Chương 314: Là Xạ Nhật thần cung của gia gia
Chỉ thấy lại một chùm sáng to lớn hơn phóng tới, lần này, tốc độ càng nhanh, khí thế càng mạnh.
Quá nhanh.
Hỏng bét.
Trốn không thoát.
Nam tử mặc áo tím gầm thét trong lòng, hắn vô ý thức điều động chân khí trong cơ thể, ngưng tụ thành vòng bảo hộ, kết quả vừa ngưng tụ thành hình, chùm sáng to lớn bao phủ hắn, một đường bắn đến phần cuối thiên địa, sơn nhạc dọc đường bị xé nứt, đá vụn bay loạn, bụi đất tung bay.
Rất nhanh, chùm sáng to lớn nổ tung, để phần cuối thiên địa trở nên tái nhợt, gió mạnh diệt thế tàn phá bừa bãi giữa thiên địa.
Khương Tiển, Bình An dừng lại, ngây ngốc nhìn phương xa, gió mạnh thổi đến mái tóc dài của bọn hắn tùy ý bay loạn.
Khương Tiển trong nháy mắt suy nghĩ đến Khương Trường Sinh.
Là Xạ Nhật thần cung của gia gia.
Hắn thấy qua Khương Trường Sinh sử dụng Xạ Nhật thần cung, khắc sâu ấn tượng.
Trong lòng của hắn cảm động, xúc động, không ngờ gia gia lại cứu bọn hắn.
Hắn vô ý thức quay đầu nhìn lại, cao giọng kêu gào:
- Sư tổ!
Nhưng vô luận hắn kêu gọi thế nào, Khương Trường Sinh cũng không có hiện thân, cuối cùng hắn từ bỏ.
Mặc kệ như thế nào, bọn hắn xem như trốn qua một kiếp, bọn hắn trước phải rời khỏi nơi này.
Trong đình viện, Khương Trường Sinh thu Xạ Nhật thần cung vào trong Cự Linh giới.
Giờ phút này, toàn bộ Kinh Thành đều là âm thanh náo động, mọi người đang đón năm mới, Long Khởi quan chợt bộc phát ra hai chùm sáng hùng vĩ, bọn hắn còn tưởng rằng Đạo Tổ đang ăn mừng, cho nên bọn họ đi theo reo hò.
Không chỉ có bách tính, ngay cả quan lại, võ giả, hoàng đế đều coi là như thế.
Bạch Kỳ ngây ngốc nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, nó cách gần đó, uy áp Xạ Nhật thần cung vừa rồi làm nó sắp nứt cả tim gan, nó có thể là Yêu thú còn cường đại hơn cả Thần Nhân.
Kiếm Thần phức tạp nhìn Khương Trường Sinh, hắn đại khái đoán được chân tướng, đây cũng không phải là lần đầu tiên thấy Đạo Tổ kéo động Xạ Nhật thần cung, nhưng mỗi một lần cũng có thể làm cho hắn vị Càn Khôn cảnh này sợ hãi.
Đạo Tổ muốn giết hắn, thật chính là cần một tiễn.
Khương Trường Sinh từ trên cây nhảy xuống, một lần nữa tĩnh toạ dưới tàng cây, đối với chuyện xảy ra vừa rồi, hắn không có nói rõ lí do.
Kiếm Thần cầm lấy cây chổi, ra ngoài quét rác, hắn cần lẳng lặng.
Bạch Kỳ thì sùng bái nhìn về phía Khương Trường Sinh, nó cẩn thận từng li từng tí đi vào bên cạnh hắn, dùng đầu đi cọ cánh tay của hắn, sau khi bị đẩy ra, nó vẫn khóc lóc van nài ghé vào một bên chân của hắn.
Một lát sau.
Trước mắt Khương Trường Sinh hiện ra một hàng chữ:
【 Nhân Đức năm mười hai, Thiên Nam hải tông điều động cường giả Càn Khôn cảnh Chu Lâm Kiếp ngăn giết cháu của ngươi Khương Tiển và đồ đệ của ngươi Bình An, ý đồ công chiếm Đại Cảnh, ngươi may mắn kịp thời ra tay, thành công đánh giết Chu Lâm Kiếp, vượt qua một kiếp, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng - pháp bảo Kim Lân ngọc diệp x3 】 .
Hả?
Lại là Kim Lân ngọc diệp.
Bất quá lần này còn tốt, duy nhất một lần đưa tặng ba mảnh.
Trước mắt trong tay Khương Trường Sinh tổng cộng có sáu mảnh Kim Lân ngọc diệp, chẳng biết lúc nào mới có thể tập hợp thành Kim Lân bảo thụ.
Mỗi một mảnh Kim Lân ngọc diệp đều có thể làm chí bảo giết địch, Kim Thân cảnh đều gánh không được lực xuyên thấu của Kim Lân ngọc diệp, còn về Càn Khôn cảnh, tạm thời còn chưa thử qua.
Khương Trường Sinh không có lập tức luyện hóa Kim Lân ngọc diệp, mà lựa chọn tiếp tục luyện công.
······
Hồng Huyền vương triều, Hoàng thành, một trong phủ đệ.
Văn thần Tống Ly trước đó ở trên triều đình hiến kế cho hoàng đế quá sợ hãi, toàn thân hắn run rẩy, hoảng sợ mà hỏi:
- Ngươi nói cái gì? Chu tiền bối chết rồi? Làm sao có thể? Đạo Tổ tới?
Có thể giết cường giả Càn Khôn cảnh, hắn chỉ có thể suy nghĩ đến Đạo Tổ, trên phiến đại lục này không có người mạnh hơn Đạo Tổ.
Võ giả trước mặt hắn cắn răng nói:
- Không rõ ràng, ngược lại Chu trưởng lão mất tích bí ẩn sau khi đi bắt hai người Khương Tiển, chỗ bọn hắn đại chiến tạo ra phá hoại khủng bố, tuyệt không phải Kim Thân cảnh có thể tạo thành, mà hai người Khương Tiển lại bắt đầu công thành chiếm đất, đủ để chứng minh Chu tiền bối....
Tống Ly ngồi liệt trên ghế, mặt mũi tràn đầy sợ hãi.
- Chẳng lẽ Hiển Thánh động thiên không phải chạy trốn, mà là bị diệt?
Trong đầu của hắn toát ra một ý nghĩ như vậy, bởi vì từ sau khi Hiển Thánh động thiên từ bỏ Long Mạch đại lục, chưa từng gặp qua đệ tử của bọn hắn.
Hắn càng thêm sợ hãi chính là không biết nên như thế nào đối mặt Thiên Nam hải tông.
Chu Lâm Kiếp chính là thân đệ đệ của Tông chủ, hắn chết, tất nhiên sẽ khiến cho Tông chủ tức giận, lại không nói có thể tìm Đạo Tổ báo thù hay không, mà hắn, người phụ trách kế hoạch chiếm lấy Long Mạch đại lục chắc chắn bị hỏi tội, thậm chí có khả năng lấy cái chết bồi tội.
Tống Ly càng nghĩ càng sợ hãi.
Hắn nhìn về phía võ giả trước mặt, trầm giọng nói:
- Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, phái người bí mật đi điều tra, việc này tạm thời giấu diếm, không được báo cho những người khác trong tông môn.
- Vâng!
Võ giả lập tức rời khỏi.
Tống Ly tự châm trà cho mình, chẳng qua là tay đang cầm ấm trà đang run rẩy, hắn vừa dùng lực, càng bóp nát chén trà.