Vu Thần Kỷ

Chương 309: Cứu vớt

Đại điện thảo luận quân sự sạch sẽ rộng thoáng có hình chữ nhật, bốn bức tường đều trang trí hoa văn con mắt dựng thẳng màu máu, dưới chân tường dựng sừng sững giáp trụ tinh mỹ dùng các loại kim loại quý hiếm rèn thành. Giáp trụ thuần túy để trang trí mượn phù văn trận pháp cường đại, lơ lửng cách mặt đất cả thước, minh châu khảm ở nóc đại điện phát ra châu quang loá mắt rạng rỡ tỏa sáng.

Tuy là thảo luận quân sự, trong đại điện vẫn có mấy chục thiếu nữ xinh đẹp quần áo hở hang đứng, trong tay bưng các loại rượu ngon cùng trà bánh.

Đế Sát, Đế Sa, Đế Nhất, Câu Tú tướng lĩnh cao của bốn chi quân đoàn cấp tề tụ ở đây, mỗi người đứng thẳng tắp ở bên cạnh bàn dài chính giữa không nhúc nhích.

Đế Hoặc cùng Câu Tư sắc mặt âm trầm ngồi ở hai đầu của bàn dài, con mắt dựng thẳng ở mi tâm mở ra, huyết quang thâm thúy xoay tròn, ánh mắt như đao chậm rãi đảo qua gương mặt đám đông tướng lĩnh ở đây, cẩn thận nghiền ngẫm động tác nhỏ bé nhất của cơ thịt trên mặt bọn họ.

Gian tế thẩm thấu vào trong nhân tộc truyền về tình báo, đã được xác nhận.

Lời Cơ Hạo nói, như hắn nghĩ, tạo thành sự hoang mang thật lớn cho các quý tộc Ngu tộc. Nếu nói Cơ Hạo đơn thuần là lập được công lao cực lớn, như vậy dùng vu chú giết chết Câu Tú, quả thật là một phần chiến công cực kỳ có phân lượng.

Chiến tranh của Ngu triều đối với nhân tộc, Ngu triều vẫn luôn chiếm ưu thế tuyệt đối, các tướng lĩnh quý tộc Ngu tộc càng cực kỳ quý trọng mạng nhỏ của mình. Những năm qua, ở trong chiến tranh cùng nhân tộc tổn hại đại tướng cấp thống lĩnh quân đoàn, tổng số tuyệt đối không vượt qua trăm người.

Cơ Hạo chẳng qua chỉ là một tên học đồ Vu Điện, có thể giết chết Câu Tú —— mặc kệ hắn dùng thủ đoạn gì giết Câu Tú, phần công lao này đều có thể khiến hắn trở nên nổi bật, Bồ Phản nhân vương và cao tầng Vu Điện, khẳng định cũng sẽ không keo kiệt trọng thưởng.

Nhưng, Cơ Hạo cố ý ném bom khói, lại khiến đám người Đế Hoặc cùng Câu Tư tâm thần bất an.

‘Nội bộ dị tộc cũng không phải bền chắc như thép’? Câu này của Cơ Hạo, khiến Đế Hoặc và Câu Tư hận không thể đem tướng lĩnh ở đây bắt hết về nghiêm hình tra tấn, bọn họ nhất định phải đề ra nghi vấn ra trong câu này thật sự có một số âm mưu nào đó nhằm vào hai gia tộc bọn họ hay không.

Hoặc là gia tộc đối địch với bọn họ.

Hoặc là nội bộ gia tộc bọn họ và tộc nhân bất hòa phe phái bọn họ.

Thậm chí, có khả năng là người thất bại ở tranh đoạt ngai báu chấp chính đại đế với Đế Thích Diêm La, những người đó tuy chưa thể ngồi lên cái ngai báu vạn người chú ý đấy, nhưng thế lực ngầm của bọn họ ở Huyết Nguyệt nhất mạch cực kỳ đáng sợ… Chỉ riêng là vì trả thù Đế Thích Diêm La, vãn hồi một chút vinh dự của mình, bọn họ chỉ cần tìm được cơ hội, cũng nhất định sẽ không kiêng nể gì ra tay.

“Rốt cuộc sẽ là ai đây?” Ngón tay Đế Hoặc nặng nề gõ gõ cái bàn dài toàn thân dùng tinh kim đúc thành, bên trên được khảm mười mấy vạn viên đá quý các loại: “Có người cấu kết với nhân tộc, muốn thông qua mưu sát Câu Tú, âm mưu tính kế chúng ta?”

Câu Tư giọng nói vẻ mặt đều dữ tợn nói: “Nếu chúng ta không ở đây, Đế Sát, các ngươi sẽ chuẩn bị làm như thế nào?”

Đế Sát nhíu nhíu đầu lông mày, cẩn thận suy tư ước chừng một khắc đồng hồ, mới chậm rãi nói: “Nếu hai vị thúc phụ không có mặt, ta đương nhiên là cần mời Đế Sa, Đế Nhất, chọn lựa một đám tinh nhuệ… Mặc kệ trả giá đắt bao nhiêu, cũng phải phá huỷ tế đàn vu chú ám toán Câu Tú, cứu Câu Tú.”

“Một đám tinh nhuệ, người thế nào mới tính là tinh nhuệ?” Câu Tư cười lạnh một tiếng.

“Ta và Đế Sa, Đế Nhất, dẫn dắt tuyệt đại bộ phận tướng lĩnh tâm phúc xuất động.” Đế Sát ưỡn ngực lên: “Câu Tú kiên trì không được bao nhiêu ngày nữa, cho nên, chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất cứu sống nàng! Chúng ta đã biết phương vị đại khái tế đàn của đối phương, cho nên…”

“Nếu lúc này, kẻ địch xuất động quy mô mà nói!” Đế Hoặc lạnh giọng nói: “Không có các ngươi thống lĩnh, quân đội các ngươi để lại chỗ này, có thể ngăn cản bọn chúng tiến công sao?”

“Chỉ cần tòa thành trì này của Đế Nhất không xảy ra vấn đề, chỉ cần bốn tòa Huyết Nguyệt thần tháp của chúng ta không xảy ra vấn đề, quân đội nhân tộc, không có khả năng thu được thắng lợi!” Đế Sát ưỡn ngực, mười phần tin tưởng nói: “Tòa thành trì này của Đế Nhất, chính là có 1% lực phòng ngự của Lương Chử chủ thành đó!”

Sắc mặt Đế Nhất chợt biến thành một mảng trắng bệch: “Nếu, chúng ta những tướng lĩnh cao cấp này đều rời khỏi, có người phá hủy trận pháp phòng thành của ta.”

Sắc mặt Đế Sát, Đế Sa, thậm chí Đế Hoặc cùng Câu Tư đều trở nên cực kỳ khó coi.

Bọn họ từ một chút phán đoán này nháy mắt dẫn phát rất nhiều liên tưởng, tâm tư bọn họ rất phức tạp, hơn nữa tâm tư mỗi người đều khác nhau. Bọn họ cẩn thận đánh giá lẫn nhau, dùng ánh mắt soi mói đi tuần tra nhau, theo bọn họ thấy, tất cả mọi người đều không đáng tin.

“Nếu chiến bảo di động này bị phá hủy, quân lực nhân tộc, chỉ cần chịu hy sinh, có thể tiêu diệt hết bốn quân đoàn của các ngươi.” Ngón tay Đế Hoặc cấp tốc nhảy lên ở trên bàn dài: “Thậm chí, ta hoài nghi, nhân tộc sẽ không trả giá quá đắt, có thể tiêu diệt hết các ngươi.”

“Âm mưu, âm mưu hướng về phía chúng ta!” Câu Tư tràn đầy tự tin nói: “Ta đã ngửi thấy khí tức âm mưu nồng đậm. Nếu không phải Cơ Hạo tiểu gia hỏa đó không kín miệng, bị gian tế của chúng ta nghe được kế hoạch của hắn, chỉ sợ âm mưu này đã thực hiện được!”

Đế Hoặc chỉ vào Đế Nhất lạnh giọng quát: “Đế Nhất, trong quân đoàn của ngươi, khẳng định có gian tế gia tộc khác ẩn núp. Phái ra đội chấp pháp, đem cấp dưới của ngươi hung hăng tẩy một lần, phàm là người có hiềm nghi, phong tỏa toàn bộ lực lượng của bọn hắn, để chúng ta mang về Lương Chử xử lý.”

Đế Nhất hít một hơi thật sâu, ba con mắt đồng thời nheo thành một cái khe, trong mắt hiện lên một mảng cực kỳ điên cuồng hung tàn.

Hắn đã nghĩ tới, nếu quân đoàn tinh nhuệ hắn tiêu phí mấy trăm năm khổ tâm tạo ra này, một khi bị nhân tộc tiêu diệt mà nói, địa vị hắn trong gia tộc tất nhiên là xuống dốc không phanh, các tộc nhân thân cận với hắn trong gia tộc của hắn, bọn họ cũng sẽ chịu chèn ép tàn khốc.

“Những kẻ chết tiệt đó, bọn hắn không thể đem âm mưu quỷ kế của bọn hắn, dùng ở trên thân nhân tộc sao?” Đế Sát phẫn nộ rít gào: “Câu Tú cô nương đáng yêu như vậy, lại bị âm mưu của bọn hắn hại thành như vậy!”

Đế Hoặc đứng dậy, lạnh giọng nói: “Nhưng, âm mưu đã bị chúng ta biết, như vậy không đáng sợ.”

Hít sâu một hơi, Đế Hoặc nhìn về phía Câu Tư: “Chúng ta triệu tập vệ đội gia tộc, tự mình trấn thủ thành bảo di động này. Bọn Đế Sát, đi cứu Câu Tú. Câu Tư đại nhân, ngài cảm thấy kế hoạch này thế nào?”

Câu Tư trầm mặc một lúc, sau đó chậm rãi gật gật đầu: “Có chúng ta tọa trấn, mặc kệ là ai cũng đừng nghĩ ở trước mặt chúng ta chơi hoa chiêu. Nhưng bọn Đế Sát… Bọn họ phải có đủ lực lượng ứng phó tất cả nguy cơ. Dù sao, nhân tộc nhất định ở bên đó bố trí mai phục.”

“Vinh quang gia tộc không thể ô uế, vinh quang của Đế Thích Diêm La đại nhân không thể xâm phạm.” Đế Hoặc lạnh nhạt nói: “Chúng ta phải cam đoan bọn Đế Sát thành công. Bất cứ người nào hy vọng chúng ta thất bại, phải trả giá đắt.”

Câu Tư nheo mắt suy tư một phen, sau đó trịnh trọng gật gật đầu.

Sau nửa canh giờ, một đội ngũ ngàn người nhanh chóng rời khỏi thành trì, lặng yên hướng sâu trong Xích Phản sơn lẻn vào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất