Vụ Hiểu Lầm Về Thế Thân

Chương 4:

Chương 4:
Tôi hơi bối rối, sợ cậu ấy cảm thấy mất kiên nhẫn, liền nghe theo lời khuyên của cậu ấy, quỳ xuống trước mặt cậu ấy, cố gắng dùng răng cắn chiếc dây thắt nút đó.
Kha Chỉ Ngôn cúi đầu nhìn tôi, một lúc sau, cậu ấy tháo kính ra, vẩy vẩy những giọt nước đọng trên tròng kính, rồi đeo lại.
Tôi đã cởi được dây rút, lại bắt đầu bối rối không biết bước tiếp theo phải làm gì.
Là đứng dậy hay tiếp tục duy trì tư thế này?
Tư thế hiện tại có kỳ lạ không?
Trong lúc do dự, Kha Chỉ Ngôn đột ngột dùng tay nâng cằm tôi lên, đẩy mặt tôi ra xa một chút.
"Anh bằng lòng trả ơn tôi như vậy, cũng là vì tôi giống A Trì sao?"
Đây dường như là lần thứ ba cậu ấy nhắc đến A Trì.
Có vẻ như cậu ấy thực sự rất để ý đến việc bị nhận nhầm thành người khác, không biết có phải đang tức giận không.
"Đúng..."
Ánh mắt Kha Chỉ Ngôn đột nhiên lạnh đi.
"Xin lỗi," tôi nhận ra giọng mình hơi khàn, hắng giọng, mới nói tiếp, "Tôi sẽ không nhận nhầm nữa."
Kha Chỉ Ngôn mím chặt môi, không nói gì.
Tôi vội vàng nói thêm: "Thật ra thì hai người cũng không giống nhau lắm đâu-"
Kha Chỉ Ngôn lại nâng cằm tôi lên cao hơn, cổ tôi căng cứng hết cỡ, tôi hơi khó chịu nuốt một ngụm nước bọt.
"Mặt anh nóng quá, vẫn còn sốt sao?"
Lúc này cậu ấy đã đổi chủ đề, dùng lòng bàn tay áp vào má tôi.
Còn dùng ngón tay cái ấn hơi mạnh lên môi tôi: "Há ra."
Tôi không hiểu "há ra" mà cậu ấy nói là có ý gì, nhưng vẫn mở miệng dưới lực đạo không thể từ chối của cậu ấy.
Ngón tay của Kha Chỉ Ngôn lướt vào: "Ngậm lại."
Tôi làm theo, đầu lưỡi chạm vào đầu ngón tay cậu ấy.
"Nhiệt độ khoang miệng vẫn còn hơi cao."
Rất nhanh, Kha Chỉ Ngôn rút ngón tay ra.
Giống như đang kê đơn thuốc, cậu ấy nói: "Nếu khó chịu thì có thể uống thêm một liều thuốc hạ sốt nữa."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất