Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 175: Linh binh kinh thế, đây con mẹ nó thật sự là võ học? (3)

Chương 175: Linh binh kinh thế, đây con mẹ nó thật sự là võ học? (3)
Đại tướng cầm đầu công kích chú ý thấy Hoang Xuyên, người này đơn độc đến đây, tất nhiên thực lực không tầm thường, nhưng hắn cũng không sợ.
Bản thân hắn có công lực Thông Thiên cảnh, là một tướng quân trong mạnh nhất Tần Triều, lòng tin của hắn không chỉ bắt nguồn từ thực lực bản thân, còn đến từ đại quân sau lưng.
- Các huynh đệ, giết, công phá Đại Cảnh, chiếm lấy Thục châu, vì Đại Tần khai sáng công tích vạn thế.
Đại tướng đi đầu giơ cao thiết thương, giận dữ hét to, như hùng sư gào thét, đám kỵ binh sau lưng nghe được đi theo gầm thét, tiếng la hội tụ vào một chỗ, thanh thế to lớn, rung động lòng người.
Từng người từng người đệ tử Long Khởi quan chạy ra từ bên trong trận tuyến, cấp tốc đi vào bên cạnh Hoang Xuyên, bọn hắn cực kỳ khẩn trương, nhưng bọn hắn dám xuống núi, chính là làm xong quyết tâm chết trận.
Hoang Xuyên móc ra cẩm nang, các đệ tử khác bắt chước làm theo.
- Sư phụ a, cũng đừng hố đồ nhi.
Hoang Xuyên yên lặng suy nghĩ, thừa dịp đối phương còn cách một đoạn, hắn lấy ra một hạt đầu từ bên trong cẩm nang, ném vào trên mặt đất phía trước.
Nếu không được, bọn hắn cũng kịp thời rút lui, tránh cho tặng đầu người.
Đệ tử khác cũng bắt chước, từng khỏa đậu linh lực rơi xuống đất, cấp tốc biến lớn, biến ảo thành hình người, thân hình giống như đúc Khương Trường Sinh, toàn thân xanh biếc, như ngọc thạch điêu khắc mà thành, thấy không rõ hình dáng, trong chốc lát, gần vạn tên linh binh xuất hiện trên chiến trường, Đại Cảnh một phương thấy một màn này mà xôn xao.
Đại quân Tần Triều đang tiến lên công kích cũng bị hù dọa, nhưng Đại tướng dẫn đầu không dám ghìm ngựa dừng lại, một khi dừng lại, kỵ binh phía sau tiếp tục lao tới, rất dễ dàng tạo thành đè ép, họa giẫm đạp, hắn chỉ có thể kiên trì xông.
- Ông trời ơi…! Đó là cái gì?
- Long Khởi quan thật chính là tông môn võ đạo sao?
- Ta không có nhìn lầm chứ? Bọn hắn đổ thứ gì xuống đất liền biến ra nhiều người ngọc như vậy?
- Tuyệt đối là pháp thuật của Trường Sinh tiên sư, nói đã sớm, Trường Sinh tiên sư không phải võ giả, là nhân gian tiên thần mà.
- Chúng ta có hy vọng?
Binh sĩ Đại Cảnh phấn chấn, tình cảnh rải đậu thành binh quá làm bọn hắn rung động, Trương Thiên Nhẫn cũng kích động đến toàn thân run rẩy, cái này là năng lực của Trường Sinh tiên sư sao?.
Các đệ tử Long Khởi quan cũng bị cảnh tượng trước mắt rung động, bao gồm cả Hoang Xuyên ở bên trong, bọn hắn trên đường không có gặp được kẻ địch, cho nên không dám tùy tiện sử dụng, bọn hắn nguyên lai tưởng rằng là bảo bối giống lá bùa, có thể thi triển ra một loại tuyệt học nào đó, không nghĩ tới đúng là binh sĩ.
Mặc dù bọn hắn đến từ Long Khởi quan, cũng không thể nào hiểu được một màn này.
- Nhìn chằm chằm kẻ địch, không được phân tâm.
Hoang Xuyên cao giọng hô, bây giờ không phải thời điểm khiếp sợ, trước hết giết địch lại nói.
Nghe vậy, các đệ tử chăm chú nhìn đại quân kỵ binh Tần Triều, gần vạn tên linh binh phóng đi, như hồng lưu màu xanh lá, cực kỳ hùng vĩ, bọn hắn dồn dập nâng tay phải lên, ngưng tụ ra một thanh kiếm ảnh.
Đại quân hai phe oanh đụng vào nhau, nhóm linh binh tuy chỉ có một tia linh lực của Khương Trường Sinh, cũng không phải binh sĩ tầm thường có thể địch, chúng nó tiến vào quân địch, thân pháp như yến, tốc độ cao huy kiếm, chém từng người từng người binh sĩ xuống ngựa, trong khoảnh khắc, số lượng lớn kỵ binh xuống ngựa, máu nhuộm cả bình nguyên.
Đại tướng dẫn đầu đâm một thương vào một tên linh binh, nhưng linh binh không sợ đau đớn, lại ném kiếm ảnh trong tay tới hắn, hắn cả kinh nghiêng người tránh né, nhưng kỵ binh sau lưng bị kiếm ảnh đâm xuyên, từ trên lưng ngựa bay ra ngoài.
- Đáng chết!
Đại tướng dẫn đầu nổi giận gầm lên một tiếng, chân khí bùng nổ theo thiết thương, đánh xơ xác linh binh.
Linh binh còn không phải đối thủ của Thông Thiên cảnh.
Bất quá quân kỵ binh Tần Triều cũng không phải người người đều là Thông Thiên, linh binh như hổ gặp bầy dê, trắng trợn đồ sát, một màn này để đám người Hoang Xuyên cực kỳ hưng phấn, các binh sĩ Đại Cảnh nhìn mà trợn mắt hốc mồm.
Trương Thiên Nhẫn giơ cao đại kích, giận dữ hét:
- Toàn quân xuất kích!
Kỵ binh Đại Cảnh trước tiên công kích.
Lần này, sĩ khí Đại Cảnh vượt xa trước đó, rất có khí phách nuốt vạn dặm như hổ.
Đại chiến chính thức khai hỏa.
...
Càn Vũ năm mười bảy, tháng một đầu năm, một tin chiến thắng truyền khắp đại giang nam bắc.
Đại quân Thục châu liên tục đánh tan đại quân Tần Triều, nhấc lên kèn lệnh phản công, thắng lợi vốn để cho người ta phấn chấn, nhưng trên chiến trường xuất hiện một sự kiện để người trong thiên hạ xôn xao.
Đệ tử Long Khởi quan rải đậu thành binh, ngăn cơn sóng dữ.
Rất nhiều người nghe xong phản ứng đầu tiên là không tin, nhưng việc này truyền bá với tốc độ cực nhanh, bởi vì đệ tử Long Khởi quan không chỉ có rải đậu thành binh trong một trận chiến, liên tục mấy trận chiến đều như thế, mỗi lần rải đậu thành binh, đều có thể đồ sát hơn phân nửa quân địch, một phương Tần Triều càng nghe tin đã sợ mất mật, chiến tuyến không ngừng rút lui.
Trên Kim Loan điện.
- Ha ha ha ha! Tốt cho một rải đậu thành binh, Tần Triều tất bị dọa mất hết can đảm.
Khương Tử Ngọc cất tiếng cười to, hắn không lo được hoàng đế uy nghiêm, cực kỳ hưng phấn.
Quần thần cũng hết sức xúc động, nhưng càng nhiều hơn chính là khó tin.
Hàn Thiên Cơ càng không thể nào hiểu được.
Rải đậu thành binh?
Quá khó tin đi.
Không phải là huyễn tượng?
Không đúng, nếu là huyễn tượng, chiến trường hỗn loạn, tất nhiên sẽ bị địch nhân hiểu rõ.
Hình ảnh Khương Trường Sinh trong lòng Hàn Thiên Cơ bắt đầu cất cao, trở nên vô cùng thần bí, hắn tràn ngập tò mò, Khương Trường Sinh đến cùng là thần thánh phương nào, chẳng lẽ là cao nhân bên trong Hiển Thánh động thiên?
Nhưng hắn ở bên trong Hiển Thánh động thiên cũng chưa từng nghe nói qua có võ học rải đậu thành binh nha.
Đây con mẹ nó thật sự là võ học sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất