Vụ Hiểu Lầm Về Thế Thân

Chương 2:

Chương 2:
Tôi vẫn luôn quay lưng về phía cửa phòng tắm, nghe vậy thì cứng người lại, đột ngột quay đầu.
Kha Chỉ Ngôn đứng ở cửa phòng tắm khép hờ, bình tĩnh nhìn tôi.
Chẳng lẽ vừa rồi cửa phòng tắm đã không đóng chặt sao? Tôi hoàn toàn không có ấn tượng gì cả!
"Anh có cần tôi giúp không?"
Kha Chỉ Ngôn nói với giọng điệu bình tĩnh, vẻ mặt tự nhiên, cứ như chuyện tôi không mặc quần áo không phải là điều đáng để cậu ấy chú ý.
Tôi xấu hổ đến mức không thốt nên lời, ngay cả một âm tiết đơn giản cũng phải gượng gạo lắm mới bật ra khỏi cổ họng:
"Không..."
"Để tôi giúp anh, nếu không đêm nay anh sẽ rất khó ngủ ngon."
Kha Chỉ Ngôn bước vào, tiện tay đóng cửa phòng tắm lại.
Cậu ấy không hề bận tâm quần áo của mình sẽ bị ướt, vòng tay từ phía sau ôm lấy tôi, một tay đặt lên tay phải của tôi.
Tôi bất giác run rẩy, sợ mình phát ra tiếng động, cắn chặt môi.
Tiếng nước át đi phần lớn tiếng động.
Tôi buông xuôi, nhắm mắt lại, chẳng bao lâu sau đã đứng không vững, ngả về phía sau.
Kha Chỉ Ngôn dùng cơ thể đỡ lấy tôi, tôi ngửa đầu tựa lên vai cậu ấy, đầu óc trống rỗng nhìn chằm chằm trần nhà, thở hổn hển không ngừng.
"Cảm thấy đỡ hơn chút nào chưa?" Kha Chỉ Ngôn hỏi khi đang rửa tay.
Phản ứng của tôi vẫn còn hơi chậm chạp, chỉ khẽ "Ừ" một tiếng.
"Anh."
Sau một lúc im lặng, Kha Chỉ Ngôn đưa tay đặt lên eo tôi, đột ngột hỏi: "A Trì là ai?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất