Chương 580: Giết
Trong trận doanh của Bát đại gia, đôi mắt của hai vị cường giả Siêu Phàm Cảnh đỏ ngầu, đầy vẻ thù hận và kiêng kị, nhìn chằm chằm vào chúng nhân của Dương Khai.
Họ là Hoàng Hiểu và Khương Triết.
Hơn mười ngày trước, hai người hốt hoảng chạy đến Trung Đô bẩm báo lại chuyện mình đã trải qua với Bát đại gia. Nhưng điều khiến họ thất vọng là người của Bát đại gia căn bản không tin lời họ nói.
Cao thủ võ giả trong phủ Dương Khai có bao nhiêu, trình độ như thế nào, Bát đại gia rõ hơn ai hết. Tuy nhiên, những tình báo này là của nửa năm trước, cũng không đến nỗi như những lời mà Hoàng Hiểu và Khương Triết nói, đột nhiên xuất hiện chín vị huyết thị Siêu Phàm Cảnh.
Điều này thật không thực tế.
Dù Hoàng Hiểu và Khương Triết thề thốt như thế nào, luôn mồm bảo những gì mình nói không giả dối, nhưng người của Bát đại gia vẫn không tin lời bọn họ, cứ cho là họ lấy cớ này để không cho quân tinh nhuệ của gia tộc đến cứu viện.
Vì nguyên nhân này, hai người Hoàng Hiểu và Khương Triết chịu đủ nghi ngờ, không những không được Bát đại gia trọng dụng mà thế lực nhất đẳng lúc trước đến cứu viện cũng xa lánh bọn họ.
Món nợ này, hôm nay Dương Khai phải trả.
Nếu không phải thủ đoạn của Dương Khai tàn nhẫn, hạ lệnh kích sát tinh nhuệ của hai nhà bọn họ, bọn họ sao có thể lạc đến vùng đất này?
Tuy hai người phẫn nộ, nhưng cũng may là đầu óc còn tỉnh táo, biết thực lực của hai người mình không thể nào làm gì được phủ Dương Khai.
Liếc nhìn nhau, cười âm trầm, lặng lẽ đi dọc theo bên hông, tiến đến bên cạnh hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Cũng như Hoàng Hiểu và Khương Triết, hai vị Siêu Phàm Cảnh cũng thù hận nhìn chằm chằm Dương Khai, trong ánh mắt hiện lên sát cơ đằng đằng, cơ hồ có mối hận không đội trời chung với Dương Khai.
- Hướng huynh, Nam huynh, tên tiểu tử đó là hung thủ đã giết người kế thừa của hai nhà các huynh. Hôm nay kẻ thù gặp mặt, chẳng lẽ hai người không có suy nghĩ gì sao?
Hoàng Hiểu nói kỳ quái.
Hướng Ninh nghe ra ý xúi giục trong lời nói của y, không khỏi hừ lạnh một tiếng:
- Mối thù không đội trời chung của hai nhà Hướng Nam ta và Dương Khai, nếu có cơ hội, đương nhiên sẽ lấy tính mạng của hắn, không nhọc công Hoàng huynh lo lắng.
Hướng gia, Nam gia là nhất đẳng thế gia, đương nhiên cũng nhận lệnh chinh triệu của Bát đại gia đến Trung Đô cứu viện, là một trong số các đại thế lực ít ỏi đã đến Trung Đô.
Mấy ngày này chiến đấu liên tục, hai nhà tổn thất không ít. Gia chủ Hướng gia Hướng Ninh và gia chủ Nam gia Nam Hi Lâu cũng khá lo lắng, muốn rút khỏi Trung Đô nhưng lại không dám. Hôm nay nhìn thấy hung thủ giết hại Hướng Sở và Nam Sênh, hai vị gia chủ đều nổi lửa giận.
Nam Hi Lâu quay đầu nhìn Bát đại gia, sắc mặt âm trầm, nói:
- Không biết thái độ của bên đó với Dương Khai như thế nào.
Hoàng Hiểu cười lạnh:
- Dương Khai và Bát đại gia sớm đã có xích mích. Đây là chuyện mà mọi người đều biết, hai vị lo lắng gì chứ?
Khương Triết cũng cười lạnh, nói:
- Kẻ thù ngay trước mắt, chẳng lẽ hai vị còn muốn nén giận?
Hướng Ninh và Nam Hi Lâu cùng hừ lạnh. Tuy họ cũng muốn tự tay tru sát Dương Khai, báo thù rửa hận cho Hướng Sở và Nam Sênh đã chết. Nhưng họ cũng không phải là đồ ngốc, đương nhiên nhìn ra Thiên Hành Cung bao bọc bên ngoài phủ Dương Khai không đơn giản.
Vầng sáng giống kết giới ấy chỉ e là dựa vào thực lực của mình thì không thể nào phá giải.
Không phá được kết giới thì đương nhiên không thể nào báo thù rửa hận
Đang lúc do dự thì bên Dương Khai chợt hành động.
Hắn cứ như vậy không kiêng nể gì, ngang nhiên bước ra khỏi kết giới, ba vị huyết thị và đám người Địa Ma, Lý Nguyên Thuần, Lã Tư theo sát phía sau, vô số Thần Du Cảnh cũng đã nện bước.
Động thái này khiến mọi người đều kinh ngạc.
Cơ hồ mọi người đều không nghĩ Dương Khai to gan như vậy, lại dám đi vào chiến trường hỗn lọan này.
Nhìn khắp bốn phía, quan sát một lượt, Dương Khai dặn dò:
- Giết đi!
Ra lệnh một tiếng, những cao thủ Thần Du Cảnh kia nhất tề nhào tới võ giả Thương Vân Tà Địa đang đứng như trời chồng tại chỗ. Trong nháy mắt, cục diện giằng co đã bị phá vỡ.
Bên phủ Dương Khai có khoảng năm trăm vị cao thủ Thần Du Cảnh, mạnh như hổ xuống núi, khí thế hào hùng. Những võ giả Thương Vân Tà Địa tinh thần mệt mỏi kia căn bản không có sức chống đỡ, chỉ một lần chiếu diện là binh bại như núi đổ, liên tục lùi về sau.
Tiếng kêu thảm tiếng vang vọng, máu đỏ tung tóe.
Dương Khai cảm nhận được Kim Nhân Độc Nhãn trong thức hải mình lại một lần nữa sinh ra sức hút kỳ lạ, hấp thụ năng lượng thần thức băng hội của các cao thủ Thần Du Cảnh sau khi chết kia vào thức hải của mình.
Cả người phấn chấn, vẻ mặt Dương Khai vui mừng, lặng lẽ đứng tại chỗ, hưởng thụ quá trình hấp thu.
Đám huyết thị vẫn không hề động, chỉ thủ hộ bên cạnh Dương Khai để phòng cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Thương Vân Tà Địa gây bất lợi cho Dương Khai.
Sau khi chứng kiến tình cảnh này, các gia chủ của Bát đại gia đều lần lượt trở nên kỳ quái. Họ không ngờ Dương Khai lại chủ động xuất kích, hơn nữa còn trực tiếp hạ sát thủ với Thương Vân Tà Địa!
- Khai chiến!
Dương Ứng Hào phấn chấn cao giọng quát:
- Phối hợp với Dương Khai, giết hết đám tà ma này cho ta!
Nghe thấy mệnh lệnh của lão, những cao thủ Bát đại gia kia và các đại thế lực đến cứu viện cũng ào ào hành động. Nhân lúc võ giả Dương Khai phủ đang làm loạn, tiến lên phía trước, khí thế như cầu vồng.
- Cơ hội đến rồi Hướng huynh, Nam huynh.
Hoàng Hiểu cười khì khì, trong lời nói lộ ra thâm ý.
Hướng Ninh và Nam Hi Lâu liếc nhìn nhau, tuy trong ánh mắt có chút kiêng dè là lo lắng hậu họa, nhưng mối thù giết con cũng hừng hực bốc lửa, gần như muốn phá hủy lý trí của họ.
Một lúc sau, thần sắc hai người mới kiên định lại, thân hình khẽ lắc, không thấy bóng dáng đâu.
Quân tinh nhuệ của hai nhà Hướng, Nam cũng xông lên cùng gia chủ của mình.
Hoàng Hiểu và Khương Triết lặng lẽ đứng tại chỗ, cười quái dị không thôi, trên mặt lộ vẻ đắc ý và vui mừng khi người khác gặp họa. Họ biết, Hướng Ninh và Nam Hi Lâu đã bị họ xúi giục, chỉ e là muốn lĩnh giáo sức mạnh lợi hại của phủ Dương Khai ngay lập tức.
Mười mấy ngày nay, Hướng Ninh và Nam Hi Lâu sỉ nhục, coi khinh bọn họ mọi nơi, khiến họ một bụng oán giận. Còn hôm nay, cục tức này cuối cùng cũng phát tiết ra được rồi.
Hoàng Hiểu và Khương Triết chỉ cảm thấy thư sướng toàn thân.
- Dương Khai, nạp mạng đi!
Đột nhiên, một tiếng gầm truyền vào tai Dương Khai.
Đang hấp thu năng lượng thần thức của cao thủ đã chết, Dương Khai nghe thấy thì quay đầu lại, chỉ nhìn thấy hai vị cường giả Siêu Phàm Cảnh bay từ bên đó tới, sát cơ đằng đằng nhào vào mình.
Điều này khiến hắn rất khó hiểu, không biết mình đã đắc tội gì với họ.
Thần sắc không đổi, thậm chí ngay cả cơ thể cũng không nhúc nhích, hắn chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.
Phát giác ra ý trào phúng trong mắt Dương Khai, tia lo lắng cuối cùng trong lòng Hướng Ninh và Nam Hi Lâu cũng biến mất, trong đầu duy chỉ có suy nghĩ giết chết Dương Khai báo thù cho Hướng Sở và Nam Sênh đang quay cuồng.
Đám người Đồ Phong cũng chỉ yên lặng nhìn Hướng Ninh và Nam Hi Lâu đang bổ tới. Đợi khi khoảng cách của họ tới gần mới đột nhiên ngưng tụ lực lượng, chân nguyên điên cuồng đột nhiên bộc phát.
Cảm nhận được trong chân nguyên ập tới từ phía trước có chứa lực sát thương cực lớn, hai người Hướng Ninh và Nam Hi Lâu suýt chút nữa là trợn tròn mắt.
Sức mạnh đó không hề thua kém gì bọn họ, thậm chí còn mạnh hơn.
Mắt long sòng sọc, Hướng Ninh và Nam Hi Lâu còn không kịp nhận ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì liền quay mấy vòng trên không, bị đám người Đồ Phong, Ảnh Cửu đè xuống đất, không thể động đậy.
Tròng mắt muốn lòi hết cả ra.
Các gia chủ của Bát đại gia đều há hốc miệng. Lúc đám huyết thị chưa hành động, bọn họ vẫn chưa phát giác ra sự cường đại của ba mươi người đó rốt cuộc là như thế nào. Nhưng một khi họ động thủ, gia chủ Bát đại gia mới kinh ngạc phát hiện ra, những người này không còn là Thần Du Cảnh nữa, mà là Thần Du Chi Thượng thật sự.
- Quả nhiên!
Trên khuôn mặt Đường chủ Huyết Thị Đường, Phong Thắng ngập tràn vẻ vui mừng, y ngoác miệng cười to.
Dù có suy đoán, nhưng khi sự thực bày ra trước mắt, Phong Thắng vẫn không tin nổi. So với sự sợ hãi trong lòng thì y càng vui mừng vì những huynh đệ tỷ muội này đã đi xa hơn, cao hơn mình rồi.
Lúc vui mừng, Phong Thắng cũng âm thầm cảm thấy ngưỡng mộ bọn họ.
- Hướng gia chủ, Nam gia chủ, các ngươi làm gì vậy?
Lã Tư quá sợ hãi, vội hỏi.
- Hướng gia chủ, Nam gia chủ?
Dương Khai nghe lão gọi như vậy, lập tức biết vì sao hai người này có địch ý với mình.
Hướng Ninh và Nam Hi Lâu mặt xám như tro. Tuy bị đám huyết thị đè xuống đất, hình tượng mất hết, nhưng vẫn kiên cường ngẩng đầu lên, vừa hoảng sợ vừa phẫn nộ nhìn chằm chằm Dương Khai không thôi.
- Tiểu công tử, hai người này xử lý như thế nào?
Đồ Phong hỏi.
- Giết.
Trong đôi mắt Dương Khai hiện lên ý băng hàn. Không biết thân phận của họ, Dương Khai còn chưa có động sát cơ. Nhưng sau khi biết được thân phận của họ rồi, Dương Khai không muốn để họ sống trên đời này nữa.
Vẻ mặt Hướng Ninh và Nam Hi Lâu không thể tin, không ngờ với thân phận địa vị của hai người bọn họ mà tên tiểu tử Dương Khai này lại dám ra mệnh lệnh.
Hướng Ninh gào lên:
- Dương Khai, mọi việc đừng làm quá, sau này còn dễ gặp mặt.
Dương Khai cười quái dị không ngừng:
- Ta không cần nương tay, vì sau này chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa. Hơn nữa trên đời này cũng sẽ không còn hai nhà Hướng Nam nữa!
Sắc mặt Hướng Ninh và Nam Hi Lâu đột nhiên trở nên trắng bệch.
Đồ Phong và Ảnh Cửu cũng không chút chần chừ, chân nguyên hung mãnh bính phát ra, hai vị gia chủ nhất đẳng thế gia Siêu Phàm Cảnh mất mạng ngay lập tức.
Hai cỗ năng lượng thần thức không giống lúc nãy bị Dương Khai hấp thu vào thức hải dưới sự dẫn dắt của Kim Nhân Độc Nhãn. Cảm nhận được sự khổng lồ của hai cỗ năng lượng này, thần sắc Dương Khai kinh hỉ.
Ngước mắt nhìn lên, cách trăm trượng, Dương Khai lạnh lùng nhìn hai người Hoàng Hiểu và Khương Triết ở bên kia đang vui sướng khi người gặp họa, vẫy tay nói:
- Giết luôn hai tên kia cho ta!
Lần trước vì mình đang thăm dò ảo diệu của Kim Nhân Độc Nhan, đã để hai người này chạy thoát, Dương Khai có chút hối hận. Bây giờ lại gặp lại, Dương Khai sao có thể bỏ qua cho họ.
Năm vị huyết thị ứng thanh mà động. Thậm chí Hoàng Hiểu và Khương Triết còn chưa kịp phản ứng lại đã bị huyết thị bao vây xung quanh. Lực chiến bất địch, trước sau chưa tới hơn mười hơi thở, cả hai đều mất mạng.
Tuy đám huyết thị tấn thăng lên Siêu Phàm Cảnh trong thời gian ngắn ngủi, nhưng có lão già kỳ quái Mộng Vô Nhai chỉ dạy, công lực mà họ có thể phát huy ra, thậm chí còn mạnh hơi cả Siêu Phàm Cảnh bình thường.
Lấy năm địch hai, Hoàng Hiểu và Khương Triết làm sao có thể là đối thủ?
Sau khi hai người chết, Dương Khai chau mày, bước về phía đó. Khi cách khoảng hai mươi trượng, hắn mới cảm thấy hai cỗ lực lượng khổng lồ bay vào thức hải của mình.
Hai mươi trượng… hẳn là khoảng cách xa nhất mà Kim Nhân Độc Nhãn có thể phát huy tác dụng hấp thu.
Dương Khai vô tình điều tra được bí mật này.
- Khốn kiếp!
Diệp Cuồng Nhân rống lên không ngừng. Những gia chủ Thất đại gia khác cũng há mồm trợn mắt.
Họ vốn cho rằng Dương Khai đến Trung Đô là để liên thủ với Bát đại gia chống lại sự xâm nhập của Thương Vân Tà Địa, lại không ngờ ngay cả những cường giả đến cứu viện Bát đại gia kia, hắn cũng tàn nhẫn không bỏ qua.