh đi.