Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 395: Chí Dương thần quang, Vân Thiên thần thụ (1)

Chương 395: Chí Dương thần quang, Vân Thiên thần thụ (1)
Cát vàng đầy trời, Chân Long do khí tức vừa khí vận tạo ra vờn quanh quanh người Thuận Thiên hoàng đế nhìn tới phía trước, trên không chiến trường có một thân ảnh như Chiến thần, người kia đứng ngạo nghễ tên thương khung, chân khí như vòi rồng quay quanh thân thể, áo bào màu xanh kịch liệt lay động, mạnh mẽ đến cực điểm.
- Đại Cảnh Chân Long, ngươi tiếp nhận truyền thừa của Nhân Vương chỉ có chút thực lực ấy?
Nam tử áo bào xanh bễ nghễ Thuận Thiên hoàng đế, khinh miệt hỏi, hai quân phía dưới đã chém giết cùng một chỗ, trên không còn có Thần nhân đang giao chiến.
Vẻ mặt Thuận Thiên hoàng đế âm trầm, hai người đã giao thủ qua, mặc cho hắn thi triển đủ loại võ học cũng không đả thương được đối phương.
Trong lòng hắn rất biệt khuất.
Lúc mới xuấy chinh, hắn hăng hái, cảm giác võ công của mình mạnh mẽ.
Nhưng theo thời gian chuyển dời, hắn phát hiện Đông Hải vương triều sẽ hiện ra cao thủ chống lại mình, để cho đại quân của mình không thể tiến lên, có loại cảm giác bị trêu đùa.
Thuận Thiên hoàng đế hít sâu một hơi, đang muốn mở lời, đúng lúc này, một đạo cường quang từ trên trời giáng xuống, tốc độ cực nhanh, nhanh đến Càn Khôn cảnh căn bản không kịp phản ứng.
Oanh một tiếng!
Nam tử áo bào xanh bị oanh đến thịt nát xương tan, hóa thành khói xanh, mà cường quang vừa đánh trúng hắn liền nổ tung, cũng không có rơi trên mặt đất, nhưng nổ tung sinh ra gió mạnh vẫn thổi bay Thuận Thiên hoàng đế ra ngoài, Thần Nhân cách gần đó cũng giống như thế....
Chiến trường duyên hải.
Khương Tiển vung vẩy Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đại chiến năm tên Kim Thân cảnh, cường thế chiếm thượng phong.
Bình An cầm song chùy trong tay, kềm chế năm tên Kim Thân cảnh, song chùy như gió, khí thế doạ người.
Ở trên đỉnh đầu của bọn họ, đếm không hết kiếm ảnh điên cuồng vây công một đạo thân ảnh, người kia mặc váy dài màu xanh, là một nữ tử, khuôn mặt mỹ mạo, mái đầu bạc trắng, tựa như yêu mị hóa thân, tay nàng cầm một cây roi sắt, tốc độ cao đánh tan kiếm ảnh dọc đường, lao thẳng tới Kiếm Thần.
Sắc mặt Kiếm Thần nghiêm túc, đối phương cũng là một cường giả Động Thiên Cảnh, nhưng công lực mạnh hơn hắn, rõ ràng vào Động Thiên cảnh càng sớm hơn.
Đối thủ tuy mạnh, nhưng hắn cũng không hoảng, thậm chí hết sức hưng phấn.
Kiếm Thần nâng tay phải lên, hộp kiếm trên lưng mở ra, hắn đang muốn ra tay, một đạo cường quang khủng bố lướt qua đỉnh đầu hắn, tốc độ vô cùng nhanh xua tan kiếm ảnh đầy trời, bao phủ nữ tử tóc trắng, vừa đánh trúng nữ tử tóc trắng, cường quang liền nổ tung, khiến Kiếm Thần híp mắt.
- Hắn ra tay rồi... Là ta biểu hiện quá kém à.....
Trong lòng Kiếm Thần xấu hổ, cực kỳ hối hận, sớm biết thế không nên kéo dài thời gian, dùng tốc độ nhanh nhất hạ gục đối thủ.
Nếu không phải Đạo Tổ không vừa lòng, sao Đạo Tổ sẽ ra tay?
Khương Tiển, Bình An nhìn thấy một màn này, rất đỗi kinh hỉ, chiến ý càng mạnh.
- Đông Hải đạo chích, tử kỳ của các ngươi đã tới!
Khương Tiển quơ Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, cười lớn nói, thần binh nặng trăm vạn cân nhẹ như lông hồng trong tay hắn....
Khương Trường Sinh đi đến trước mặt Doanh Ngư, thi triển khởi tử hồi sinh, cứu vớt Doanh Ngư.
Lần này ra tay, hắn đã lưu lại lực rất lớn, sợ đánh Động Thiên cảnh biến thành tro bụi.
Cự thú như thế, Khương Trường Sinh cảm thấy giết thì quá đáng tiếc.
Doanh Ngư to lớn, hoàn toàn có khả năng vận chuyển quân đội.
Đương nhiên, hắn tạm thời không muốn giao cho Đại Cảnh, sợ Đại Cảnh nắm chắc không được, chuẩn bị ném vào Đạo Giới nuôi, làm bạn cho Bạch Long.
Diệp Tầm Địch khiêng bốn bộ thi thể đi tới, hắn có thể thấy phương bắc liên tục truyền đến khí tức khủng bố, đoán chừng là Đạo Tổ lúc trước bắn tên, hắn cũng biết Đại Cảnh đang khai chiến.
- Từ nơi này bắn tới Đông Hải vương triều, tạo nghệ võ học bực này.....
Diệp Tầm Địch sùng bái Khương Trường Sinh đến cực điểm, hắn đã hạ quyết tâm, từ nay về sau sẽ theo Đạo Tổ lăn lộn.
Ngược lại hắn cũng không có người lưu luyến tại Thiên Hải.
Có Đạo Tổ tọa trấn, Đại Cảnh không sớm thì muộn sẽ chiếm đoạt Thiên Hải!
Hắn chăm chú nhìn Doanh Ngư, khoảng cách gần nhìn Doanh Ngư càng thêm rung động.
Hắn trước kia có nhìn qua dị thú thật lớn này ở trong hải dương, nhưng chỉ là vội vàng liếc mắt, khi đó hắn huyễn tưởng qua thu phục dị thú như thế, không nghĩ tới Vô Cực hải minh cũng làm được.
Một lát sau, Doanh Ngư bắt đầu rung động, sinh cơ nó nhanh chóng khôi phục.
Khương Trường Sinh mở lời:
- Diệp Tầm Địch, nhắm mắt.
Nghe vậy, Diệp Tầm Địch vội vàng nhắm mắt.
Khương Trường Sinh mở ra Đại Đạo Chi Nhãn, hút Doanh Ngư khổng lồ vào bên trong Đạo Giới, lưu lại một cái ấn hố cực lớn.
Hắn quay người, vỗ vỗ bả vai Diệp Tầm Địch, nói:
- Đi thôi, ngươi nhét thi thể của bọn hắn vào cửa hoàng cung, để Trần Lễ đi thu.
Tiếng nói vừa ra, hắn tan biến tại chỗ cũ.
Diệp Tầm Địch mở to mắt, phát hiện thi thể Doanh Ngư khổng lồ đã tan biến, hắn mặc dù hiếu kỳ, nhưng cũng không có kinh ngạc.
Hắn quay người bay trở lại kinh thành.
Một bên khác.
Khương Trường Sinh đã trở lại đến bên trong sân vườn.
Dương Chu gặp hắn hiện thân, vội vàng hỏi:
- Đạo Tổ, chưởng ấn to lớn màu tím vừa rồi là ngài ra tay sao?
Hắn rất xúc động, Tử Vi Tù Thiên Thần Đạo Chưởng rất hùng vĩ, mặc dù xuất hiện ở rìa Ti Châu, nhưng hắn đứng ở trên vách núi cũng nhìn thấy.
Khương Trường Sinh gật đầu, sau đó đi về phía phòng ở của mình.
Gặp hắn không nói một lời trở về phòng, Dương Chu nhìn về phía Bạch Kỳ, lo lắng hỏi:
- Đạo Tổ sẽ không bị thương chứ?
Bạch Kỳ trợn trắng mắt, nói:
- Nhanh như vậy kết thúc chiến đấu, ngươi cảm thấy có khả năng bị thương?
Một lát sau.
Diệp Tầm Địch trở về, Dương Chu lại gần, quan tâm hắn.
Diệp Tầm Địch bất đắc dĩ nói:
- Bị thương nhẹ, không có gì đáng ngại, may mắn có Đạo Tổ ra tay, một tôn Tứ Động Thiên, ba tôn Tam Động Thiên, tất cả đều bị Đạo Tổ đánh ra một chưởng bổ chết, không chỉ bọn hắn, còn có Vô Cực hải Vô Cực hải minh đã bị đánh phế.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất