Chương 519: Thỉnh Đạo Tổ ngồi lên đế vị Đại Cảnh (1)
- Mặc dù là tâm ý, nhưng tại hạ võ công thấp, không thể vì nhân tộc ngăn cơn sóng dữ, xa không thể so sánh với Đạo Tổ ngài, cái mạng này của tại hạ càng là ngài cho, nếu ngài ra tay muộn một chút hoặc không ra tay, tại hạ tất nhiên táng thân trong biển lửa.
Quan Thông U trịnh trọng nói, ngữ khí chân thành, người chỉ khi đối mặt với tuyệt cảnh mới hiểu được cái gì là hi vọng.
Khương Trường Sinh nói:
- Nếu là nói lời cảm tạ, tâm ý ta nhận, ngươi không cần lại ghi nhớ.
Cơ Võ Quân thì mở lời:
- Quan Thông U, ngươi cũng xem như đại trượng phu, dù chưa có thể chiến vì Thánh triều, nhưng đối mặt Thiên Ô nhất tộc, ngươi dám đứng ra, ta tán thành ngươi, không bằng ngươi gia nhập Đại Cảnh đi, muốn cứu nhân tộc, chỉ dựa vào lực lượng ngươi một người là không được, nếu Đại Cảnh trở thành Thánh triều tiếp theo, thống nhất nhân tộc, khi đó mới là thời điểm nhân tộc vươn mình, mà ngươi hiện tại nếu có thể gia nhập, đó chính là công lao to lớn bằng trời, tương lai thành tựu Chiến thần chưa hẳn không thể, mặt khác, khí vận lúc Đại Cảnh tấn thăng Thánh triều cũng có thể làm cho cảnh giới của ngươi đột phá.
Khương Trường Sinh rất hài lòng khi nghe lời thuyết phục của Cơ Võ Quân, hắn càng nhìn Cơ Võ Quân càng thuận mắt.
Biết nói chuyện, hiểu ta.
Quan Thông U ôm quyền nói:
- Tại hạ xác thực có ý đó, nhưng ta không muốn hiệu lực vì Đại Cảnh, chỉ muốn hiệu lực cho Đạo Tổ, thỉnh Đạo Tổ ngồi lên đế vị Đại Cảnh, tại hạ nguyện trở thành mũi thương trên chiến trường trên con đường Đại Cảnh xông lên Thánh triều.
Lời vừa nói ra, biểu tình của tất cả mọi người trở nên cổ quái.
Khương Tiển biết được thân phận chân thật của Khương Trường Sinh nghe xong, đột nhiên cảm thấy chưa hẳn không thể.
Nói thật, Đại Cảnh rất mạnh, nhưng theo Khương Tiển, Đại Cảnh muốn thành thiên hạ đệ nhất vận triều, tấn thăng Thánh triều, hi vọng cực kỳ xa vời, bởi vì Đại Cảnh cần thời gian rất lâu tích lũy.
Đại Cảnh có thể đi đến hôm nay, toàn bằng vào Đạo Tổ làm chỗ dựa.
Nếu Đạo Tổ nguyện thành thiên tử, bằng vào uy vọng hắn bây giờ, tất nhiên sẽ hấp dẫn càng nhiều cường giả, thế lực gia nhập, khi đó Đại Cảnh chính là diện mạo hoàn toàn mới.
Nói cho cùng, người ở bên ngoài xem ra, Đạo Tổ chẳng qua là vì tình thầy trò bảo hộ Đại Cảnh, người nào dám cam đoan Đạo Tổ không sẽ rời đi Đại Cảnh?
Ngay cả văn võ Đại Cảnh đều có băn khoăn như vậy, chỉ có Thiên Tử không vội.
Khương Trường Sinh trả lời:
- Ta chính là người tu đạo, thanh tâm quả dục, như thế nào leo lên đế vị.
Thánh triều rất đáng gờm?
Đợi hắn thành tiên, một người quét ngang yêu tộc, vẫn cứu vớt nhân tộc như cũ.
Đối với nhân tộc mà nói, trở thành Thánh triều là hy vọng duy nhất, nhưng đối với Khương Trường Sinh mà nói, đó là đường nguy hiểm nhất.
Hắn có khả năng chống đỡ Đại Cảnh phát triển thành Thánh triều, nhưng chỉ là duy trì, toàn bộ tinh lực của hắn đều dùng trong tu luyện.
Chờ hắn có được thực lực vô địch, làm hoàng đế, tiêu sái tiêu sái chưa hẳn không thể, tuyệt không phải ngay lập tức.
Yêu tộc chí tôn, Đại Nghiễm Thiên, chín đại Yêu Thánh, thượng cổ Võ Đế, còn có những chủng tộc khủng bố mà không biết trong trí nhớ nhận thừa của Lâm Hạo Thiên, có rất rất nhiều tồn tại cường đại làm hắn lo lắng.
Thành thiên tử, chắc chắn trì hoãn hắn tu luyện, sẽ còn khiến cho hắn càng làm cho người chú mục.
Nếu như hệ thống sinh tồn có thể khiến cho tu vi hắn tăng vọt, bớt đi công phu tu hành, hắn cũng có thể làm hoàng đế, gặp mạnh thì mạnh.
Nhưng, không có chuyện dễ dàng như vậy.
- Đạo Tổ, vì sao vậy ngài duy trì Đại Cảnh, không ủng hộ vận triều khác, chỉ vì Cảnh Thái Tông là đồ đệ của ngài, ngài phải bảo vệ Đại Cảnh cả một đời?
Quan Thông U kinh ngạc hỏi.
Hắn thấy, Đạo Tổ có thể ra tay Xạ Nhật, đã đại biểu cho có lòng nhân từ, nhưng nếu trong lúc vận triều khai chiến, Đạo Tổ lại ra tay tàn nhẫn với vận triều khác, đây không phải nói rõ, Đạo Tổ có hùng tâm làm Thiên Tử Đại Cảnh, chẳng qua bức bách ở tình nghĩa sư đồ, tạm thời ngại ra mặt.
Bây giờ yêu tộc đại họa đã tới, cần gì cố chấp.
Thánh Nhân cũng có tư tâm của mình, Quan Thông U hết sức chống đỡ Đạo Tổ làm Thiên Tử, thậm chí là Võ Đế tương lai.
Khương Trường Sinh nói:
- Chẳng qua là sinh tại Đại Cảnh, thuận tiện bảo hộ thôi, ta không có hùng tâm thống nhất nhân tộc, chỉ muốn an tâm tu đạo, mà ta thật ra có một lời khuyên cho các ngươi, vô luận là Cơ cô nương, hay là ngươi, các ngươi đều là kỳ tài ngút trời, hẳn là đặt tinh lực đặt ở bên trên tập võ, chớ bởi vì nhỏ mất lớn, chớ chỉ biết trước mắt mà hi sinh tương lai, chỉ cần các ngươi nhanh chóng trưởng thành, các ngươi mới có thể cứu nhiều người hơn.
Quan Thông U muốn nói lại thôi.
Cơ Võ Quân nói:
- Ngươi trước tạm ở kinh thành, đợi một thời ngắn rồi nói sau, mang việc gấp không được.
Quan Thông U nhìn Khương Trường Sinh một chút, lại nhìn Cơ Võ Quân một chút, chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.
Hắn không có chờ lâu, rất nhanh rời đi, chuẩn bị vào kinh thành mua một tòa phủ đệ, trước ở lại rồi tính.
Diệp Tầm Địch nhịn không được hỏi:
- Đạo Tổ, ngài đến cùng đang chờ cái gì, nhìn như không quan tâm nhân tộc, nhưng nhiều lần ra tay.
Khương Trường Sinh nhắm mắt, nói:
- Càn khôn chưa định, ngươi ta an tâm luyện công mới là chính đạo.
Cơ Võ Quân cười nói:
- Đúng đấy, thời cơ vẫn chưa tới.
Nàng cảm thấy Đạo Tổ có tấm lòng ấy, chẳng qua còn đang chờ đợi.
Đến mức chờ cái gì, nàng cũng có thể hiểu được, đối mặt toàn bộ yêu tộc, còn có những phục sinh Võ Đế, Yêu Thánh, cùng với sắp đến thời kì vạn tộc náo động, tiên thần mạnh hơn, cuối cùng chẳng qua là một vị thần.
Nàng nghe qua thần thoại còn không có một vị Thần năng nào bình định thiên hạ.
Có lẽ sau lưng yêu tộc cũng có tiên thần duy trì.
Trên vách đá.
- Thiên tộc Bàn Cổ? Thân cao vạn trượng? Làm sao có thể, hắn là bộ dáng của người?
Nam tử áo bào trắng nhíu mày hỏi, khắp khuôn mặt là vẻ kinh nghi.