Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 499: Văn võ chi đạo, Tù Thiên bia (1)

Chương 499: Văn võ chi đạo, Tù Thiên bia (1)
Khương Trường Sinh yên lặng chúc phúc một trăm vạn giá trị hương hỏa cho Mộ Linh Lạc, nhìn xem nàng có thể có kỳ ngộ lớn hay không.
Bên trong hương hỏa chúc phúc, Mộ Linh Lạc là người duy nhất có hi vọng đuổi kịp Lâm Hạo Thiên, Khương Trường Sinh rất ôm chờ mong đối với nàng.
Chúc phúc xong, Khương Trường Sinh thu hồi tầm mắt, chuyên tâm luyện công.
Cũng không biết trăm vạn giá trị hương hỏa khi nào phát huy hiệu quả.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ.
Một bên khác.
Trung bộ Đại Cảnh, Thiên Cương châu, Thiên Cương vương triều ngày xưa.
Trong dãy núi úc, một đám nam nữ ăn mặc áo bào thống nhất đang tu kiến một tòa đạo quan, chính là đệ tử Đạo Tổ giáo.
Tề Duyên và Phụng Thiên thiên tử Lý Nhai ngồi tĩnh tọa trong sườn núi, mặt hướng về phía mặt trời, cùng nhau vận công, khí vận quấn quanh quanh người bọn hắn, ngưng thành thật chất, như khí khói vờn quanh, cực kỳ thần kỳ.
Lý Nhai mở to mắt, tán thán nói:
- Tề huynh quả nhiên đại tài, con đường này có thể thành.
Tề Duyên không có mở mắt, bình tĩnh nói:
- Lý huynh đệ cũng rất tốt, nếu không phải ngươi xuất hiện, con đường này ta ít nhất còn cần mười năm mới có thể thành, chỉ có thể nói chúng ta thành tựu lẫn nhau.
Nghe vậy, Lý Nhai lộ ra nụ cười.
Hắn mở miệng hỏi:
- Tề huynh đại tài như thế, cam nguyện một mực hành tẩu thiên hạ? Sao không tới Phụng Thiên ta, ta nguyện chiếu cáo thiên hạ, để người trong thiên hạ góp lực lượng giúp ngươi phát dương giáo pháp, cứ Đạo Tổ giáo.
Trước khi tới Long Mạch đại lục, hắn cảm thấy Đạo Tổ chẳng qua là võ giả cực kỳ cường đại thôi, nhưng trên đường, hắn nhìn thấy từng đầu Thiên Hà hùng vĩ, còn mắt thấy cảnh tượng rung động như Đạo Tổ nắm biển, một khắc kia trở đi, Đạo Tổ trong lòng hắn đã thành thần.
Mặc dù không có Tề Duyên, hắn cũng chuẩn bị đi trở về thành lập tượng Đạo Tổ, tiên thần còn sống, há không cung phụng?
Hắn thậm chí huyễn tưởng nếu toàn bộ Phụng Thiên đều tiisn ngưỡng Đạo Tổ, có thể Đạo Tổ cũng sẽ bảo hộ Phụng Thiên hay không?
Nếu như vậy, có lẽ còn có thể hóa giải khốn cảnh của Phụng Thiên, Đại Cảnh trở thành đồng minh, tái chiến ba hoàng triều khác, chưa hẳn không thể thành công, nếu thành công, Phụng Thiên sẽ bay lên.
Tề Duyên lắc đầu nói:
- Dùng danh Thiên Tử phổ biến, bách tính nào sẽ thờ phụng, sẽ chỉ mâu thuẫn, nhất là khi sinh hoạt không như ý, mà vô luận Đại Cảnh, hay Phụng Thiên đều muốn chinh chiến, không hợp với tư tưởng của ta, ta chỉ cần dùng bản thân chứng minh cho thế nhân.
- Quá trình này sợ là cần thật lâu, thậm chí có khả năng cả đời đều không thể hoàn thành.
- Vậy thì để cuộc đời của ta hóa thành truyền thừa, để người đời sau tiếp tục cố gắng.
Lời Tề Duyên để Lý Nhai yên lặng.
Tâm hắn sinh ra sự kính trọng, đây là hắn lần đầu tiên sinh ra kính ý một người như thế, kính trọng không phải vũ lực, mà là ý chí của hắn.
Tề Duyên nói:
- Tốt, đừng có lại nói mấy cái này, chuyên tâm đi, võ đạo ngươi và ta sắp thành lập.
Lý Nhai gật đầu.
Tháng mười.
Bầu trời Đại Cảnh bỗng nhiên dị biến, cuồng phong gào thét mặt đất, mấy tím tràn đầy bầu trời, phàm là người võ công trác tuyệt đều có thể cảm nhận được khí vận Đại Cảnh biến hóa.
Khương Triệt và Trần Lễ đi ra ngự thư phòng, Trần Lễ cau mày nói:
- Đây là biến cố gì, khác biệt với võ giả đột phá, nhưng khí vận Đại Cảnh vậy mà tăng trưởng với tốc độ rất cao, khí vận tăng lên nhanh hơn khi sinh ra Càn Khôn cảnh mang đến.
Khương Triệt đã gặp sóng to gió lớn, hắn bình tĩnh cười nói:
- Xem ra Đại Cảnh của trẫm lại xuất hiện thiên tài kinh thế, tính xem từ đâu tới.
Trần Lễ vận công, cẩn thận cảm ứng.
Qua một hồi lâu, hắn trả lời:
- Thiên Cương châu.
Khương Triệt híp mắt nói:
- Chẳng lẽ là Tề Thánh của Đạo Tổ giáo? Bạch Y vệ trước đó thăm dò Tề Thánh đang sáng tạo một loại võ đạo mới nào đó, đây là đạo của tập võ, nếu thành công, cũng xứng với thiên tượng như thế.
- Thần đi thăm dò!
Trần Lễ chắp tay, cấp tốc rời đi.
Khương Triệt nhìn mây tím đầy trời, trên mặt đầy tươi cười, tựa hồ nghĩ tới chuyện gì tốt.
Năm mươi chín tuổi, bên trên tóc mai hắn đã bắt đầu nhiễm trắng, nhiều hơn một phần tang thương.
Sau một tháng, tin tức Giáo chủ Đạo Tổ giáo Tề Thánh khai sáng võ đạo mới truyền khắp thiên hạ, hắn xưng văn võ chi đạo, dùng ngâm tụng thi từ ca phú, dẫn ra võ đạo linh khí tiến hành chiến đấu, hắn đặc biệt khiêu chiến một phương tông môn cường đại ở Thiên Cương châu, khiêu chiến môn chủ Kim Thân cảnh, hắn dùng công lực Thần Nhân cảnh chiến thắng Kim Thân cảnh, một trận chiến thành danh.
Văn võ chi đạo truyền khắp võ lâm Đại Cảnh.
Lại về sau, Thiên Tử chiếu cáo thiên hạ, tuyên bố giáo chủ Đạo Tổ giáo Tề Duyên một mình sáng tạo một phương võ đạo, công lưu truyền Thiên Thu, đặc biệt phong thành Văn Võ chi thánh, nhận được kim bài miễn tử.
Chiếu này vừa ra, thiên hạ xôn xao, đây là vị Thánh Nhân đầu tiên của Đại Cảnh được thiên tử công nhận.
Trung tuần tháng mười hai.
Khương Triệt đến đây bái phỏng Khương Trường Sinh, hắn cảm khái Tề Duyên lợi hại.
- Hắn sáng tạo văn võ chi đạo quá có tác dụng, chỉ cần một loại cảm xúc nào đó cũng đủ lớn thì có thể dẫn ra võ đạo linh khí để chiến đấu, nếu pháp này là dùng trên chiến trường, khó lường, có thể làm cho rất nhiều binh sĩ võ công thấp bộc phát ra sức chiến đấu đáng sợ.
Ngữ khí Khương Triệt khó nén vẻ kích động.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Khương Trường Sinh tràn ngập sùng bái, hắn biết được lai lịch của Tề Thánh, Tề Thánh chính là bị Đạo Tổ dời núi mà tin phục, nếu không phải có Đạo Tổ, nói không chừng hắn đã trở lại Đại Tề, sáng lập văn võ chi đạo tại Đại Tề.
- Văn võ chi đạo vừa ra, người đọc sách cũng có thể có sức chiến đấu, ít nhất không cần chuyên môn bỏ chút thời gian đi tập võ, đọc sách đọc lên vũ lực mạnh mẽ, đây tuyệt đối là chuyện trước đó không người dám nghĩ.
Khương Triệt tán dương Tề Thánh có thừa, Diệp Tầm Địch nghe được đều muốn đi khiêu chiến Tề Thánh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất