Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 223: Con mắt thứ ba, Thu Sương là ai? (2)

Chương 223: Con mắt thứ ba, Thu Sương là ai? (2)
Bất quá võ đạo chẳng qua mượn lực kích thích thể phách, thúc đẩy chân khí sinh trưởng, cho nên Khương Tiển cưỡng ép hấp thu quá nhiều, lượng khí vận hút vào vượt qua lượng chân khí thúc đẩy sinh trưởng, dễ dàng chết bất đắc kỳ tử.
Khương Trường Sinh đột phát ý tưởng, sinh ra một ý nghĩ to gan.
Hắn áp súc cỗ khí vận to lớn này vào bên trong đạo văn, theo Khương Tiển trưởng thành, không ngừng phóng thích, thối luyện hắn đột phá, cho đến khi khí vận hao hết mới thôi.
Khí vận khổng lồ tràn vào mi tâmcủa Khương Tiển, đạo văn nứt ra, máu tươi tràn ra, theo đó một con mắt chậm rãi ngưng tụ mà thành, đạo văn và khí vận biến thành, tương đương với Đại Đạo Chi Nhãn bản cấp thấp.
- Thật đúng là biến thành Nhị Lang thần.
Khương Trường Sinh tự lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy thương yêu.
Tiểu tử này chịu khổ.
Hắn tự tay giúp Khương Tiển lau đi vết máu trên trán, đợi Đại Đạo Chi Nhãn ngưng tụ thành công, hắn mới nhắm lại Đại Đạo Chi Nhãn của mình.
Từ nay về sau, thế giới võ đạo sẽ sinh ra một quái vật.
Đại Đạo Chi Nhãn của Khương Tiển đi qua lần này thuế biến, về sau hấp thu khí vận sẽ càng dễ, bất quá hắn vẫn như cũ chỉ có thể tập võ, không thể thoát khỏi quy tắc của thế giới võ đạo.
Khương Trường Sinh nhìn hắn một hồi, mới thu hồi tầm mắt, sau đó đi ra khỏi phòng.
Hoa Kiếm Tâm lại gần, khẩn trương hỏi:
- Tiển Nhi, ra sao?
Nàng hiện tại yêu thương vị cháu trai bảo bối này nhất, dù sao cũng là do nàng nuôi lớn.
Khương Trường Sinh nói:
- Nghỉ ngơi một đêm liền tốt, chỉ bất quá, hắn có chút biến hóa.
Biến hóa?
Hoa Kiếm Tâm càng căng thẳng hơn, nhưng lại không dám tùy tiện đi vào, chỉ có thể chờ đợi.
Ngày kế tiếp, giữa trưa.
Khương Tiển tỉnh lại, hắn đẩy cửa phòng ra, dụi dụi con mắt, giống như vừa tỉnh ngủ, mồm miệng không rõ gọi:
- Sư tổ mẫu.....
Hoa Kiếm Tâm, Bạch Kỳ, Vong Trần quay đầu nhìn lại, sửng sốt.
Chỉ thấy mi tâm Khương Tiển thêm một con mắt dọc, trạng thái nửa mở, Khương Tiển thêm một con mắt lộ ra có chút thần tuấn, rõ ràng tuổi còn nhỏ, lại lộ ra một cỗ uy nghiêm khó tả.
Hoa Kiếm Tâm quay đầu nhìn về phía Khương Trường Sinh, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Khương Trường Sinh nói:
- Tóm lại hắn không sao đâu.
Hắn đứng dậy, đi ra bên ngoài viện, chuẩn bị tìm một chỗ gieo trồng Ngọc Cốt Thanh Trúc Lâm.
Ngọc Cốt Thanh Trúc Lâm chính là mười hạt giống, mong muốn thành rừng, còn phải chờ rất nhiều năm, cho nên hắn không có ý định sử dụng măng ban đầu.
Bây giờ Long Khởi sơn cũng chỉ có một cái viện bọn hắn có người, gieo trồng nhiều chỗ là được, nhưng hắn không muốn cách mình đình viện quá xa, dù sao Ngọc Cốt Thanh Trúc Lâm có thể thúc đẩy sinh trưởng linh khí.
Sau khi gieo trồng thành công, Khương Trường Sinh phân phó Vong Trần phụ trách trông giữ mảnh trúc viên này, Vong Trần không thấy măng, không rõ ở đâu ra trúc viên, nhưng hắn vẫn lựa chọn tiếp nhận, hắn tin tưởng Khương Trường Sinh, hiện tại không có, về sau khẳng định có.
Mấy ngày sau.
Khương Tử Ngọc, Khương Tú đến thăm Khương Tiển.
Hai cha con thấy Khương Tiển thêm ra một con mắt đều bị hù dọa.
Khương Tiển đã thành thói quen con mắt thứ ba của mình, còn rất đắc ý khoe khoang.
Khương Tử Ngọc nghĩ đến Khương Trường Sinh thần kỳ, rất nhanh bình thường trở lại, nguyên lai đây mới là bộ dáng chân chính của cái bớt, chút bớt của bọn hắn này không thể mọc ra con mắt thứ ba, cho nên máu thịt mới nát thành bớt.
Khương Tú phức tạp nhìn Khương Tiển, sau khi vận triều đại điển kết thúc, Khương Tiển biểu hiện được lưu truyền rộng rãi trong kinh thành, trong lúc nhất thời, rất nhiều người thần hóa Khương Tiển, liền như Khương Tử Ngọc lúc trước xuất sinh, được xưng là Kim Sí Đại Bằng Điểu chuyển thế, thần thoại của Khương Tử Ngọc chính là Khương Uyên an bài, nhưng Khương Tiển khác biệt.
Phàm nhân có thể có ba con mắt?
Khương Tú đột nhiên sinh ra một chút sợ hãi Khương Tiển, lo lắng Khương Tiển ngày sau có lòng đăng cơ.
Từ khi Đại Cảnh thành lập triều đến nay, Thái Tử cũng không có kết cục tốt.....
Khương Trường Sinh mở lời:
- Về sau Tiển Nhi vẫn như cũ đi theo bên cạnh ta, Tiển Nhi, ngươi muốn làm hoàng tử, hay muốn chuyên tâm tập võ?
Khương Tiển ngửa đầu, rất thần khí nói:
- Đương nhiên là tập võ, hoàng tử có ý gì, ta muốn trở nên mạnh hơn, trước đánh bại Hoang Xuyên, lại đánh bại Bình An sư bá, cuối cùng truy đuổi sư tổ.
Nghe vậy, Khương Tử Ngọc không khỏi cười to, đưa tay sờ đầu của hắn.
Sắc mặt Khương Tú chuyển biến tốt đẹp, âm thầm xấu hổ, mình đang lo lắng cái gì.
Đại Cảnh đã không giống với trước kia, chỉ cần sư tổ ở đây, có thể chủ trì công đạo cho hắn.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong đình viện trở nên náo nhiệt vui sướng, Khương Tiển còn cầm lấy Phương Thiên Họa Kích hiện ra võ công trước mắt của mình cho phụ thân, huynh trưởng xem.
Khương Trường Sinh thu hồi tầm mắt, tiếp tục luyện công.
Khương Tiển chẳng qua là tô điểm thêm cho sinh hoạt của hắn thôi, vô luận Khương Tiển tu luyện như thế nào, không có khả năng đuổi kịp hắn, hắn không cần bất kỳ người nào bảo vệ mình.
Hắn chỉ tin tưởng mình, hắn muốn một mực mạnh mẽ, cho đến khi trở thành mạnh nhất, lại tiếp tục kéo ra khoảng cách với chúng sinh, trở thành tồn tại vô địch tuyệt đối.
······
Đại Cảnh lập vận triều, kinh động thiên hạ, vương triều khác cùng với triều tông đều ý thức được Đại Cảnh đã trưởng thành, đã là vương triều bá chủ đương thời.
Càng ngày càng nhiều vương triều, võ lâm đại phái bắt đầu điều động sứ giả đi tới Kinh Thành, mong muốn giao hảo cùng Đại Cảnh.
Triều tông còn phái người bái phỏng hoàng đế, tuyên bố nguyện ý thu hoàng tử làm đồ đệ, dùng cái này để kết giao.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất