Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 370: Khiêu chiến Đại Cảnh Đạo Tổ, ta có mấy phần thắng? (1)

Chương 370: Khiêu chiến Đại Cảnh Đạo Tổ, ta có mấy phần thắng? (1)
Kiếm Thần đi tới, kinh ngạc hỏi:
- Tụ Yêu châu này không khỏi quá mạnh đi, ngay cả yêu vật Thần Nhân cảnh đều có thể thao túng?
Tụ Yêu châu?.
Bạch Kỳ ánh mắt bao la mờ mịt.
Khương Trường Sinh nói:
- Châu này xác thực mạnh mẽ, nhưng còn cần dựa vào chân khí của người chưởng khống, chân khí khác biệt, phát huy hiệu quả khác biệt.
Kiếm Thần cảm khái nói:
- Nếu tà vật như thế bị vương triều khác đạt được, thiên hạ xác thực sẽ đại loạn.
Hắn không nghi ngờ Khương Trường Sinh sẽ dùng, trong lòng hắn, Khương Trường Sinh có lòng nghĩ đến thiên hạ, đại nhân có trái tim thiện lương, không có khả năng sử dụng tà vật này.
Khương Trường Sinh nói:
- Vương triều khác còn tốt, dù sao ở trên đại lục không có yêu vật quá mạnh mẽ, nhưng trong biển thì không nhất định.
Kiếm Thần cảm thấy có lý, trách không được những cái thế lực hải ngoại kia điên cuồng như vậy.
Hắn không hỏi thêm nữa, xoay người lại tiếp tục ngộ kiếm.
Bạch Kỳ lúc này mới nghe hiểu được, tò mò hỏi:
- Ta vừa rồi thất thần, chính là bị Tụ Yêu châu mê hoặc?-.
Khương Trường Sinh gật đầu, Bạch Kỳ lập tức rùng mình.
Nó cảm thấy vui mừng, may mắn châu này ở trong tay Đạo Tổ, bằng không đối với Yêu thú khắp thiên hạ mà nói, tuyệt đối là ác mộng.
- Chủ nhân, cho dù ngài không có Tụ Yêu châu, cũng có thể điều khiển nô gia, muốn cho nô gia làm cái gì.....
Bạch Kỳ ra vẻ thiên kiều bá mị, nhăn nhăn nhó nhó nói, còn chưa có nói xong, đã bị Khương Trường Sinh ném ra sân nhỏ.
Một con sói lại giả vờ giống như hồ ly, làm điệu làm bộ, Khương Trường Sinh thấy mà rùng mình không thôi.
Ngoài đình viện, một tôn thân ảnh đáng sợ nhô ra khỏi sương mù, chính là Bạch Long.
Nó cũng bị Tụ Yêu châu hấp dẫn tới, nhưng bây giờ thanh tỉnh, cũng không có tiến vào đình viện.
Khương Trường Sinh nhìn Bạch Long, hơi xúc động.
Dáng dấp của cái tên này thật sự quá lớn, bây giờ ở trên núi có nhiều bất tiện.
Hắn từng lưỡng lự có nên nuôi thả Bạch Long hay không, nhưng cái tên này quá nhát gan, nghe phải xuống núi, lập tức từ chối.
- Sau khi bổ sung Đạo Giới, bỏ cái tên này vào đi.
Khương Trường Sinh quyết định để Bạch Long trở thành sinh linh thứ nhất trong Đạo Giới.
Bất quá trước đó, hắn quyết định để Đạo Giới có được biển bất đầy đủ, chế tạo hoàn cảnh sinh thái tốt đẹp nhất.
Trong một hải đảo, một đám kiếm khách rơi xuống đất, hai vị đệ tử Kiếm Đình lúc trước tiến đến bái phỏng Long Khởi quan cũng ở trong đó, bọn hắn thận trọng đi vào bên cạnh Kiếm Chủ.
Kiếm Chủ còn đang gọt kiếm gỗ, chăm chỉ không ngừng, mặt không đổi sắc.
- Thất bại rồi?
Còn không chờ bọn họ mở miệng, Kiếm Chủ mở miệng hỏi, ngữ khí của hắn bình tĩnh, tựa hồ cũng chẳng suy nghĩ cái gì.
Hoàng y kiếm khách nhắm mắt nói:
- Vị kiếm khách kia đã bước vào Động Thiên cảnh, chúng ta không thể lôi kéo, mà sau lưng của hắn còn có một vị võ giả càng cường đại hơn, được xưng là Đạo Tổ, chúng ta tận mắt thấy hắn độ lôi kiếp, Kiếm Chủ, quả thật không thể coi thường lôi kiếp kia, Đạo Tổ chắc chắn vượt qua Nhị Động Thiên, việc này tốt nhất nên thôi.
Mặc dù Đạo Tổ nói để Kiếm Chủ tiến đến biểu hiện thành ý, nhưng hắn lựa chọn giấu diếm câu nói này.
Hắn sợ Kiếm Chủ và Đạo Tổ đánh nhau, không thể để chủ nhân Kiếm Đình mạo hiểm.
Đi xa mấy chục vạn dặm để mời một người, bản thân chuyện này đã làm giảm mặt mũi của Kiếm Đình, nếu lại bị làm khó dễ, chắc chắn sẽ có xung đột xảy ra.
Kiếm Chủ cầm lấy một thanh kiếm gỗ, nói:
- Tam Động Thiên? Thật chứ? Độ lôi kiếp... Nếu như hắn thật sự độ kiếp vào Tam Động Thiên, ta há không phát hiện được?
Hoàng y kiếm khách do dự nói:
- Có lẽ hắn sớm đã đột phá, độ lôi kiếp chỉ là vì hiển lộ rõ ràng mình mạnh mẽ, dù sao trong vương thành Đại Cảnh có thế lực trong ngoài nước, ngư long hỗn tạp.
Hắn cắn răng nói:
- Kiếm Chủ, ta dám bảo đảm, Đạo Tổ chính là Tam Động Thiên, chúng ta không thể tuỳ tiện trêu chọc.
Ở trong sự nhận thức của hắn, Tam Động Thiên chính là nhân vật mạnh nhất.
Mặt Kiếm Chủ không biểu tình, nói:
- Tam Động Thiên à, có chút ý tứ, ta đây cần phải đi nhìn một...
- Kiếm Chủ...
Hoàng y kiếm khách đang muốn tiếp tục thuyết phục, bỗng nhiên dừng lại, chỉ thấy một thanh kiếm gỗ treo ở trước trán của hắn, tuy là mộc kiếm, nhưng cỗ kiếm ý cường đại mà bén nhọn kia làm khắp cả người hắn lạnh rung.
Các kiếm khách khác vội vàng kéo hắn lại, nháy mắt cho hắn.
Kiếm Chủ cầm lấy một đoạn gỗ, tiếp tục gọt kiếm, nói:
- Ngươi chờ đợi đi, trước khi ta đột phá, ta sẽ không đi Long Mạch đại lục.
Nghe vậy, các kiếm khách thở dài một hơi, dồn dập hành lễ rời khỏi.
Đợi trong đảo chỉ còn lại có Kiếm Chủ, hắn buông xuống gỗ trong tay, quay đầu nhìn về phía Long Mạch đại lục.
Trong ánh mắt của hắn toát ra một tia nóng bỏng cùng phấn khởi.
- Tam Động Thiên à, hi vọng ngươi thật sự là Tam Động Thiên, bằng không ta sẽ rất vô vị, Thánh Võ kiếm ý, ta chắc chắn phải có được.
Kiếm Chủ tự nhủ, dứt lời, hắn tĩnh toạ ngay tại chỗ, bắt đầu vận công.
Phía trên hải dương vô biên, từng chiếc từng chiếc thuyền biển bị xích sắt gắn lại cùng một chỗ, ở giữa chính là một đại hải thuyền dài đến gần hai trăm trượng, trên thuyền là một thành nhỏ, lầu cao san sát.
Trình Viêm mang theo ba tên cấp dưới bước nhanh đi vào trong hành lang, trong đường chỉ có một người đang ngồi, người tóc này trắng xoá, gầy như que củi, mi mắt màu trắng thật dài che đậy hai mắt.
Trình Viêm dừng lại, chắp tay hành lễ, nói:
- Bang chủ, đã xác định được tung tích của Tụ Yêu châu, trong kinh thành Đại Cảnh, có muốn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất