Chương 78: Live stream (2)
“Đây còn là người sao?”
Có người líu lưỡi nói.
“Đôi tay này, thật là linh hoạt, tôi yêu nó mất.”
Thời gian dần dần trôi qua, người tràn vào phòng live stream cũng càng nhiều, khu vực bình luận trở nên hết sức náo nhiệt.
“Streamer, sao không nói gì thế?”
Rất nhiều người buồn bực.
“Đây là phòng live stream của một người câm.”
“Mọi người tặng máy bay hay Porsche thì Streamer mới nói chuyện.”
Ngay sau đó, trong phòng live stream bắt đầu xuất hiện rất nhiều đặc hiệu tặng quà, đầu tiên chỉ có mấy cái máy bay, nhưng sau đó, vụt vụt vụt, xuất hiện một lễ hội.
“Quên mất không đóng chức năng tặng quà.”
Diệp Mặc nhìn thấy những lễ vật này thì hơi ngơ ngác một chút, sau đó hắn liền đóng lại chức năng khen thưởng.
Làn này, những người đang xem đều nghệt mặt ra.
Đây là trò đùa gì?
Live stream mà lại không muốn kiếm tiền sao?
Anh đóng chức năng tặng quà là có ý gì?
Người ta tặng anh lễ vật thì ít nhất anh cũng phải cảm ơn một câu chứ! Kết quá, chẳng những anh không cảm ơn mà lại còn đóng chức năng khen thưởng.
Chuyện này là chuyện mà người nên làm sao?
Bọn họ đã xem live stream rất nhiều năm, chưa từng thấy ai hành động như vậy.
“Đừng tặng lễ vật nữa, tôi không thiếu tiền!”
“Tôi live stream là để mọi người xem, cũng để chứng minh rằng những thứ này đều là tôi tự làm. Còn quá trình làm ra những thứ này rất nhàm chán, mọi người nhìn một lúc thì đi đi thôi! Đừng ngồi xem nữa.” Diệp Mặc nói.
Người xem: …
Bọn họ bó tay rồi.
Đóng chức năng khen thưởng thì cũng thôi, giờ lại còn đuổi người đi nữa!
“Không, tôi muốn ở lại đây.”
“Đúng thế! Anh càng đuổi thì chúng tôi càng không đi, hôm nay tôi phải xem đến hết buổi live stream này mới đi.”
Khán giả lập tức nhao nhao lên.
“Diệp Mặc đúng thật là…”
Công ty luật Kim Bài, Phó Tư Vi đang tăng ca.
Nàng ngồi trước bàn làm việc xem Diệp Mặc live stream, khi nghe thấy Diệp Mặc nói thể cũng lắc đầu cười khổ.
Đúng thật là Diệp Mặc không thiếu tiền, anh ấy làm việc này chỉ vì hứng thú mà thôi.
Nàng cố định điện thoại di động, nhìn vài lần rồi sau đó cúi đầu xem hồ sơ ở trong tay.
……
Phó Tư Vi ngẩng đầu lên, ngáp một cái.
Nàng nhìn đồng hồ, thấy đã qua 12 giờ đêm.
Dù nàng tuổi còn trẻ nhưng cũng có chút không chịu nổi.
Phó Tư Vi duỗi lưng một cái.
Eo của nàng rất nhỏ, nhưng hướng xuống một chút thì đường cong của bờ mông lại mở rộng, giữa mông và eo tạo thành một đường cong rất mê người.
Chiếc váy zip chặt chẽ đã đem đường cong ở cặp mông mượt mà và sung mãn của nàng hiện ra.
Một đôi chân ngọc thon dài được bao bọc bởi một đôi tất chân màu đen gợi cảm và nóng bỏng.
“Tan việc thôi.”
Phó Tư Vi thu dọn những hồ sơ ở trên bàn, lại nhìn thoáng qua điện thoại, thấy buổi live stream vẫn còn tiếp tục, đang có mấy chục nghìn người đang xem.
Phó Tư Vi cười cười, rồi cầm điện thoại di động lên, nhấc túi xách, đi ra ngoài công ty.
Ban đêm những ngày đầu thu hơi lạnh.
Phó Tư Vi đứng ở ven đường hơi rụt cổ lại.
Dưới đèn đường, trên người nàng như được lồng vào một tầng ánh sáng, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp và tinh xảo của nàng tựa như mộng ảo, hấp dẫn rất nhiều người đi đường và xe cộ qua lại chú ý.
Nàng dậm chân, cuối cùng thì trên thân cũng thấy ấm áp hơn một chút, nhưng trong lòng nàng thì vẫn cảm thấy lạnh lẽo.
Mỗi khi nàng tan ca vào giờ này, đứng ở chỗ này chờ xe thì nàng đều sẽ có cảm giác cô độc.
Phó Tư Vi nghĩ một chút, rồi lấy điện thoại ra rồi xem Diệp Mặc live stream.
Nàng nhìn những hình ảnh ở trên này lập tức cảm thấy khá hơn nhiều, khi nhìn thấy vài cái bình luận thú vị nàng cũng sẽ cười lên một tiếng.
Một lát sau, xe đến.
Phó Tư Vi về đến nhà đã gần 1 giờ sáng.
Nàng cới áo khoác, trút bỏ đôi tất trên chân, rồi ném về phía ghế sa lon, sau đó lại kiếm chút gì ăn điền vào cái bao tử đang kêu.
Ăn xong thì nàng tắm nhanh một cái, rồi chui tọt vào ổ chăn thơm ngào ngạt của mình.
“Cậu ấy không buồn ngủ sao?”
Phó Tư Vi lại xem live stream một lúc, mãi cho đến khi nàng ngáp ngắn ngáp dài.
“Ngủ thôi.”
Nàng kiên trì thêm một lúc rồi cũng không chịu nổi, đặt di động sang một bên, nhắm mắt lại, ngủ say.
Rất nhanh, nàng liền mơ thấy một giấc mơ dạt dào ý xuân.
Trong mơ, có một đôi bàn tay… làm ướt giấc mơ của nàng.
…….
Buổi live stream vẫn còn tiếp tục.
Diệp Mặc vẫn không hề cảm thấy buồn ngủ, tinh thần vẫn rất phấn chấn.
“Con hàng này không cần ngủ à?”
“Không chịu nổi rồi! Tôi phải đi ngủ đây, những người ở lại nhất định phải kiên trì, kiên trì cho đến khi con hàng này không chịu nổi mới thôi.”
Những khán giả còn lại vẫn đang cố gắng chống lại cơn buồn ngủ.
Trừ những con cú đêm ra thì những người còn lại cũng sắp đến cực hạn.
“Nhàm chán như vậy mà mọi người cũng xem được à?”
Mãi đến tận 5 giờ sáng, Diệp Mặc thấy phòng trực tiếp vẫn còn mấy nghìn người đang theo dõi, hắn thực sự không hiểu nổi, những người này muốn làm cái gì?
Khán giả: …
Bọn họ cũng bó tay rồi.
Streamer này quả thật là khác loài.