Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 352: Vô Cực hải minh, thiên tư của Khương Trường Sinh (1)

Chương 352: Vô Cực hải minh, thiên tư của Khương Trường Sinh (1)
Nếu như Đại Cảnh đã chuẩn bị đi con đường chinh phục, vậy thì phải làm gì chắc đó, trước mắt cần binh lực đủ nhiều đi trấn thủ địa bàn càng lớn, cần lương thực đủ nhiều làm làm chuẩn bị cho hậu thế chinh chiến, thậm chí cần võ đạo đủ mạnh ứng đối sau này có khả năng xuất hiện cường địch, mà không phải đơn thuần dựa vào một người Khương Trường Sinh.
Hết thảy đều phải cần thời gian tích lũy.
Đối với Khương Trường Sinh mà nói, mong muốn bách tính thờ phụng mình, cũng không chỉ dùng vũ lực hạ gục bọn hắn đơn giản như vậy, nếu không thể mang đến hi vọng cùng chỗ tốt cho bọn hắn, vũ lực cường đại tới đâu cũng chỉ là ma đầu trong mắt thế nhân.
Giá trị hương hỏa trước mắt đã đủ, tạm thời không cần vội vã như vậy, thả tinh lực vào việc tu hành quan trọng hơn.
Thống nhất Long Mạch đại lục, chẳng qua là trợ lực cho hắn trên con đường tu hành thôi, cũng không phải theo đuổi của hắn.
Truy cầu phần cuối Tiên đạo mới là mục tiêu chân chính của hắn.
Bạch Kỳ, Kiếm Thần tán gẫu, Hoàng Thiên, Hắc Thiên khó được không có đánh náo, ghé vào hai bên Khương Trường Sinh, yên lặng hấp thu linh khí, dựa vào bản năng thối luyện thể phách, dẫn động yêu lực.
Khác biệt với Võ Phong náo động, Long Khởi sơn an tĩnh an lành.
【 Thuận Thiên năm thứ năm, Tứ Hải hiền thánh bị ngươi đánh dấu đầu thai thành công, giáng sinh tại Thiên Hải Chi Địa 】 .
Một dòng nhắc nhở xuất hiện ở trước mắt Khương Trường Sinh, khiến cho hắn mở to mắt, biểu lộ cổ quái. Tại sao cái tên này lại đầu thai rồi, những người khác bị hắn đánh dấu không có tấp nập như thế nha.
Khoảng cách lần trước đầu thai, Tứ Hải hiền thánh mới sống chín năm...
Quá thảm rồi....
Mà tên này còn một mực giáng sinh tại Thiên Hải, đây tính là gì, âm hồn bất tán sao?
Khương Trường Sinh do dự một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn chúc phúc một vạn giá trị hương hỏa cho Tứ Hải hiền thánh.
Tốt xấu gì cũng quen biết một hồi, hi vọng một vạn giá trị hương hỏa có thể giúp ngươi rời khỏi khổ hải.
Trong lòng Khương Trường Sinh suy nghĩ như vậy.
Tứ Hải hiền thánh lại một lần đầu thai nhường Khương Trường Sinh đối nhân sinh có mới cảm khái, người đều có mệnh, tạo hóa trêu ngươi.
Hắn nghĩ tới Vong Trần đầu thai trước đó, bây giờ cũng đã bảy tuổi.
Hắn cảm thụ Luân Hồi ấn ký của Vong Trần, cái tên này giáng sinh tại Đại Tề, cũng không biết kiếp này trôi qua như thế nào.
Rất nhanh, hắn bắt được Luân Hồi ấn ký của Vong Trần, sau đó thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn nhìn lại.
Một lát sau. Trong mắt của hắn tan biến kim quang, thần sắc của hắn hơi lộ ra phức tạp.
Vong Trần tên này vậy mà đầu thai thành hoàng tử Đại Tề.
Xem ra giá trị hương hỏa tạo nên tác dụng.
Hắn cười cười, cũng không có suy nghĩ nhiều, Vong Trần ở kiếp trước là hoàng tử giả, ở kiếp này thành hoàng tử thật, cũng tính như hoàn thành tiếc nuối.
Còn về Vong Trần có sẽ không trở thành kẻ địch của Đại Cảnh hay không, hắn ngược lại không lo lắng, Đại Cảnh và Đại Tề cách xa nhau xa nhất, trước khi tấn công Đại Tề trước, mục tiêu Đại Cảnh tất nhiên là Đông Hải vương triều, Thiên Hàn vương triều, trước thống nhất hơn phân nửa sông núi phía Nam đại lục, tái chiến Đại Tề, khi đó đoán chừng Vong Trần cũng đã đầu thai, nếu là hắn tranh đoạt hoàng vị thất bại, Khương Trường Sinh lại tiếp hắn trở về cũng giống như nhau.
Khương Trường Sinh hào hứng, lại đi nhìn trộm Lý công công sau khi chuyển thế.
Lý công công không có bị hắn chúc phúc, nhưng ở kiếp này trôi qua tiêu sái, lúc hắn thấy Lý công công, phát hiện tên này vậy mà ôm hai tên nữ tử mỹ mạo đang uống rượu, thật sự rất tiêu sái.
Một bên luyện công, một bên nhìn trộm cố nhân sau khi chuyển thế, cũng là có một phen khôi hài đặc biệt.
Thuận Thiên năm thứ sáu.
Trong ngự thư phòng, Thuận Thiên hoàng đế đang xem hải dương kỳ chí lục do Trương Anh đưa tặng, một tên Bạch Y vệ bước nhanh tiến đến, đưa lên một phong mật tín, hắn buông hải dương kỳ chí lục xuống, bắt đầu xem mật tín.
Rất nhanh, lông mày của hắn nhăn lại, trầm giọng hỏi:
- Thương vong như thế nào, vì sao trong thư không có viết?
Bạch Y vệ trả lời:
- Tạm thời không thể biết được, tin này gửi đến vội vàng.
Thuận Thiên hoàng đế hừ lạnh nói:
- Truyền Tống Ly đến đây gặp trẫm.
- Vâng!
Bạch Y vệ cấp tốc rời đi.
Tay phải Thuận Thiên hoàng đế nắm mật tín, tay trái gõ lên mặt bàn, ánh mắt lấp lánh.
Sau nửa canh giờ.
Tống Ly bước nhanh tiến đến, hắn vội vàng quỳ lạy Thuận Thiên hoàng đế, rất rõ ràng thấy hắn có việc đang bận.
Thuận Thiên hoàng đế ném mật tín cho hắn, nói:
- Ngươi phân tích một chút, là cách làm của thế lực nào.
Tống Ly quét mắt nhìn mật tín, mặt của hắn đại biến.
- Chẳng lẽ là Vô Cực hải minh... Không nên chứ, Vô Cực hải minh như thế nào đi vào phụ cận Long Mạch đại lục …
Tống Ly tự lẩm bẩm, lời nói cổ quái.
Thuận Thiên hoàng đế híp mắt hỏi:
- Vô Cực hải minh rất mạnh à, nói một chút cho trẫm nghe.
Tống Ly hít sâu một hơi, nói:
- Bệ hạ, Vô Cực hải minh chính là thế lực võ đạo mạnh mẽ rất sôi nổi trên biển, rất nhiều thương hội đều phải ngước nhìn bọn chúng, Long Mạch đại lục đi về phía nam là Thiên Hải, hướng đông thì là khu vực Vô Cực hải minh sôi nổi, Vô Cực hải minh phân bố bao la, không có người rõ ràng bọn hắn đến cùng có nhiều ít võ giả, nắm giữ bao nhiêu thế lực phụ thuộc, mỗi lần võ giả Vô Cực hải minh làm việc, đều sẽ lưu lại Vô Cực ấn, trong thư miêu tả hai chữ cổ quái chính là Vô Cực, đây là văn tự cổ đại, rất ít người nhận biết.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất