Vụ Hiểu Lầm Về Thế Thân

Chương 18:

Chương 18:
Nói là chuyển nhà, nhưng cũng không phải muốn dọn đi là dọn được ngay. Vì vậy, trước khi tìm được căn hộ phù hợp, tôi tạm trốn đến nhà Khúc Thanh.
Khúc Thanh đặc biệt vui vẻ. Cậu ấy là người thích náo nhiệt, nhưng không may, vài người trong gia đình đều rất bận rộn, quanh năm không tụ họp được. Một mình cậu ấy ở trong căn biệt thự rộng lớn buồn chán đến chết, trước đây thỉnh thoảng lại chạy sang nhà tôi và Kha Chỉ Ngôn chơi.
Tôi nói mình chỉ ở tạm, cậu ấy còn bảo tôi đừng tìm nhà nữa, dù sao nhà cậu ấy nhiều phòng, tôi cứ ở đại một phòng đi, không thu tiền thuê.
Cậu ấy luôn có phong cách của một thiếu gia giàu có, rất hào phóng. Việc cậu ấy có thể an phận ở ký túc xá mấy năm có lẽ chỉ đơn giản là vì cậu ấy thích cuộc sống tập thể.
So với Khúc Thanh, Kha Chỉ Ngôn khiêm tốn hơn nhiều.
Quan hệ của anh với gia đình có vẻ khá xa cách, cách ăn mặc chi tiêu cũng không thể hiện điều đó. Sau khi thuê chung, anh đã ở cùng tôi trong căn hộ hai phòng ngủ nhỏ đó, hiếm khi thấy anh về nhà.
Mấy ngày tôi bị cưỡng chế phát tình, Khúc Thanh đang đi công tác với gia đình. Cậu ấy nghe nói là Kha Chỉ Ngôn đã cứu tôi khỏi tay Lý Tổng, nhưng không biết cuối cùng Kha Chỉ Ngôn còn ở lại cùng tôi vượt qua kỳ phát tình.
Cậu ấy hào hứng chia sẻ với tôi, nói rằng cậu ấy cũng mới biết, anh trai của Kha Chỉ Ngôn hóa ra là một trong những ông chủ đứng sau “Silencio”.
Tôi nghe vậy không khỏi thất thần, thầm nghĩ, thảo nào anh có thể ra vào hậu trường một cách dễ dàng.
Sau đó, từ Chu Ca, tôi lại biết thêm một số chi tiết khác.
Thì ra Kha Chỉ Ngôn vẫn luôn nhờ một người phụ trách họ Triệu trong câu lạc bộ chăm sóc tôi. Đêm hôm đó, sau khi biết Chu Ca bảo tôi xuống tầng 4 hầm đi tiếp rượu với Lý Tổng, Triệu tổng cảm thấy không ổn, lập tức liên lạc với Kha Chỉ Ngôn.
Sau đó là Kha Chỉ Ngôn tìm anh trai mình, rồi báo cảnh sát, xông vào phòng bao, những chuyện đó.
Sau chuyện của Lâm Tổng và Lý Tổng, tôi suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng vẫn quyết định nghỉ việc ở “Silencio”.
Khi đồng ý đi làm cho Chu Ca, thứ nhất là vì thói quen làm thêm để dành tiền, dù sao tôi sống một mình trên đời này, không có tiền thì không có khả năng chống chọi rủi ro, không có cảm giác an toàn.
Thứ hai cũng coi như là giúp Chu Ca một việc. Khi đó, anh ấy rất cần người.
Nhưng những nơi như câu lạc bộ phức tạp hơn những nơi như quán bar rất nhiều. Lương cao, nhưng rắc rối cũng không ngừng. Tôi không muốn và cũng không có tâm sức để đối phó với những chuyện tương tự nữa, dứt khoát bỏ cuộc.
Khi trả lương cho tôi, Chu Ca nhìn tôi đầy áy náy, trả thêm cho tôi một khoản tiền, nói đó là bồi thường của anh ấy.
Chu Ca là người đã thực sự giúp đỡ tôi, cả trước đây và sau khi tôi đến “Silencio”.
Tôi tin rằng anh ấy không hề biết Lý Tổng sẽ dùng thuốc cấm với tôi. Hơn nữa, trên đời này có quá nhiều người có những nỗi khổ riêng, sống dưới trướng những người đó, nếu đổi lại là tôi, chưa chắc đã làm tốt và chu toàn hơn anh ấy.
Nhận số tiền đó, tôi không nói thêm gì, cứ thế rời đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất