Chương 207: Thần công tới tay, dưới chân Võ Phong (1)
- Hào phóng như vậy, ta cần phải bỏ ra cái gì?
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm Hằng Phong, dùng ngữ khí trêu chọc hỏi.
Hằng Phong trả lời:
- Thực không dám giấu giếm, Hiển Thánh động thiên muốn lôi kéo tiền bối, nhường ngài gia nhập Hiển Thánh động thiên, sở dĩ mở ra điều kiện, đây không phải sợ tiền bối không đi sao, dù sao cũng phải xuất ra thành ý, tiền bối trước tiên có thể đi với ta nhìn một chút, nếu ngài không muốn gia nhập Hiển Thánh động thiên, có thể mang theo Đoạt Thiên Chân Long Công trở lại Đại Cảnh.
Niềm tin của hắn tràn đầy, nhận định Khương Trường Sinh chỉ cần đi Hiển Thánh động thiên liền sẽ không trở về.
Khương Trường Sinh tò mò về lực lượng của hắn.
- Bạch Kỳ, nhắm mắt.
Khương Trường Sinh bỗng nhiên nói, nghe vậy, Bạch Kỳ đang nghe được say sưa ngon lành lắc toàn thân một cái, vội vàng nhắm mắt.
Hằng Phong kinh ngạc, vì sao muốn nhắm mắt, ngay sau đó hắn liền đối đầu với tròng mắt màu vàng óng của Khương Trường Sinh.
Huyễn Thần đồng.
Hằng Phong trong nháy mắt hốt hoảng, ngu ngơ tại chỗ.
Khương Trường Sinh hỏi:
- Hiển Thánh động thiên phái ngươi đến đây, là thật tâm mời ta?
Hằng Phong ngây người như phỗng trả lời:
- Vâng.
- Vì sao Hiển Thánh động thiên tự tin, dựa vào cái gì cho rằng ta đi sẽ không trở về?
- Hiển Thánh động thiên ở vào trung tâm đại lục, độc lập tồn tại ở bên trong một vùng thế giới nhỏ, bên trong ẩn chứa số lượng lớn tài nguyên tu hành võ đạo, mà thập phương triều tông chính là tông môn Hiển Thánh động thiên đến đỡ, nó mục đích là bảo vệ phiến đại lục này, bất kỳ võ giả nào chỉ cần đi qua Hiển Thánh động thiên, đều muốn ở lại, bởi vì tập võ tại Hiển Thánh động thiên, hơn xa ở bên ngoài, truyền thuyết đại lục về chín đầu long mạch chính là do lão tổ Hiển Thánh động thiên sáng tạo.
- Hiển Thánh động thiên vì sao gọi động thiên?
- Ta từng nghe sư phụ nói qua, động thiên không chỉ là tiểu thiên địa đơn giản như vậy, cũng đại biểu cho mục tiêu mà các đệ tử tu hành, cụ thể là cái gì, ta cũng không rõ ràng.
Quả nhiên, tên Hiển Thánh động thiên bắt nguồn từ Động Thiên cảnh.
Khương Trường Sinh trước mắt tương đương với Tam Động Thiên Cảnh, cũng không biết Động Thiên cảnh có mấy tầng.
Hắn tiếp tục hỏi thăm, Hằng Phong thành thật trả lời.
Hằng Phong xác thực không rõ ràng Hiển Thánh động thiên có Càn Khôn cảnh hay không, nhưng Hiển Thánh động thiên Kim Thân cảnh, số lượng cũng không ít, phần lớn là lão quái vật bế quan hàng năm.
Bạch Kỳ ở một bên nghe được miên man bất định, nó giống như mở ra một cánh cửa lớn của thế giới mới, đồng thời nó biết mình xong.
Cả một đời không có khả năng rời khỏi Long Khởi quan, bằng không Yêu đạo chắc chắn giết sói diệt khẩu.
Còn tốt nó cũng có ý đó.
Gần đây, Khương Trường Sinh truyền thụ Huyền Nội Bá Thể cho nó, để nó thật cao hứng.
Yêu thú thế giới này trên bản chất cũng là luyện võ, khác biệt lớn nhất giữa võ đạo và Tiên đạo là võ đạo tôi thể, bất kỳ cái gì chiêu thức đều dùng thân thể đánh ra, cương mãnh trực tiếp, Tiên đạo càng thêm phiếu miểu, tỷ như đằng vân giá vũ, Đại Diễn Bàn Sơn Thuật, cao thâm mạt trắc, cũng không phải đánh ra linh lực đơn giản như vậy, chuẩn xác mà nói, Tiên đạo càng dính đến lực lượng quy tắc thiên địa, còn có linh hồn chi đạo.
Mặt khác, Khương Trường Sinh hấp thu thiên địa linh khí là võ giả không cảm giác được, yêu thú cũng có thể cảm nhận được, có lẽ đây cũng là nguyên nhân yêu thú bước vào tu hành sẽ sống được càng lâu hơn võ giả, bất quá yêu thú mặc dù có thể cảm thụ, nhưng cũng là dùng tới tôi thể, kích thích thân thể, dẫn đến yêu lực, đây là quy tắc của phương thế giới này, không thể cải biến, duy chỉ có Khương Trường Sinh tu tiên, có thể chuyển hóa làm linh lực, làm ít công to, mà lại càng mạnh.
Khương Trường Sinh hỏi thăm rất lâu, sau đó mang theo Hằng Phong đi vào trong phòng, trong ý thức của Hằng Phong, Khương Trường Sinh biến thành sư phụ hắn, sư phụ, hắn tự nhiên nói gì nghe nấy.
- Viết xuống toàn bộ hết thảy võ học mà ngươi đã tập được, viết, một chữ cũng không thể sót.
Khương Trường Sinh phân phó.
Mà theo Hằng Phong, sư phụ một mặt nghiêm túc nói:
- Hôm nay vi sư muốn khảo nghiệm ngươi, viết xuống toàn bộ hết thảy võ học ngươi tập được ra, một chữ cũng không thể sót.
Hằng Phong gật đầu, ngồi ở trước bàn, bắt đầu múa bút thành văn, Khương Trường Sinh ở bên cạnh yên lặng nhìn, không ngừng đưa giấy, còn mài mực giúp hắn.
Cái này khiến Hằng Phong hết sức cảm động, sư phụ rất ít quan tâm hắn như thế.
Một lúc lâu sau, hai người đi ra khỏi phòng, đi vào chỗ đứng lúc trước, Khương Trường Sinh ngồi xuống, giải trừ Huyễn Thần đồng, cũng xóa đi đoạn trí nhớ vừa rồi kia.
Hằng Phong trở nên thư thái, nói theo:
- Tiền bối, gia sư thật tâm thật ý, mong tiền bối cân nhắc.
Khương Trường Sinh nói:
- Nói thật, ta hết sức lo lắng, dù sao Đại Thừa long lâu, Thông Vũ cốc, Tụ Tinh lâu cho ta ấn tượng hết sức xấu, nếu sư phụ ngươi tự mình đến đây, ta còn có thể tin, ngươi đi về hỏi hỏi sư phụ ngươi, có muốn tới không, mặc dù không thể đồng ý, ta cũng nguyện dâng lên tuyệt học của ta.
Hằng Phong lâm vào do dự.
Ánh mắt Bạch Kỳ trở nên cổ quái, chỉ cảm thấy sợ nổi da gà.
Người này trúng tà.
Vậy mà không biết vừa xảy ra chuyện gì.
Bạch Kỳ đột nhiên cảm thấy cái gọi là Hiển Thánh động thiên không coi là cái gì, sớm muộn gì cũng sẽ bị Yêu đạo trêu đùa, chỉ mong Hiển Thánh động thiên không nên đắc tội Yêu đạo, miễn cho đi vào theo gót ba phương triều tông.