Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 403: Toàn lực ra tay, vận triều chi tranh (1)

Chương 403: Toàn lực ra tay, vận triều chi tranh (1)
Thuận Thiên năm mười tám, Đại Cảnh bắt đầu chiếm lĩnh các hải đảo ở vùng biển phương Nam, số lượng lớn võ giả đi đến, hiển thị rõ sự cường thế.
Bây giờ, Đại Cảnh đã có mười sáu tòa truyền tống trận, phần lớn phân bố ở biên cảnh phương Bắc, phương Tây, nhảy vọt khoảng cách dài nhất vượt qua hai mươi vạn dặm.
Bởi vì truyền tống trận khan hiếm, tạm thời không thể dùng cho dân dụng, thương dụng.
Long Khởi sơn, trong đình viện.
Thuận Thiên hoàng đế đang giảng giải cho Khương Trường Sinh về kế hoạch của mình.
Hắn chuẩn bị trước xưng bá vùng biển phía dưới phương Nam, thành lập con đường mậu dịch, lại nghĩ biện pháp ngăn cách các triều Long Mạch đại lục, như thế này có thể chưởng khống Long Mạch đại lục mang tính thực chất, lại có con dân vương triều khác lao động cho Đại Cảnh.
Theo lời Thuận Thiên hoàng đế, mong muốn thành lập đại nhất thống, nhất định phải xây dựng ở dưới tình huống xung quanh còn có ngoại tộc, nếu như người toàn bộ Long Mạch đại lục đều là người Đại Cảnh, nếu không xử lý sự việc công bằng, giang sơn rất dễ dàng sụp đổ, bách tính lại cần hoàng đế mới mang đến hi vọng cho bọn hắn.
Người trong thiên hạ bình đẳng, người nào chịu trách nhiệm sinh sản?
Cho nên, mục đích hiện tại của Thuận Thiên hoàng đế là không quét ngang các triều thiên hạ, mà chặt đứt liên hệ giữa hải dương và bọn hắn, để bọn hắn trở thành vương triều phụ thuộc Đại Cảnh, Đại Cảnh dùng tiền tài mua sắm sức lao động, tài nguyên của bọn hắn, để bọn hắn trả giá tinh lực cho Đại Cảnh trưởng thành, đợi Đại Cảnh cường đại đến bắt đầu đánh sang các đại lục khác, lại thống nhất Long Mạch đại lục, khi đó, đại lục khác sẽ thay thế những vương triều này, tiếp tục cung cấp sức lao động cho Đại Cảnh.
Đương nhiên, Đại Cảnh cũng sẽ dựa vào dân chúng của mình sinh sản, bất quá theo Thuận Thiên hoàng đế, vương triều chỉ dựa vào chính mình thì rất khó bay lên.
Đối với chiến lược của Thuận Thiên hoàng đế, Khương Trường Sinh cũng không có ý kiến, như thế nào quản lý giang sơn, Thuận Thiên hoàng đế khẳng định càng hiểu hơn hắn.
Thuận Thiên hoàng đế kể xong mấy chuyện này, ngược lại hỏi:
- Đạo Tổ, trẫm đã có hoàng tử, có thể để bọn hắn tiến vào Long Khởi quan tập võ hay không?
Khương Trường Sinh nhìn hắn một cái, nói:
- Tự nhiên có khả năng, bất quá ta sẽ không đích thân chỉ dạy.
Thuận Thiên hoàng đế cười nói:
- Không sao đâu, nếu ngài coi trọng, thì dạy, không nhìn trúng thì coi như thôi.
Khương Trường Sinh gật đầu.
Thuận Thiên hoàng đế lại đợi trong chốc lát mới rời đi.
Diệp Tầm Địch tò mò hỏi:
- Hắn có ý này tương đương với để ngài tiếp tục làm sư phụ của hoàng đế đời tiếp theo, vì sao ngài từ chối?
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:
- Không cần thiết, nếu có nhân duyên lại nói.
Cho tới nay, hắn cũng không có can thiệp qua chính vụ của Đại Cảnh, cho nên hắn có làm sư phụ của hoàng đế hay không căn bản không có ý nghĩa, chỉ cần Đại Cảnh phát triển không ngừng là được, hắn không cần quá thân cận với hoàng quyền, hoàng quyền cũng không dám chèn ép hắn.
Nếu hậu thế xuất hiện hôn quân, Khương Trường Sinh một lần nữa ủng hộ lập một vị hoàng đế mới là được.
Hắn thậm chí có khả năng cùng Mộ Linh Lạc sinh thêm một đứa con, làm hoàng đế Đại Cảnh.
Tu vi hắn hôm nay cường đại cỡ nào, hắn sinh thêm con, thiên phú của con hắn chắc chắn vượt xa Khương Tử Ngọc năm đó.
Tư chất con cháu của Khương Tử Ngọc không coi là thiên hạ đệ nhất, là bởi vì bản thân Khương Trường Sinh năm đó sinh Khương Tử Ngọc cũng không thể coi là mạnh mẽ.
Đương nhiên, đây là kế sách bất đắc dĩ.
Khương Trường Sinh vẫn hi vọng huyết mạch Khương Tử Ngọc có thể vĩnh viễn chống đỡ Đại Cảnh tiếp tục đi tới, đây cũng là phụ trách đối với bách tính Đại Cảnh, bách tính cung phụng hắn, hắn giúp bách tính tìm minh quân, phản hồi lẫn nhau.
- Tiểu hoàng đế hẳn là còn có thể sống thêm năm mươi năm.
Bạch Kỳ suy đoán, khí vận hoàng đế rất khó sống qua trăm tuổi, nhưng Thuận Thiên hoàng đế bây giờ mới hai mươi tám tuổi, năm mươi năm sau cũng mới bảy mươi tám tuổi, hắn còn trẻ như thế đã hoàn thành công tích vĩ đại vượt qua tiền bối, rất khó tưởng tượng đến lúc hắn thọ hết chết già, Đại Cảnh sẽ cường thịnh đến đâu.
Khương Trường Sinh nhắm mắt, nói:
- Chết sống có số, ai có thể đoán trước.
Diệp Tầm Địch bắt đầu phỏng đoán Khương Trường Sinh chờ mong về Đại Cảnh.
Đạo Tổ đến cùng vì sao muốn đến đỡ Đại Cảnh?
Hiện tại xem ra, Đạo Tổ tựa hồ không có hứng thú đối với hoàng quyền.
Tháng tám, có giang hồ hiệp khách lên Võ Phong khiêu chiến, muốn vào mộ anh hùng, kết quả ngay cả Thanh Nhi đều đánh không lại, bị đuổi xuống núi.
Võ giả bây giờ tới khiêu chiến Long Khởi quan càng ngày càng ít, chỉ là người sắp chết mới dám đến, nhưng hôm nay Thần Nhân căn bản kích hoạt không được sinh tồn ban thưởng, cho nên Khương Trường Sinh cũng lười ra mặt.
Thanh Nhi đã là Thần Nhân, có thể một mình đảm đương một phía, Khương Trường Sinh quyết định truyền vị trí đạo trưởng cho nàng, như thế này cũng thuận tiện cho nàng tìm kiếm vị đại đệ tử kế tiếp.
Tháng chín, Long Khởi quan nghênh đón đạo trưởng mới, Thanh Nhi cũng là vị đạo trưởng thứ ba từ khi Long Khởi quan thành lập tới nay.
Đạo Tổ thì ẩn cư ở Long Khởi sơn, không quan tâm sự vụ Long Khởi quan, đệ tử Long Khởi quan cũng không có phản ứng quá lớn, dù sao chẳng qua là đạo trưởng đổi, ngược lại Đạo Tổ còn ở Long Khởi quan.
Việc này cấp tốc truyền khắp võ lâm Đại Cảnh, rất nhiều môn phái đưa tới thiệp chúc mừng, hết thảy võ giả đều rõ ràng, Thanh Nhi sắp thành làm võ lâm cự phách hậu thế trăm năm.
Dưới cây, ánh mắt Khương Trường Sinh xuyên qua sương mù, nhìn Thanh Nhi bị các đại môn phái vây quanh, trong lòng cảm khái vạn phần.
- Sư tỷ, năm đó sư phụ cảm thấy ngươi là thân nữ nhi, không tiện để ngươi làm đạo trưởng, kiếp này, ta để ngươi thỏa ước mông trong lòng.
Khương Trường Sinh thầm suy nghĩ, trên mặt đầy tươi cười.
Hắn đã ghi chép võ học của Vô Cực võ tôn thành bí tịch, để vào trong tàng kinh các của Long Khởi quan, lại thêm Dương Chu cùng chín vị tuyệt thế thiên tài, không đến hai mươi năm, Long Khởi quan sẽ triệt để vượt qua Chân Long tự, Phù Nguyệt thế gia, thành môn phái thứ nhất Đại Cảnh đúng nghĩa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất