Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa

Chương 56: Cậu chơi tôi?

Chương 56: Cậu chơi tôi?


“Anh….khốn khiếp.” Tần Lộ giận dữ giậm chân một cái.
“Không lên xe à? Tôi chở cô đi.”
“Lên cái trứng! tên khốn điểu ti! Cút đi cho tôi!”
Tần Lộ tức giận mắng, vung lên cái túi nhỏ đập lên chiếc xe điện, lại cảm thấy chưa đủ, liền giơ chân lên đạp thêm vài cái.
Tiếp đó thì hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Mặc, rồi quay người bước đi.
“Thật xui xẻo! gặp ngay tên đần độn, uổng cho khuôn mặt đấy.”
Nàng vừa đi vừa mắng.
Diệp Mặc cười nhìn nàng đi xa.
Ban đầu Diệp Mặc còn định khách khách khí khí đi xem mắt, sau đó mới từ chối, chừa cho đối phương ít mặt mũi, nhưng mà người này thực sự ko biết lễ phép, đến muộn hơn 1 tiếng thì đã đành, lại còn đưa ra rất nhiều yêu cầu quá đáng, khiến cho Diệp Mặc ko nhịn nổi.
Khi thấy đối phương đã đi rất xa mà vẫn còn đang mắng, Diệp Mặc càng vui vẻ, ngâm nga bài hát rồi dựng chiếc xe điện dưới đất lên, ngồi lên phóng về phía phòng làm việc.
Còn chưa về đến phòng làm việc thì điện thoại vang lên.
Diệp Mặc còn tưởng là mẹ mình hay mợ ba gọi đến, nhưng khi cầm điện thoại lên xem thì thấy ko phải.
“Biểu muội?” (em gái họ bên mẹ)
Diệp Mặc nhận điện thoại.
“Anh họ, anh đang ở đâu?”
Đầu dây bên kia chính là em họ Diệp Mặc, con gái của mợ ba.
Nghe giọng này có vẻ hơi gấp gáp.
“Sao thế? Có chuyện gì a?” Diệp Mặc hỏi.
“Anh họ, anh ko có chuyện gì thì có thể đến đón em được ko, em đang ở quán bar, có chút chuyện xảy ra.” Em họ vội vàng nói.
“Quán bar nào?” Diệp Mặc cau mày.
Nghe giọng điệu này có vẻ như nàng gặp phải chuyện phiền phức gì đó.
“Quán bar Danh Tước ở đường Kiến Minh! Anh nhanh đến đây đi.”
“Được rồi, em chờ chút.” Diệp Mặc nói xong thì cúp điện thoại.
“Đứa nhỏ này, ko chịu học hành cho tốt, lại còn dám chạy vào quán bar chơi.”
Diệp Mặc nói thầm một câu rồi thay đổi phương hướng, nhanh chóng đi qua.
Cô em họ này của Diệp Mặc năm nay 19 tuổi, là sinh viên đại học thành phố H, hai người cũng rất thân thiết, chỉ có mấy năm hắn đi làm bận rộn, mà đối phương học đại học nên mới ít liên lạc.
Hôm nay nàng nhớ đến Diệp Mặc, có lẽ là vì mợ ba ở trong nhà đã nói chuyện của hắn.
Gần 20 phút sau, Diệp Mặc đi đến quán bar Danh Tước.
Diệp Mặc vừa đi đến cửa thì thấy có ko ít người.
Một đám thanh niên khoảng 20 tuổi đang vây quanh hai cô gái.
Diệp Mặc dừng xe, quay sang phía đó hô một tiếng.
“Anh họ, em ở đây! Em ở chỗ này!” một cô gái giơ tay lên, vẫy vẫy với Diệp Mặc.
“Đấy là anh họ của cô à?”
Đám thanh niên quay người lại nhìn, khi thấy chiếc xe điện thì lộ ra nụ cười đùa cợt và khinh miệt.
“Có chuyện gì?” Diệp Mặc dừng xe xong, bước nhanh đến.
“Anh họ!”
Cô gái đó liền lôi kéo một cô gái khác gạt đám người ra, chạy đến trước mặt Diệp Mặc.
Nàng mặc một bộ váy màu tím, trên mặt còn trang điểm khiến cho Diệp Mặc suýt nữa ko nhận ra, sau khi nhìn kỹ mới có thể nhận ra nàng là em họ của hắn, Hoàng Y Y.
Diệp Mặc lại quay sang nhìn cô gái bên cạnh thì lập tức ngơ ngác.
Cô gái này có một khuôn mặt xinh đẹp, thanh thuần ngọt ngào đến mức khiến cho người ta vừa nhìn đã ko quên được, hai con ngươi sáng lấp lánh giống như biết nói chuyện, da thịt cũng trắng bóc như đang phát sáng vậy.
Nàng mặc một bộ váy trắng, dưới ánh đèn đường chiếu rọi khiến cho nàng có một loại mờ ảo như tiên vậy.
Nàng nhìn thấy Diệp Mặc thì cũng hơi ngẩn ra.
Tiếp đó, nàng mỉm cười.
Nụ cười của nàng ngọt ngào mà ngây ngô.
Tuổi 18 và 19 vẫn chưa hết vẻ ngây ngô, nhưng lại có một chút thành thục giống như dáng người của nàng vậy, ko có sự nở nang của phụ nữ thành thục, nhưng lại tràn đầy sức sống thanh xuân và đẫy đà hơn nhiều so với những cô gái ở độ tuổi này.
“Đây là anh họ của mình, Diệp Mặc! Anh họ, đây là Khương Thi Vận, bạn học của em.”
Hoàng Y Y giới thiệu hai người với nhau.
“Hoàng Y Y, em thật giỏi, ko lo học hành mà dám đến đây uống rượu à.”
Diệp Mặc giơ tay lên gõ một cái vào đầu Hoàng Y Y.
“Ai u! đau! Anh, việc này anh phải giữ bí mật giúp em! Tuyệt đối ko thể nói cho mẹ em biết, nếu ko mẹ em sẽ giết em mất.” Hoàng Y Y giả vờ đáng thương nói.
“Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?” Diệp Mặc quay sang nhìn đám thanh niên kia một chút rồi nói.
“Là bọn họ bắt nạt bọn em, vốn bọn em đang chơi rất vui vẻ, nhưng bọn họ nhất định phải kéo bọn em đi qua uống rượu, bọn em ko uống, họ liền cố tình ăn vạ, nói bọn em đổ rượu vào người họ, làm hỏng quần áo của họ rồi bắt chúng em bồi thường.” Hoàng Y Y tức giận nói.
“Ăn vạ cái gì, cô em này, đừng nói lung tung chứ.”
“Đúng thế, rượu là cô em làm đổ, bộ quần áo này cũng là cô em làm hỏng, hôm nay ko bồi thường thì cô em đừng hòng rời khỏi đây.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất