Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 359: Long mạch yêu vật, võ giả thượng cổ chuyển thế (1)

Chương 359: Long mạch yêu vật, võ giả thượng cổ chuyển thế (1)
Do dự một lát, Tống Ly vẫn quyết định đứng dậy đi tới hoàng cung, tham kiến hoàng đế.
Mặc dù hắn có dục vọng cá nhân, nhưng vẫn đến bẩm báo việc này, rút ngắn khoảng cách giữa mình và hoàng đế.
Một bên khác.
Trong ngự thư phòng.
Thuận Thiên hoàng đế nhíu mày, Hình Thủ đứng ở bên cạnh hắn, hắn mang theo mặt nạ để cho người ta nhìn không thấu nét mặt của hắn.
- Hôm nay phiên vương càng ngày càng nhiều khắp thiên hạ, tiếp tục như vậy nữa, không sớm thì muộn sẽ có chuyện xảy ra.
Thuận Thiên hoàng đế rầu rĩ nói, Khương Tú có rất nhiều huynh đệ, những hậu nhân Khương gia kia sau khi lớn lên cũng phải phong quan, mà hắn cũng không thể bạc đãi các huynh trưởng của mình, các huynh trưởng cũng cũng bắt đầu sinh con, qua hai mươi năm nữa, số lượng dòng dõi của Khương gia chắc chắn tăng vọt.
Hình Thủ không có chen lời vào, giao cho chính hắn suy nghĩ.
Thuận Thiên hoàng đế sáng mắt lên, nói:
- Trẫm có thể để cho các phiên vương phong đất cho dòng dõi của mình tại đất phong mà mỗi người quản hạt, sau nhiều đời tiếp nhận truyền thừa, hậu duệ phiên vương nắm giữ lãnh địa sẽ chỉ càng ngày càng ít, dù sao địa bàn chỉ có như vậy, càng nhiều người, địa bàn mf bọn hắn nắm giữ lại càng nhỏ, chờ bọn hắn sai lầm, lại ban xuống lệnh thu hồi, như thế thì trẫm có khả năng đối mặt phiên vương, lại có thể giao chuyện phiền toái dính đến hoàng thân cho phiên vương các nơi đi xử lý.
Hình Thủ mở lời:
- Xác thực phải nghĩ biện pháp hạn chế phiên vương các nơi, từ khi Thái Tông hoàng đế lên ngôi, phiên vương trưng binh, thực lực quân sự của mỗi người đều không yếu, thậm chí có không kém gì một phương vương triều.
Thuận Thiên hoàng đế đứng dậy, đi đến bàn cát trước, cúi xem giang sơn thiên hạ.
- Trẫm cũng nên nhúc nhích một chút, càng muốn giang sơn đủ lớn, không sợ không đủ phân, thậm chí chờ mong dòng dõi Khương gia càng nhiều càng tốt.
Thuận Thiên hoàng đế cười lạnh, ánh mắt rơi vào bên trên Đông Hải vương triều.
Đông Hải vương triều và Đại Cảnh đã kết xuống thù truyền kiếp, tiếc nuối duy nhất trước khi hoàng đế Nhân Tông qua đời chính là không thể công phá Đông Hải vương triều.
Thuận Thiên hoàng đế nói theo:
- Lần này, trẫm muốn dùng biển cạn giáp công, để Đông Hải vương triều cảm thụ được oai phong của Thuận Thiên.
Ánh mắt của hắn rơi vào vùng biển phía đông, tầm mắt sáng rực.
Lúc này, một tên thái giám mang theo Tống Ly đến đây.
Sau khi Tống Ly hành lễ, nói ra tin tức mình thăm dò được.
Thuận Thiên hoàng đế gật đầu nói:
- Ngươi có lòng, trẫm vừa hay có một việc an bài ngươi làm.
Tống Ly hỏi:
- Chuyện gì?
- Trong vòng năm năm, trẫm muốn Đại Cảnh có được một vạn chiếc chiến thuyền, ngươi phụ trách đốc xúc việc này, trẫm sách phong ngươi làm đô đốc Hải Lộ, đứng hàng tam phẩm, chớ có để trẫm thất vọng, nếu xyar ra sơ xuất, trẫm cũng sẽ không tha cho ngươi.
Thuận Thiên hoàng đế nhìn về phía Tống Ly, ý vị thâm trường nói.
Trong lòng Tống Ly kinh hỉ, xem ra mình đi nước cờ này rất đúng, chi tiết quyết định thành bại.
Hắn lĩnh mệnh.
Ngày kế tiếp, Thuận Thiên hoàng đế đưa ra việc này trong lúc tảo triều, không ít văn võ có dị nghị, nhưng bị Thuận Thiên hoàng đế cưỡng ép đè xuống.
Quần thần lúc này mới ý thức được tiểu hoàng đế đã lớn, hắn không giống Nhân tông, càng giống Thái tông.
Trên biển, một chiếc thuyền lớn lẳng lặng đứng thẳng, không có tiến lên.
Bên trên thuyền lớn có một tên nam tử ngồi tĩnh tọa ở trên nóc, hắn ở trần, trên làn da màu đồng cổ tràn đầy vết sẹo, nhìn thấy mà giật mình, quanh người hắn vờn quanh khí tức nóng rực, thổi đến mái tóc dài của hắn lay động.
Một võ giả áp giải một tên nam tử toàn thân ướt nhẹp đi tới, nói:
- Đà chủ, người này tự xưng đến từ Đông Hải vương triều, chuyên môn tìm Vô Cực hải minh chúng ta. -
Nam tử ướt nhẹp lúc đầu hoảng sợ không thôi, nghe xong lời này, xúc động, hắn vội mở lời:
- Tại hạ là quan lại của Đông Hải vương triều thuộc Long Mạch đại lục, có giao hảo cùng Tông chủ Thiên Nam hải tông là Thiên Nhân Phượng, Thiên Nhân Tông chủ nói qua, nếu như bọn hắn thất bại, người duy nhất có thể cứu vãn Đông Hải vương triều chính là Vô Cực hải minh.
Nam tử người đầy sẹo không có mở mắt, cũng không có lên tiếng.
Quan lại Đông Hải tiếp tục nói:
- Nàng lưu lại thư nói cho ta biết một bí mật, bí mật liên quan tới Long Mạch đại lục, nói Vô Cực hải minh nhất định sẽ cảm thấy hứng thú, nghe đồn Vô Cực hải minh đang tìm kiếm Tụ Yêu châu, mà chín đầu long mạch của Long Mạch đại lục không chỉ thúc đẩy khí vận sinh trưởng, cũng là một loại phong ấn, chín đầu long mạch phong ấn yêu vật cường đại nhất vùng biển này từ xưa đến nay, hắn tinh huyết có thể làm cho yêu vật bình thường thuế biến, còn mạnh mẽ hơn Thụy Thú.
- Nếu Vô Cực hải minh lấy Tụ Yêu châu hàng phục nó, chắc chắn thống nhất Tứ Hải, trở thành khí vận Thánh Tông.
Nghe vậy, nam tử người đầy vết sẹo mở to mắt, liếc nhìn hắn, nói:
- Thiên Nhân Phượng thật nói như vậy?
Quan lại Đông Hải liều mạng gật đầu.
- Thiên Nhân Phượng đâu, nàng đã chết rồi sao?
- Chết tại Đại Cảnh Kinh Thành, bị Đạo Tổ giết chết.
- Đại Cảnh vừa lúc có một đầu long mạch?
- Không sai, Thiên Nhân Tông chủ nói Đạo Tổ có khả năng vì phong ấn long mạch mà ở đó.
Nam tử đầy sẹo nhìn về phương tây, như có điều suy nghĩ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất