Vu Thần Kỷ

Chương 835: Cơ Hạo nấu biển

Mặt trời của Bàn Giả thế giới.

Đường kính ức vạn dặm, chất chứa nhiệt lực vô biên. Cho dù Bàn Giả thế giới là thủy nguyên chi lực chiếm cứ địa vị thống trị, mặt trời của thế giới này vẫn uy lực vô cùng, ít nhất Cơ Hạo căn bản không có tư cách khống chế nó, nắm giữ nó.

Bàn Giả tự mình ra tay phong ấn mặt trời của thế giới này, tước đoạt thái dương chi đạo của thế giới này, đem nó tặng cho Cơ Hạo.

Thân ở Bàn Giả thế giới, mượn dùng thế giới chi lực áp chế, Cơ Hạo có thể miễn cưỡng vận dụng mặt trời đó, giống như luyện khí sĩ bình thường khống chế một món pháp bảo vượt qua cảnh giới của bản thân, miễn cưỡng khống chế nó, điều động lực lượng của nó.

Mặt trời lơ lửng ở trên Vô Lượng Thủy Phủ, Cơ Hạo hết sức chăm chú nhìn nó, đem nó áp súc đến đường kính chỉ vạn dặm.

Vũ Dư kiếm trận phát ra tiên quang bốn màu, kiếm khí tung hoành bao vây phạm vi mấy chục vạn dặm, đem mảng thuỷ vực này và toàn bộ Bàn Giả thế giới tách rời ra. Mặt trời ‘nho nhỏ’ lơ lửng ở trên không Vô Lượng Thủy Phủ, phát ra vô biên vô hạn ánh sáng cùng nhiệt độ, lửa màu đỏ rực giống như thác nước từ trên không thủy phủ trút xuống, nơi đi qua đại thủy sôi trào, nháy mắt bị bốc hơi lên thành hơi nước.

Xung quanh Vô Lượng Thủy Phủ một giọt nước cũng không còn lại, toàn bộ hơi nước đều bị mặt trời làm bốc hơi lên.

Lửa màu đỏ như nham thạch nóng chảy sền sệt gần như thực chất từ bầu trời rơi xuống. Trên không Vô Lượng Thủy Phủ sóng đục tuôn trào, cấm chế thủy phủ toàn lực phát động, đau khổ ngăn cản thái dương hỏa lực xâm nhập.

Một tầng lại một tầng sóng đục bị bốc hơi lên, toàn bộ hơi nước sau khi lao lên trời liền lập tức không thấy bóng dáng nữa.

Ánh đỏ bao trùm phạm vi không gian mấy chục vạn dặm, nếu không phải Vũ Dư kiếm trận ngăn cách, nửa thuỷ vực của Bàn Giả thế giới đều đã sôi trào lên. Sóng đục thật dày trên không thủy phủ giảm bớt từng tầng một, thủy tộc đứng ở trên đầu sóng tầng thứ nhất đều phát ra tiếng rú thảm khàn cả giọng.

Sóng nước chỗ bọn hắn đã bốc lên hơi nước, vô số bọt khí nhỏ bé không ngừng từ trong bọt sóng lăn lộn trào ra.

Nhiệt độ đầu sóng đang cấp tốc tăng lên, rất nhanh một tầng sóng đục này đã biến thành nước sôi. Bởi vì trong nước của Bàn Giả thế giới chất chứa lượng huyền ** khí khổng lồ, cho nên nhiệt độ sôi của Bàn Giả thế giới cực cao, ít nhất cao hơn nước sạch bình thường của Bàn Cổ thế giới gấp trăm lần.

Thủy tộc trên đầu sóng tầng thứ nhất bị nước sôi như vậy bao lấy, giáp xác của bọn hắn nhanh chóng đỏ lên, nhiệt lực đáng sợ xuyên thấu qua giáp xác của bọn hắn tác dụng ở trên da thịt bọn hắn, thiêu đốt bọn hắn da tróc thịt bong, trong không khí dần dần có mùi canh cá nồng đậm bay ra.

Hà Đồng chấn động nhìn mặt trời lơ lửng ở đỉnh đầu, hắn khàn cả giọng thét chói tai, run run chỉ vào Cơ Hạo nói không ra lời.

“Ta là Nhân Hoàng Đế Thuấn thân phong Nghiêu Bá Cơ Hạo!” Cơ Hạo mặt không biểu cảm nhìn Hà Đồng: “Các ngươi sỉ nhục Nhân Hoàng, tội ác tày trời, nếu Cao Đào đại nhân ở đây, các ngươi ai cũng trốn không thoát một đao chặt đầu. Lòng ta nhân từ, không muốn thấy sinh linh đổ máu, cho nên… đun canh sẽ không có máu.”

Hà Đồng tức giận đến nói không ra lời, A Bảo, Quy Linh nheo mắt cúi đầu cũng không rên một tiếng.

Tâm địa nhân từ, không muốn đổ máu, nhưng thế mà lại một mồi lửa thiêu đốt đầu sóng sôi trào, đem vô số thủy tộc nấu thành một nồi canh tươi. Thủ đoạn này như thế nào cũng không có quan hệ với nhân từ nhỉ?

Trên không Vô Lượng Thủy Phủ, từ trên xuống dưới có mấy trăm tầng sóng đục, trên mỗi một tầng sóng đục đều đứng đầy thủy tộc nhe răng trợn mắt.

Nhưng tầng sóng đục thứ nhất đã sôi trào, vô số thủy tộc thân thể bị thiêu đốt đỏ lên quăng binh khí, khóc lóc than vãn lao đầu nhảy xuống khỏi đầu sóng, mang theo nhiệt độ cao ở toàn thân chạy tới trên tầng sóng đục thứ hai.

Đầu sóng trắng xóa âm hàn thấu xương bao bọc đám thủy tộc gào khóc thảm thiết kia. Một ít thủy tộc lân giáp cứng rắn lân giáp đốt đỏ hồng chạm vào bọt sóng lạnh như băng, thế mà lại phát ra tiếng vang ‘xẹt xẹt’, giống như nước đá hắt ở trên miếng sắt nung đỏ hồng.

Nhưng trên mỗi một tầng sóng đục của Vô Lượng Thủy Phủ đều đã chật ních thủy tộc, thủy tộc trên tầng sóng đầu tiên chạy đến trên tầng sóng thứ hai, trên một tầng sóng này nhất thời trở nên chật chội không chịu nổi, đội ngũ nhất thời đại loạn.

Cơ Hạo hừ lạnh một tiếng, hướng về Bàn Giả thái dương đường kính vạn dặm đánh một đạo pháp ấn.

Thái dương tinh hỏa vốn phun trào bốn phía bắt đầu thong thả hướng vào phía trong thu liễm. Theo tiếng kêu trầm thấp, toàn bộ thái dương tinh hỏa ngưng tụ thành một cột lửa đường kính vạn dặm, cột lửa màu đỏ vàng từ mặt ngoài thái dương gào thét mà xuống, giống như một thanh kiếm sắc đâm thẳng vào Vô Lượng Thủy Phủ.

Tầng sóng đục thứ nhất cấp tốc bốc hơi lên, ngắn ngủn vài nhịp thở đã bị bốc hơi hết.

Các tầng cấm chế Vô Lượng Thủy Phủ tự mang bị đốt sạch sẽ, cả mảng lớn cung điện lầu các hóa thành hơi nước bốc hơi đi, trừ số rất ít cung điện lầu các làm trung tâm đại trận còn miễn cưỡng lóe ra thủy quang mờ nhạt, kiến trúc khác không bao lâu đã hóa thành hư ảo.

Hà Đồng trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, thái dương. Đây là thái dương của Bàn Giả thế giới.

Hắn ở Bàn Giả thế giới chiếm cứ mấy trăm năm, tuy thái dương của Bàn Giả thế giới nhỏ bé như vậy, không bắt mắt như vậy, nhưng mấy trăm năm ở chung, hắn có thể cảm giác được rõ ràng, đây là thái dương của Bàn Giả thế giới.

Đùa cái gì vậy?

Cơ Hạo thế mà lại có thể khống chế thái dương của một thế giới?

Cho dù là Vu Đế đỉnh phong… Không, cho dù là tồn tại cấp Vu Thần, cũng không có khả năng đem thái dương của một thế giới đùa bỡn trong lòng bàn tay!

“Đáng chết!” Hà Đồng gần như điên cuồng thét chói tai. Hắn khẽ cắn môi, từ trong tay áo lấy ra một cái bình bát màu xanh thẳm to bằng bàn tay. Trong bình bát hình dạng như phiến lá đựng một vũng nước nhợt nhạt, trong màu lam mang theo một chút màu bạc sáng, một chút nước cạn lại cho người ta ảo giác sâu không thấy đáy, thoạt nhìn không thấy giới hạn.

“Nghiêu Bá Cơ Hạo? Ta nhớ ngươi rồi đó! Đây là ta nhiều năm khổ công, đoạt lấy bổn nguyên khí tiên thiên hậu thiên Huyền Âm Chi Thủy của phương thế giới này, lấy thuỷ thần bí pháp luyện thành Thất Hải Chi Thủy. Một chút nước này bao dung bảy biển, càng âm hàn vô cùng, hằng cổ không tan, ta xem ngươi có thể làm gì được ta?”

Hung hăng hạ quyết tâm, Hà Đồng rít gào một tiếng, đem Thất Hải Chi Thủy này hắt về phía Vô Lượng Thủy Phủ.

‘Oành đùng đùng’ vang to một trận, từng mảng lớn sóng nước màu lam bạc quay cuồng hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra. Vũ Dư kiếm trận phong tỏa hư không, phong ấn không gian phạm vi mấy chục vạn dặm. Nhưng Thất Hải Chi Thủy sôi trào quay cuồng, bên trong nó tựa như tự mang lực lượng không gian, đại dương màu lam bạc mênh mông sau khi tràn ngập một khoảng hư không Vũ Dư kiếm trận ngăn ra, không gian thế mà lại đang cấp tốc hướng bốn phía khuếch tán.

Nhìn lướt qua, lấy thị lực của Cơ Hạo dốc hết toàn lực, thế mà không nhìn thấy giới hạn Thất Hải Chi Thủy do Hà Đồng phát ra ở nơi nào.

Đại dương màu lam bạc mênh mông cuồn cuộn, trên mặt nước hơi nước bốc lên, những ngọn núi băng cao tới vạn trượng theo gió phiêu diêu, ngẫu nhiên mấy ngọn núi băng va chạm với nhau, nhất thời trên trời cao cơn lốc gào thét, vô số hạt mưa như mưa đá to bằng đầu người điên cuồng rơi xuống.

Nhiệt độ xung quanh cấp tốc giảm xuống, không bao lâu ngay cả không khí cũng bị đông lạnh thành những cột băng mắt thường có thể thấy được.

Thần thông như thế, Hà Đồng ở Bàn Giả thế giới mấy trăm năm quả nhiên không lãng phí vô ích.

Cơ Hạo hừ lạnh một tiếng, hắn chỉ tay, Bàn Giả thái dương lập tức rơi vào trong Thất Hải Chi Thủy. Mặt ngoài thái dương bốc cháy, vô lượng hỏa diễm phóng lên, Thất Hải Chi Thủy phụ cận thái dương nhanh chóng sôi trào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất