Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 387: Khai sáng đế hoàng chi phong (1)

Chương 387: Khai sáng đế hoàng chi phong (1)
- Hi vọng ta về sau đột phá cũng có thể khí phái như thế.
Dương Chu cảm khái nói, có thể dẫn tới khí vận thiên địa biến hóa, há không phải nói cho người tập võ khắp thiên hạ rằng ta muốn hoành không xuất thế?
Hắn chỉ ngẫm đã hết sức hăng hái.
Diệp Tầm Địch bình tĩnh nói:
- Sẽ có ngày đó, thanh thế của ngươi sẽ càng thêm bao la.
Hắn rất rõ ràng thiên tư Dương Chu mạnh bao nhiêu.
Dương Chu tò mò hỏi:
- Sư phụ, đối phương đột phá tới cảnh giới gì?
Diệp Tầm Địch trả lời:
- Kim Thân.
- Há, cái kia không là cái gì.
Tầm mắt Dương Chu hiện tại rất cao, dù sao hắn cũng đi theo cao thủ Nhị Động Thiên tập võ.
Diệp Tầm Địch tiếp tục nói:
- Kim Thân mặc dù chỉ đến như thế, nhưng đối phương chính là yêu vật, cũng có chút đặc thù, xem ra yêu vật trên phiến đại lục này muốn quật khởi, trước đó ta cảm nhận được một tôn yêu vật Càn Khôn cảnh.
Dương Chu còn chưa từng nghe nói nhân gian đại họa, cho nên cũng không có suy nghĩ nhiều.
Hai sư đồ tiếp tục tu hành Hoang Đạo Thần Nguyên Công.
······.
Long Mạch đại lục, phương Bắc, Đại Tề hoàng triều.
Đại Tề là khí vận hoàng triều duy nhất có khí vận kéo dài bên trên Long Mạch đại lục, khi ánh mắt khắp thiên hạ đều bị Đại Cảnh, Đông Hải vương triều hấp dẫn, bọn hắn một mực lặng lẽ lớn mạnh.
Mấy chục năm qua, Đại Tề hiện ra rất nhiều thiên tài, khiến cho võ đạo lại nghênh đón độ cao mới.
Hoàng thành, trong hoàng cung.
Đại Tề hoàng đế cao tuổi ngồi ở trước bàn, nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt rời rạc.
Một thiếu niên hoàng tử bước nhanh tiến đến, đi đến trước mặt hắn, cung kính hành lễ.
Đại Tề hoàng đế thu hồi tầm mắt, nhìn về phía hoàng tử thiếu niên:
- Hằng Nhi, tư chất võ đạo của ngươi bất phàm, có nguyện trước lãnh binh chinh chiến?
Nghe vậy, Tề Hằng nhíu mày, nói:
- Phụ hoàng, ngài hi vọng ta làm tướng quân chinh chiến thiên hạ?
Đại Tề hoàng đế chầm chậm nói:
- Này có cái gì không tốt, làm thiên tử, tuổi thọ không hơn trăm, làm tướng quân, phiên vương, tập võ tăng thọ, dùng tư chất của ngươi, tiêu sái hai trăm năm không phải việc khó.
Tề Hằng quật cường nói:
- Ta không, phụ hoàng, ngài không phải đã nói, có khả năng tranh vị trí thái tử à, ngài bây giờ muốn khuynh hướng nhị ca?
Đại Tề hoàng đế thở dài nói:
- Thời gian không đủ, vận triều ở bên trên đại lục chinh phạt không ngừng, yêu họa trên biển liên tục, Hằng Nhi, Đại Tề không đánh cược nổi.
Tề Hằng yên lặng.
Đại Tề hoàng đế nói:
- Trẫm ban thưởng ngươi mười vạn Huyền binh, ngươi lại lãnh binh Tây Hành, chinh phạt yêu thú, giải cứu bách tính ở Tây Cảnh đang chịu khổ gặp nạn.
Tề Hằng hít sâu một hơi, chậm rãi gật đầu.
Sau khi tiếp nhận binh phù, hắn quay người rời đi, đi ra ngự thư phòng, hắn lộ ra nụ cười ý vị sâu xa.
······
Đại Cảnh, trên triều đình, quần thần xúc động, văn võ bá quan đều khuyên can hoàng đế.
- Trẫm đã tiếp nhận truyền thừa của Nhân Vương, công lực đã đạt đến Hóa Cảnh, dù cho là Càn Khôn cảnh, trẫm cũng có thể địch, trẫm gia nhập, có thể khai sáng võ đạo chi phong hoàn toàn mới cho Đại Cảnh, cũng có thể dùng lực áp bách càng lớn đánh tan Đông Hải vương triều.
Thuận Thiên hoàng đế người mặc long bào ngạo nghễ nói, hắn hai mươi hai tuổi chính là đang ở thời điểm hăng hái.
Hắn muốn ngự giá thân chinh.
Trần Lễ mở lời:
- Bệ hạ, Đông Hải vương triều tất có thế lực hải ngoại duy trì, nếu ngài ra ngoài, bọn hắn nhất định vây công ngài.
Lời hắn nói được quần thần tán thành, bây giờ quốc lực Đại Cảnh vững bước bay lên, khí vận hùng hậu, hoàng đế không thể có sơ xuất.
Chủ yếu là hoàng đế tuổi còn rất trẻ, dòng dõi cũng còn nhỏ tuổi, nếu thật xảy ra chuyện, khó kế thừa đại thống.
- Trẫm đã quyết ý, chớ có lại khuyên, đầu tháng sau, trẫm sẽ dẫn một vạn tinh nhuệ, đi tiền tuyến.
Thuận Thiên hoàng đế vung tay áo nói, không cho phản bác.
Quần thần hai mặt nhìn nhau.
Sau khi tảo triều kết thúc, Trần Lễ tiến đến bái phỏng Khương Trường Sinh, nói việc này.
Khương Trường Sinh cũng không kỳ lạ, cười nói:
- Hắn có một thân công lực cái thế, há có thể không cần, đó không phải uổng phí tấm lòng thành của Nhân Vương?
Trần Lễ nhíu mày, muốn nói lại thôi.
- Đến lúc đó ta sẽ cho hắn cẩm nang.
Nghe thấy Khương Trường Sinh nói vậy, mặt mày Trần Lễ hớn hở, lúc này đồng ý.
Hai người chào hỏi trong chốc lát, Trần Lễ rời đi.
Bạch Kỳ cảm khái.
- Người này không phải do hoàng đế phái tới đó chứ?
Khương Trường Sinh nói:
- Không phải, bất quá cũng không quan trọng, hoàng đế có thể có quyết tâm giống như thế này, ta hết sức vui mừng, có lẽ từ đó hoàng đế Đại Cảnh có nghênh đón diện mạo mới.
Nhất quốc chi quân, võ công cái thế, lực uy hiếp khó có thể tưởng tượng.
Mà Thuận Thiên hoàng đế đi chiến trường, vừa hấp dẫn cao thủ Vô Cực hải minh vây công.
Bạch Kỳ cười nói:
- Hoàng đế biết đánh nhau nhất ở bên trên đại lục sắp ra sân.
Khương Trường Sinh nhắm mắt cười một tiếng.
Một lát sau, Diệp Tầm Địch trở về.
Hắn đi đến góc đình viện bắt đầu tĩnh toạ, tháng ngày của hắn hiện tại hết sức phong phú, một bên khôi phục công lực, một bên dạy bảo Dương Chu, hắn đã quên Thiên Hải, ít nhất tạm thời không muốn trở về.
Đầu tháng mười hai, hoàng đế mang theo một vạn Thuận Thiên quân rời khỏi Kinh Thành, một đường lên phía bắc.
Thuận Thiên quân chính là hắn những năm qua chuyên môn trù bị, số lượng chỉ có một vạn, tất cả đều là cao thủ.
Cùng lúc đó, hai phía chiến trường Đông Hải vương triều đều lâm vào bên trong quyết chiến, số lượng lớn Thần Nhân dũng mãnh tiến ra từ bên trong Đông Hải vương triều, thậm chí không thiếu Càn Khôn cảnh, Kim Thân cảnh, Vô Cực hải minh xem như triệt để duy trì Đông Hải vương triều.
Đại Cảnh mạnh mẽ để các triều không có kỳ lạ, thế nhưng Đông Hải vương triều mạnh mẽ lại làm người cảm thấy ngoài ý muốn.
Do có người hữu tâm tận lực rải tin tức, khắp thiên hạ đều biết hiểu Đông Hải vương triều cấu kết thế lực hải ngoại, trong lúc nhất thời, hướng gió người trong thiên hạ thay đổi. Bị Đại Cảnh thống nhất, chẳng qua là tranh đấu quyền lực trong đại lục, nếu bị hải ngoại thống nhất, ý nghĩa sẽ hoàn toàn khác biệt.
Trước khi Thuận Thiên hoàng đế đi, được Khương Trường Sinh cho một cái cẩm nang, cho nên Khương Trường Sinh bình thường cũng không có tận lực quan tâm hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất