Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 442: Truyền thuyết xà nhân, tiếp nhận truyền thừa Võ Đế (2)

Chương 442: Truyền thuyết xà nhân, tiếp nhận truyền thừa Võ Đế (2)
Bây giờ còn không thể tính ra, đã nói lên Thánh triều còn chưa tan tác, Thánh triều Thiên Nhai còn.
Khương Trường Sinh nói:
- Ừm, ta đã biết, ta sẽ ra tay.
Chuyện đã tìm đến hắn, nhân quả đã thành, bây giờ ra tay, chắc nên có sinh tồn ban thưởng.
Nghe vậy, Trình Mãnh, Trình Lâm Lâm kinh hỉ, vội vàng bái tạ Khương Trường Sinh.
- Huynh muội chúng ta nguyện tùy tùng Đạo Tổ ngài tiến đến tru yêu.
Trình Lâm Lâm nói theo, trong mắt tràn đầy hận ý. Diệt Thế thụ giết quá nhiều huynh đệ tỷ muội của bọn hắn, thù này không đội trời chung.
Khương Trường Sinh lắc đầu nói:
- Không cần, các ngươi yên tâm liền tốt.
Hắn vẫn hết sức tán thưởng hai người Trình Mãnh, thế thượng võ giả phần lớn vì bản thân mà nỗ lực, có rất ít người đại nghĩa chân chính, Phạt Yêu quần hiệp hành tẩu thiên hạ, trảm yêu trừ ma, còn trợ giúp kẻ yếu của nhân tộc, xứng với chữ Hiệp, chẳng qua là hắn không cần người hỗ trợ.
Trình Lâm Lâm đang muốn tiếp tục nói chuyện, bị Trình Mãnh ngăn lại.
Trình Mãnh hỏi:
- Không biết khi nào ngài động thủ?
Khương Trường Sinh nói:
- Ta sẽ không để cho nó nguy hại đến nhân tộc.
Nói bóng gió chính là sớm thôi.
Trình Mãnh thở dài một hơi, vội vàng bái tạ Khương Trường Sinh, hắn cắn răng, gỡ xuống kiếm bản rộng trên lưng, nói:
- Kiếm này chính là.....
- Không cần, nếu nhận lấy đồ của các ngươi, tính chất chuyện này sẽ thay đổi, lưu mảnh vỏ trứng này cho ta là được rồi.
Khương Trường Sinh giơ lên vỏ trứng trong tay nói, nghe vậy, hai người Trình Mãnh kính nể nhìn về phía hắn.
Khách sáo vài câu, hai người hành lễ rời đi.
Khương Trường Sinh chia vỏ trứng làm ba phần, ném cho Bạch Kỳ ba yêu, nói:
- Ăn đi, có chỗ tốt đối với các ngươi.
Vỏ trứng ẩn chứa linh khí cùng dinh dưỡng rất phong phú, tuyệt đối là vật đại bổ đối với yêu thú.
Sau đó, hắn mặc kệ Bạch Kỳ ba yêu, đưa mắt nhìn về phía Tây, tìm kiếm tung tích của Diệt Thế thụ.
Diệt Thế thụ đang tụ tập số lượng lớn yêu vật, chỉ cần phát hiện yêu vật tụ tập, dọc theo phương hướng của bọn nó rất dễ dàng truy tìm đến tung tích của Diệt Thế thụ.
Một bên khác.
Trình Mãnh hai người xuống núi.
Trình Lâm Lâm cảm khái nói:
- Đại ca, Đạo Tổ nếu thật có thể tru diệt Diệt Thế thụ, ta thật khâm phục hắn, hắn đúng là cao nhân đắc đạo, trước đó những tên kia nghe thỉnh cầu của chúng ta, hoặc sợ muốn chết, hoặc ngay tại chỗ lên giá, thật sự đáng giận, làm như bọn hắn không thuộc về nhân tộc vậy.
Trình Mãnh bình tĩnh nói:
- Các triều hải dương cách Thánh triều Thiên Nhai xa xôi, bọn hắn không rõ ràng nhân tộc hiện tại đối mặt chính là cái gì, bọn hắn chỉ thấy mình có cơ hội vùng lên, nhân chi thường tình, về chuyện này, nhân tộc xác thực không bằng yêu tộc.
Trình Lâm Lâm yên lặng.
Hai huynh muội bay về phương xa.
Sứ mạng của bọn hắn còn đang tiếp tục, Diệt Thế thụ cũng không phải mục tiêu cuối cùng nhất.....
Mấy ngày sau.
Khương Trường Sinh dùng Thiên Địa Vô Cực Nhãn cuối cùng bắt được chỗ hải đảo của Diệt Thế thụ.
Sương mù tràn ngập, đếm không hết yêu thú tụ tập ở xung quanh hải đảo, bao trùm vùng biển trong vòng nghìn dặm, số lượng đã đi đến mức độ khó có thể tưởng tượng.
Ánh mắt của hắn xuyên qua sương mù, rơi vào bên trong đảo, lần đầu tiên thấy Diệt Thế thụ để hắn bị trấn trụ.
Gốc cây thật lớn!
Nó còn hùng vĩ hơn hình tượng mà hai người Trình Mãnh nói đến.
Không hổ là giá trị hương hỏa có thể so với Bát Động Thiên.
Ánh mắt Khương Trường Sinh tiếp tục tiến lên, tiến vào dưới lá cây Diệt Thế thụ, tìm kiếm hai yêu thú thần bí Trình Mãnh nói tới.
Rất nhanh, hắn phát hiện hai xà nhân, thoạt nhìn đều mới mười tuổi.
Chẳng biết tại sao, Khương Trường Sinh không hiểu suy nghĩ đến Nữ Oa, Phục Hi trong thần thoại kiếp trước.
Xà nhân, là một loại sinh vật truyền thuyết hết sức thần kỳ.
Thế giới kiếp trước giống như thế giới võ đạo, đều có truyền thuyết thần thoại, kiếp trước dùng khoa học đi giải thích, đương thời dùng võ đạo đi tìm hiểu, lấy thế giới kiếp trước mà nói, xà nhân ở địa cầu đều lưu lại truyền thuyết thần thoại, mặc dù văn hóa khác biệt, nhưng xà nhân đều có địa vị cực cao trong truyền thuyết thần thoại của các quốc gia, nếu như thần thoại đều là tưởng tượng, vì sao lại có thống nhất như thế?
Có lẽ Địa Cầu thật xuất hiện qua xà nhân, hành tẩu các ngõ ngách Địa Cầu, bởi vì quá mức mạnh mẽ mà được tôn sùng làm thần linh.
Trong thần thoại Đại Cảnh cũng có ghi chép về xà nhân, thậm chí còn có truyền thuyết xà nhân khai thiên ích địa.
Khương Trường Sinh quan sát tỉ mỉ hai tiểu gia hỏa này.
Thiếu nữ xà nhân rõ ràng chiếm cứ chủ động, thiếu niên xà nhân chuyên hái số lượng lớn hoa quả cho nàng, ngồi ở một bên, lẳng lặng mà nhìn nàng ăn uống.
Một dây leo của Diệt Thế thụ còn đưa qua, để thiếu nữ xà nhân có thể dựa vào dễ chịu.
Khương Trường Sinh quyết định dùng Sơn Hải Kinh thu bọn hắn.
Trước mắt tạm thời không có võ giả nhân tộc dám đặt chân phiến khu vực này, nhiều nhất là quan sát ở rìa thú triều.
Lần này, Khương Trường Sinh chuẩn bị tự mình đi tới, đặt mình vào nguy hiểm.
Ngoại trừ sinh tồn ban thưởng, còn thuận tiện gia tăng số trang cho Sơn Hải Kinh.

Trong động quật thần bí, trước ba tượng đá, Lâm Hạo Thiên đang tĩnh tọa luyện công.
Quanh người hắn lượn lờ lấy Hắc Bạch nhị khí, tựa hồ tuần hoàn theo một loại quy luật nào đó, hai khí giao hòa, lại lộ ra huyền ảo.
Thiên Thương lôi ưng theo ngoài động bay vào, hai vuốt nắm lấy một đầu cá biển bị lôi điện bổ đến cháy đen, đặt nó ở bên người Lâm Hạo Thiên.
Lâm Hạo Thiên mở to mắt, phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm nói:
- Bất Bại Luân Hồi Kinh thật bá đạo, trên đời lại có võ học như thế, trách không được Võ Đế có thể trấn áp toàn bộ võ đạo.
Hắn cầm lấy cá biển, bắt đầu ăn.
Ầm ầm…
Toàn bộ hải đảo đột nhiên lay động mạnh, Lâm Hạo Thiên cả kinh đứng dậy, Thiên Thương lôi ưng khẩn trương, bọn hắn cấp tốc chạy ra cửa hang, phát hiện mặt biển phương xa đang hạ xuống.
Không đúng, là hải đảo đang bay lên không.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất