Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 448: Thượng cổ thập đại thần thể, tranh đoạt truyền thừa (2)

Chương 448: Thượng cổ thập đại thần thể, tranh đoạt truyền thừa (2)
Khương Trường Sinh căn dặn nói:
- Việc này khó lường nên không nên nói cho bất kỳ kẻ nào, ai dám nói…
Hắn đặt tay phải ở trên cổ Hoàng Thiên vạch một cái, dọa ba yêu vội vàng cam đoan, tuyệt không nói ra.
Thuận Thiên năm ba mươi lăm.
Đầu tháng ba, xuân ý dạt dào.
Diệp Tầm Địch trở về, Thuận Thiên hoàng đế bảo hắn trở về, chủ yếu là để cho hắn ở kinh thành luyện công, dung hợp cùng khí vận Đại Cảnh, cổ vũ khí vận Đại Cảnh.
- Các ngươi không có nhìn thấy, Phụng Thiên trước đó điều động một tên võ giả Tam Động Thiên tới dò xét, bị ta bắt lấy, đánh tơi bời một chầu, dọa hắn cũng không dám lại đến, Đại Cảnh có thể được Đông châu, ta lấy công đầu.
Diệp Tầm Địch đắc ý nói, nhưng mà hắn không có đạt được phản hồi trong tưởng tượng.
Đầu sói bỉ ổi như Bạch Kỳ còn chưa tính, hai con mèo yêu làm sao không cho phản ứng?
Hoàng Thiên ồ một tiếng, chuyên tâm luyện công, Hắc Thiên cũng thờ ơ.
Diệp Tầm Địch giả khục một tiếng, nói:
- Đây chính là Tam Động Thiên, các ngươi đi theo bên cạnh Đạo Tổ quá lâu, không biết Tam Động Thiên mạnh mẽ.
Khương Trường Sinh nói:
- Tốt, đừng làm khó chúng nó, lần này để ngươi dung hợp cùng khí vận Đại Cảnh, ta cũng sẽ không bạc đãi, ta truyền cho ngươi một bộ võ đạo thượng cổ đi.
Lời vừa nói ra, Diệp Tầm Địch quay đầu nhìn về phía hắn, kinh hỉ mà hỏi:
- Thật chứ?
Khương Trường Sinh vẫy vẫy tay, Diệp Tầm Địch tiến đến trước mặt hắn.
Hắn đưa tay ra, ngón trỏ điểm trên trán Diệp Tầm Địch, thi triển Huyễn Thần đồng, truyền thụ Đại Kim Cương Thần Thể cho Diệp Tầm Địch.
Đại Kim Cương Thần Thể chính là sở học của Chu Vô Kỵ võ giả Lục Động Thiên, cũng là võ đạo thượng cổ, cực kỳ cường đại, kém chút chế trụ Kim Lân ngọc diệp, đủ để thấy võ công này cường đại.
Mấy tức sau, Khương Trường Sinh thu tay lại, Diệp Tầm Địch mãnh liệt thức tỉnh.
- Đại Kim Cương Thần Thể.... Nguyên lai một trong thập đại thần thể thượng cổ Đại Kim Cương Thần Thể là luyện ra được.....
Diệp Tầm Địch giương mắt, sùng bái nhìn về phía Khương Trường Sinh, hắn không hỏi công pháp này từ đâu tới, trong lòng chỉ có cảm kích.
Khương Trường Sinh tò mò hỏi:
- Thượng cổ thập đại thần thể có cái nào?
Diệp Tầm Địch trả lời:
- Ta cũng không rõ ràng, trước mắt chỉ biết là Võ Đạo thánh thể, Đại Kim Cương Thần Thể, Đại Nhật thần thể, Đại Nhật thần thể có thể hấp thu ánh nắng thối luyện thể phách, đại thành có thể hóa thân thành mặt trời, cũng không biết thực hư.
Khương Trường Sinh gật đầu, sau dó phất tay ra hiệu hắn đi xa một chút.
Diệp Tầm Địch vội vàng đứng lên, đi đến cách đó không xa bắt đầu tĩnh toạ, Hoàng Thiên, Hắc Thiên tiến tới, hỏi thăm truyền thuyết về tam đại thần thể.
Diệp Tầm Địch trở về, đình viện lại trở nên náo nhiệt.
Khương Trường Sinh một bên luyện công, một bên nhìn về phía Lâm Hạo Thiên.
Từ khi Lâm Hạo Thiên đạt được truyền thừa của Võ Đế, hắn càng quan tâm Lâm Hạo Thiên, cơ hồ mỗi ngày đều sẽ quan sát Lâm Hạo Thiên.
Đều đầu tư đến nước này, hắn cũng không thể để Lâm Hạo Thiên chết.
Vừa nhìn, hắn đã thấy Lâm Hạo Thiên đang bị truy sát.
Phía dưới trời xanh, Thiên Thương lôi ưng vỗ cánh đi nhanh, Lâm Hạo Thiên máu me đầy mặt đứng bên trên lưng chim ưng, tay cầm một thanh trường kích, không ngừng vung vẩy, từng đạo chân khí hóa thành lưỡi đao giết về phía sau.
Chỉ thấy một tên nam tử áo lam đang đuổi theo ở đằng sau, khuôn mặt hắn lạnh lùng, dễ dàng tránh né mỗi một công kích của Lâm Hạo Thiên.
- Tiểu tử, tiếp nhận truyền thừa của Võ Đế mà chỉ có chút năng lực ấy?
Nam tử áo lam lạnh lùng nói, trong lời nói tràn ngập mỉa mai.
Lâm Hạo Thiên giận dữ, tay phải cầm kích, tay trái nắm thành quyền, mắng:
- Ngươi đã muốn nhìn lực lượng của Võ Đế, ta sẽ không khách khí.
Khi nói chuyện, hữu quyền của hắn toát ra hắc bạch nhị khí, lượn lờ nắm đấm, tựa như không gian vòng xoáy, cực kỳ quỷ dị.
Tiếng nói vừa ra, hắn đánh ra một quyền.
Oanh!
Khói đen, khí trắng quấn giao, hình thành cột khí khủng bố lao thẳng tới nam tử áo lam, tốc độ cực nhanh, vượt xa chân khí, nam tử áo lam cả kinh động dung, né tránh, biển mây rất lớn phía sau bị tách ra.
Lâm Hạo Thiên tiếp tục huy quyền, nam tử áo lam tốc độ cao tránh né, nhưng vẫn bị quẹt vào má phải, gương mặt trong nháy mắt bị ăn mòn, hiển lộ ra xương trắng, dọa hắn vận công chữa thương.
Thấy này, Lâm Hạo Thiên mừng rỡ, thầm nghĩ:
- Bất Bại Luân Hồi quyền lợi hại như thế, đây mới là chiêu võ học thứ nhất, võ học phía sau còn mạnh cỡ nào?
Thừa dịp nam tử áo lam dừng lại, Thiên Thương lôi ưng lần nữa gia tốc, cấp tốc kéo dài khoảng cách.
- Đối phương vậy mà có thể tìm tới hải đảo kia, có thể sau lưng là thế lực lớn hay không? Hắn khác biệt với Kim Thân cảnh bình thường, rõ ràng mạnh hơn, nếu không phải tập được Bất Bại Luân Hồi Kinh, sợ là ta sẽ chết ở trong tay hắn.
Lâm Hạo Thiên yên lặng suy nghĩ, trong lòng cảnh giác.
Từ khi bị Thẩm Lan tông truy sát, hắn sợ đánh xong nhỏ, tới già, lại đến một đám, quá tra tấn người.
Đúng lúc này, nam tử áo lam bỗng nhiên kéo tới, cả người hắn có khí diễm vòng quanh, rõ ràng thi triển một loại võ công mạnh mẽ nào đó, nửa gương mặt của hắn đã biến thành khô sọ cực kỳ doạ người, chỉ còn lại có tròng mắt, nhưng cặp mắt của hắn vẫn tràn ngập sát ý.
- Tiểu tử thúi, ngươi dám hủy gương mặt của ta, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.
Nam tử áo lam giận dữ hét, Lâm Hạo Thiên lần nữa huy quyền, nam tử áo lam cấp tốc vung tay áo, bên trong tay áo bay ra ba thanh phi đao, mang theo chân khí mạnh mẽ ngăn cản hắn huy quyền.
Lâm Hạo Thiên vô ý thức quay người, tránh thoát phi đao.
Nam tử áo lam đánh một chưởng lên trên lồng ngực của hắn, đánh cho hắn phun máu ngã bay ra ngoài.
Nam tử áo lam một cước đạp trên lưng Thiên Thương lôi ưng, lực lượng cường đại chấn động đến Thiên Thương lôi ưng rơi xuống, hắn đáp xuống, truy sát Lâm Hạo Thiên.
Đúng lúc này, hắn thấy phía dưới Lâm Hạo Thiên trống rỗng xuất hiện một hư ảnh màu lam, một tay tiếp được Lâm Hạo Thiên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất