Vu Thần Kỷ

Chương 582: Thế giới sát khí

Hành lang vượt giới, Cơ Hạo rất tò mò với nó.

Nhưng không biết là thông đạo vượt giới vốn đã thần dị như vậy, hay là thủ đoạn Ngu tộc sâu không lường được, Cơ Hạo chỉ cảm thấy trước mắt hiện lên từng luồng ánh sáng màu, trên người không có cảm giác gì quá mức dị thường, đã đột ngột tới dưới một mảng bầu trời xanh thẳm.

Man Man, Thiếu Ti, còn có Thái Ti, Vũ Mục, Phong Hành tay cầm tay với hắn, còn có đám người Chúc Dung Long, Chúc Dung Viêm, đều chẳng biết đi đâu.

Ở lúc thông qua thông đạo vượt giới, Cơ Hạo liền cảm thấy bên người chợt trống trơn, đồng bạn theo hắn cùng nhau tham gia đánh cược đã biến mất, không thấy nữa, hơn nữa hắn không thể tìm được bất cứ dấu vết biến mất nào.

Ngay cả trong đạo kinh Vũ Dư đạo nhân truyền thụ, trong kinh nghiệm đại đạo của A Bảo, cũng không có ghi chép tương quan.

Từ một đại thế giới tới một tiểu thế giới bị đại thế giới bắt được, đang bị đại thế giới cắn nuốt, các mê hoặc phương diện này khác biệt với thiên đạo pháp tắc của đại thế giới, Vũ Dư đạo nhân chưa truyền thụ, A Bảo cũng không có kinh nghiệm, cho nên Cơ Hạo rất mờ mịt.

Nhanh chóng từ trong tay áo lấy ra một khối ngọc phù tử khí bốc lên, trên ngọc phù lóe ra nhiều điểm huyết quang, Cơ Hạo nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Khối ngọc phù này cũng là một trong các vật phẩm Huyền Đô đạo nhân đưa tới phụ trợ, có thể giúp Cơ Hạo liên hệ đồng bạn dễ hơn, nắm giữ trạng thái của đồng bạn. Dựa theo giới thiệu trong một khối ngọc giản phụ thuộc ngọc phù, chỉ cần Cơ Hạo và đồng bạn ở trong một ức dặm, thì có thể giúp hắn và đồng bạn thoải mái liên hệ.

Nhưng nay trên ngọc phù chỉ có huyết quang lóe lên, chứng minh Man Man, Thiếu Ti bọn họ bình an vô sự, nhưng Cơ Hạo theo nếp đánh một đạo pháp ấn vào, trên ngọc phù tử khí không ngừng quấn quanh, lại mãi không có bất cứ động tĩnh nào.

Rất hiển nhiên, khoảng cách giữa Cơ Hạo cùng Man Man, Thiếu Ti đã vượt qua một ức dặm, ngọc phù không thể liên hệ được bọn họ.

“Một ức dặm, đau đầu đây!” Cơ Hạo hít sâu một hơi, ngưng tụ tinh thần hướng bốn phía nhìn qua.

Hắn đang từ trên cao rơi xuống.

Bầu trời xanh thẳm, so với trời xanh của đại thế giới càng thêm tươi mới, mang theo một loại cảm giác xanh ngắt ướt át, ý nhị xanh thẳm đó như có thể từ bầu trời nhỏ xuống. Nơi Cơ Hạo xuất hiện cách mặt đất mấy ngàn dặm, tốc độ hắn từ trên cao rơi xuống rất nhanh, nhưng ít nhất cũng cần hai ba ngày mới có thể ngã xuống đất.

Đưa mắt chung quanh, phía dưới là rừng rậm xanh mượt. Từ trên cao nhìn xuống, rừng rậm kéo dài mấy chục vạn dặm, cổ mộc thật lớn, bụi mây khổng lồ uốn lượn như rồng, rừng rậm này rất có chút hương vị rừng mưa Nam Hoang.

Tạm thời còn chưa thể định nghĩa phương hướng thế giới này, ba vầng mặt trời đồng thời treo giữa trời, dựa theo khái niệm của đại thế giới, đây là thời gian chính ngọ, Cơ Hạo cũng không cách nào dựa theo phương vị mặt trời tiến hành bước đầu phân chia phương vị đối với tiểu thế giới này.

Ở ngay phía trước hắn, đại khái ngoài hai ba vạn dặm, ngoài rừng rậm xanh thẫm chính là một mảng thảo nguyên rộng lớn, trên cỏ dày rậm rạp dày đặc đốm to nhỏ. Cuồng phong thổi qua, cỏ dài phập phồng như sóng, những đốm đó thong thả phập phồng, hẳn là đàn thú đang di chuyển trên thảo nguyên.

Trong không khí tràn ngập thiên địa linh khí nồng đậm.

Cẩn thận phân biệt một phen, thiên địa linh khí tiểu thế giới này cũng thuộc tính rõ ràng, linh khí đủ loại màu sắc hình dạng lẫn cùng một chỗ, mang tới cho thế giới này sinh cơ cường đại. So sánh với thiên địa linh khí thế giới tương ứng Cơ Hạo hắn quen thuộc, thuộc tính thiên địa linh khí nơi này có chút khác, nhưng đại khái cũng có phân chia ngũ hành, âm dương, trực tiếp hấp thu vào trong cơ thể cũng không có gì khác thường.

Hít một hơi thật sâu, Cơ Hạo cẩn thận ở trên mạch lạc không quan trọng thế nào trên người mở ra ba trăm vu huyệt.

Thiên địa linh khí cuồn cuộn từ vu huyệt hắn mở ra chen chúc mà vào. Cơ Hạo ngầm vận Cửu Chuyển Huyền Công, những thiên địa linh khí này ở trong cơ thể hắn vận chuyển một lúc, liền trực tiếp bị thân thể hắn hấp thu.

Qua non nửa canh giờ, Cơ Hạo chưa phát hiện thân thể có biến hóa gì không tốt. Vì thế hắn hít sâu một hơi, toàn lực vận chuyển pháp lực trong cơ thể. ‘Xoát’ một cái, mảng lớn thái dương tinh hỏa phía sau Cơ Hạo phun trào ra, hóa thành một đôi cánh ánh vàng rực rỡ treo ở phía sau hắn.

Nhưng không vận chuyển pháp lực còn tốt, một khi vận dụng bản mạng tinh lực trong cơ thể, đỉnh đầu Cơ Hạo đột nhiên có một đám mây đen tối như mực hiện lên.

Kèm theo tiếng gầm rú trầm thấp, mây đen nhanh chóng bành trướng, trong chớp mắt hóa thành xoáy mây đường kính trăm dặm bao phủ ở đỉnh đầu Cơ Hạo. Xoáy mây thong thả xoay tròn, sấm sét màu tím đen ở trong xoáy mây không ngừng phun trào. Không đợi Cơ Hạo làm ra phản ứng, một đạo lôi quang to bằng ngón cái đã hung hăng bổ xuống.

Cơ Hạo vừa mới tiến vào tiểu thế giới này, vừa mới vận chuyển lực lượng bản thân, đã lập tức đưa tới thiên kiếp của thế giới này buông xuống.

Cơ Hạo thậm chí cảm nhận được hư không xung quanh đều sinh ra một loại lực lượng bài xích đối với hắn, cũng có áp lực không hiểu từ bốn phương tám hướng dâng tràn đến. Lực bài xích cùng áp lực đó đối với lực lượng thân thể hắn chưa thể tạo thành ảnh hưởng gì, nhưng tốc độ bản mạng tinh lực trong cơ thể hắn vận chuyển chợt giảm xuống 95%, thậm chí nguyên thần hắn cũng cảm thấy trì trệ từng đợt.

Nổ ‘Oành’ một tiếng, sấm sét đánh ở đỉnh đầu Cơ Hạo chợt nổ tung.

Giống với lôi đình lực lượng của đại thế giới, một đạo lôi đình này chất chứa lực sát thương cực kỳ đáng sợ. Cơ Hạo đại khái nhắm chừng một phen, đại khái tương đương với thực lực mới bước vào Vu Vương bình thường.

Hừ lạnh một tiếng, Kim Ô Liệt Diễm Bào trên người Cơ Hạo phun ra cả mảng lớn lửa màu vàng vờn quanh toàn thân, ở bên người Cơ Hạo hóa thành một bảo tràng dạng lửa. Lôi quang nổ tung ở trên bảo tràng, lửa màu vàng chỉ hơi rung chuyển một chút, không thể chạm được thân thể Cơ Hạo chút nào.

Sau đó liên tục ba mươi lăm đạo lôi quang liên tiếp đánh xuống, Cơ Hạo đứng giữa không trung mặc cho lôi đình oanh kích, ba đạo lôi quang cuối cùng ước chừng to bằng nắm tay, uy lực hầu như có thể so với một đòn toàn lực của Vu Vương đỉnh phong bình thường, nhưng bị Cơ Hạo dễ dàng đỡ được.

Cơ Hạo chỉ riêng cường độ thân thể cũng có thể so với tam tinh Vu Đế, vẻn vẹn lực sát thương cấp Vu Vương đỉnh phong, hiện tại đã không thể tổn hại hắn mảy may.

Lôi vân chậm rãi tản ra, nhưng lực thiên địa bài xích xung quanh cùng áp lực không hiểu kia vẫn tồn tại. Trong lòng Cơ Hạo biết rõ, loại lực bài xích cùng áp lực này sẽ theo hắn thời gian rất dài, bởi vì hắn là người từ ngoài đến, hắn bị tiểu thế giới này nhận định là kẻ xâm nhập.

Nhưng theo tiểu thế giới dần dần bị đại thế giới cắn nuốt, thế giới bổn nguyên chi lực không ngừng tiêu tán, loại lực bài xích cùng áp lực này sẽ không ngừng thu nhỏ lại.

Mở ra cánh do thái dương tinh hỏa biến thành, Cơ Hạo lơ lửng giữa không trung, từng luồng thần thức nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra. Sau đó Cơ Hạo nhíu mày, vì thế giới này bài xích, thần thức chi lực của hắn chỉ có thể bao phủ phạm vi mấy chục dặm, thua xa lực lượng của hắn lúc ở đại thế giới.

“Ừm, nghĩ cách tìm được bọn Man Man trước. Dù sao, còn có một năm thời gian!”

Cơ Hạo thầm lẩm bẩm một câu. Tiểu thế giới này cũng không biết lớn bao nhiêu, nhưng đã là một thế giới, như vậy khẳng định sẽ không nhỏ đến đâu cả. Đừng nhìn nhân tộc có mấy trăm triệu người tiến vào giác đấu tràng, nhưng những người này rơi ở trong tiểu thế giới này, muốn chạm trán quả thật không dễ gì.

Chọn lựa phương hướng chính phía trước thảo nguyên nhanh chóng bay đi, Cơ Hạo một lần nữa nhíu mày. Hắn ở nơi đây tốc độ phi hành cũng chậm đi rất nhiều, thời gian búng ngón tay nhiều nhất có thể bay ra ba năm mươi dặm, nào khoái hoạt như được với ở đại thế giới nháy mắt vạn dặm?

Đang toàn lực phi hành, chợt trong rừng rậm phía dưới một tiếng kêu quái dị ập tới, một con rết to lớn dài mấy trăm trượng nhanh như gió giật xuyên mây mà đến, há mồm hung hăng hướng Cơ Hạo cắn xuống.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất