Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 450: Vạn tộc sắp nổi, khí vận tướng vị (2)

Chương 450: Vạn tộc sắp nổi, khí vận tướng vị (2)
Diệp Tầm Địch gặp thoáng qua nữ tử áo vàng, đưa mắt liếc nhìn nàng, âm thầm kinh hãi.
Hắn vậy mà nhìn không thấu cảnh giới của cô gái này.
Nữ tử áo vàng bỏ qua hắn, Nhị Động Thiên không vào ánh mắt của nàng.
Diệp Tầm Địch dừng bước lại, quay đầu hỏi:
- Xin hỏi cô nương họ gì tên gì?
- Cơ Võ Quân.
Nữ tử áo vàng thốt ra ba chữ này, dậm chân đi đến thiên kiều.
- Cơ Võ Quân?
Diệp Tầm Địch nhíu mày, cẩn thận nhớ lại, hắn chưa từng nghe thấy tên này.
Dương Chu tò mò hỏi:
- Sư phụ, nàng rất nổi danh sao?
Mặc dù Long Khởi quan không ngừng có khách hành hương, hắn cũng chưa từng gặp qua nữ tử khí thế mạnh mẽ như thế, then chốt nhất là cô gái này có dáng dấp rất đẹp.
- Không nổi danh, nhưng nàng rất mạnh, mạnh hơn cả vi sư.
Lời Diệp Tầm Địch để Dương Chu, Thập Bát Tinh Túc trừng to mắt.
Trong lòng bọn họ, Diệp Tầm Địch là thiên hạ đệ nhị, ngoại trừ Đạo Tổ, vì sao lại có người còn mạnh hơn hắn?
Cũng không lâu lắm.
Cơ Võ Quân xuyên qua từng lớp sương mù, đi vào trong đình viện của Khương Trường Sinh.
Bạch Kỳ ba yêu quay đầu nhìn về phía nàng.
Thấy bên trong sân vườn có yêu thú, còn không chỉ có một, ánh mắt Cơ Võ Quân khẽ thay đổi.
Nàng đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, ôm quyền nói:
- Đa tạ ân cứu giúp của tiền bối.
Khương Trường Sinh mở to mắt, nói:
- Không có ta, ngươi cũng có thể chạy thoát, ta chẳng qua là để ngươi khỏi bị trọng thương thôi.
Nghe vậy, con ngươi Cơ Võ Quân co rụt lại, không nghĩ tới đối phương vậy mà xem thấu lực lượng nàng ẩn giấu.
Khương Trường Sinh thật ra cũng rất bất đắc dĩ, không nghĩ tới mình vẫn bị đối phương tìm tới.
Cơ Võ Quân chính là kim giáp nữ tử hôm đó, dỡ xuống chiến giáp, nàng không có như vậy phong mang tất lộ, nhưng vẫn như cũ để cho người ta không thể coi thường.
Nếu đối phương đã tìm đến trước mặt, Khương Trường Sinh biết giấu diếm không có ý nghĩa, dứt khoát hào phóng thừa nhận.
- Dọc theo con đường này, ta cũng thăm dò được sự tích của ngài, tiền bối vì đồ đệ mà thủ hộ giang sơn một triều, quả nhiên nghĩa bạc vân thiên.
Cơ Võ Quân một mặt khâm phục nói.
Đạo Tổ giải quyết Diệt Thế thụ liền yên lặng rời đi, giấu công tích và tên, này ở cực kỳ hiếm thấy trên biển.
Sở dĩ cảm thấy là Đạo Tổ, là bởi vì chỉ có Đạo Tổ phù hợp với sự mạnh mẽ kia.
Đã giao thủ cùng Diệt Thế thụ, nàng rõ ràng nhất Diệt Thế thụ mạnh bao nhiêu.
Khương Trường Sinh nói:
- Mong rằng cô nương chớ nói việc này ra ngoài, ta thanh tĩnh đã quen, không muốn để cho thế nhân có quá nhiều yêu cầu đối với ta.
- Quá nhiều yêu cầu?
Cơ Võ Quân lặp lại, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp, đi theo cảm khái nói:
- Đúng vậy, một khi bảo hộ quá lâu, người được bảo hộ sẽ sinh ra ỷ lại, mà một người đứng ở phía trước cũng không có đường lui nữa.
Khương Trường Sinh không rõ ràng nàng nói tới ai, nhưng hẳn là có quan hệ với Thánh triều.
Hắn tính qua chỗ dựa của Cơ Võ Quân, không ở bên trong phạm vi dò xét của hệ thống, dĩ nhiên chính là Thánh triều.
Khương Trường Sinh hỏi:
- Cô nương, ngươi thật chỉ tới nói lời cảm tạ?
Cơ Võ Quân nói:
- Tiền bối có nguyện đi Thánh triều? Dùng thực lực của ngài, tất có thể nhận được đến đãi ngộ cực tốt, ta sẽ giúp ngài tranh thủ khí vận tướng vị, để ngài hưởng thụ đại khí vận của Thánh triều.
Đi Thánh triều?
Làm sao có thể.
Khương Trường Sinh nói:
- Bây giờ đại kiếp sắp nổi lên, ta không rõ ràng thực lực của ta có thể làm ra bao nhiêu cống hiến cho Thánh triều, cho nên ta chỉ muốn thủ hộ địa phương ta để ý, bây giờ trên biển đã xuất hiện loạn tượng, nếu như ta rời đi, chỉ sợ Đại Cảnh khó mà dừng chân.
Cơ Võ Quân cũng biết việc này, nàng nói:
- Ta biết được, theo lời Võ Đế đảo, bọn hắn thờ phụng khí vận tiên đoán, cảm thấy Thánh triều đã mất Thiên Mệnh, Võ Đế sinh ra ở hải dương, cũng trách không được bọn hắn, bọn hắn xác thực cũng từng góp sức, bất quá, ta muốn tiền bối đi Thánh triều cũng là suy nghĩ cho sau này, ngày sau Thánh triều sụp đổ, khí vận phá toái, nếu như ngài có khí vận tướng vị, sẽ được chia một phần khí vận của Thánh triều, đây cũng có thể trợ giúp Đại Cảnh phát triển.
Khương Trường Sinh còn tưởng rằng nàng nhất định phải ép mình ra sức cho Thánh triều, hiện tại xem ra, nàng cũng cảm thấy Thánh triều sắp vong.
- Được rồi, võ đạo của ta không cần khí vận, đa tạ cô nương có ý tốt.
Khương Trường Sinh lắc đầu nói.
Cơ Võ Quân ý vị thâm trường nói:
- Không cần khí vận, thiên tư nói rõ tiền bối còn chưa hoàn toàn thực hiện, tạm thời không có gặp được bình cảnh, tư chất như vậy rất có phong phạm của Võ Đế.
Khương Trường Sinh không nói tiếp.
Bạch Kỳ ba yêu cũng không có phản ứng bao nhiêu, chúng nó không có cảm xúc quá lớn đối với Võ Đế, cảm thấy Đạo Tổ làm sao cũng nên là nhân vật phía trên Võ Đế, Võ Đế cũng là thống nhất nhân tộc, mà Đạo Tổ có thể thống nhất nhân tộc, yêu tộc, thành lập thịnh thế trước nay chưa từng có.
Cơ Võ Quân lại nhắc đến một số việc, đều liên quan tới Thánh triều, Võ Đế đảo, Khương Trường Sinh nghiêm túc nghe.
Hàn huyên một hồi lâu, Cơ Võ Quân đứng dậy rời đi, trước khi đi, nàng ý vị thâm trường nói:
- Đại tranh chi thế trước nay chưa có sắp đến, Võ Đế đảo tiên đoán không chỉ là Võ Đế xuất hiện, vạn tộc sắp hiện, võ đạo cũng sẽ khai chi tán diệp, nhưng người và yêu chính là kẻ thù truyền kiếp, không đội trời chung, mong rằng Đạo Tổ chớ có mềm lòng.
Nhìn nàng tan biến trong sương mù bên ngoài đình viện, Bạch Kỳ khinh thường.
Hoàng Thiên kêu lên:
- Yêu và người dựa vào cái gì phải nhất định phải không đội trời chung?
Hắc Thiên cũng ồn ào theo.
Khương Trường Sinh khẽ cười nói:
- Bởi vì nàng không đủ mạnh, Thánh triều cũng không đủ mạnh.
Nếu một ngày kia, Tiên đạo của hắn đại thành, đánh tan xiềng xích thế giới võ đạo, xây dựng Tiên đạo, có thể phong người cùng yêu bên người làm tiên thần, cộng trị thiên hạ, mặc dù hai tộc không thể triệt để hòa thuận, nhưng cũng có thể giảm bớt mâu thuẫn và sát lục.
Bất quá Cơ Võ Quân nói tới vạn tộc sắp hiện là có ý gì, thiên hạ này còn ẩn giấu đi rất nhiều chủng tộc?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất