Chương 563: Lập bảng, Thiên muốn phá (1)
Bạch Kỳ mở to mắt, tức giận nói:
- Khẳng định không phải nói ngươi, chủ nhân, chẳng lẽ ngài lại nhìn trúng một vị thiên tài?
Nghe vậy, Cơ Võ Quân cũng nhìn về phía Khương Trường Sinh.
Đối với năng lực đào móc thiên tài của Khương Trường Sinh, nàng hết sức tin phục.
Khương Trường Sinh liếc nhìn Bạch Kỳ, trong lòng kinh ngạc.
Chẳng lẽ cái tên này cũng là khí vận hung chủng, có thể xem thấu tâm tư của hắn?
Không phải như vậy, nếu thật là khí vận hung chủng sao có thể không vào được Sơn Hải kinh?
Hoàng Thiên hét lên:
- Ta cũng là thiên tài, sao lại không thể là ta?
- Đợi người trưởng thành lại nói.
- Bây giờ ta đã đánh thắng ngươi.
- Ngươi dám ra tay với ta? Ngươi có phải lật trời hay không?
Bạch Kỳ lại bắt đầu giáo huấn Hoàng Thiên, đình viện lần nữa làm ầm ĩ lên.
Thật sự là vô luận người có bao nhiêu, chỉ cần ba yêu này vẫn còn, tổng sẽ náo nhiệt lên.
Khương Trường Sinh nhìn xem chúng nó đùa giỡn, cũng không có cảm giác sốt ruột, ngược lại cảm thấy thú vị.
Lê Nghi trở thành hương hỏa thần sứ, nhưng trong thời gian ngắn rất khó vì hắn mang đến số lượng lớn hương hỏa, hắn cũng không vội, ngược lại hắn chờ được.
Khương Trường Sinh tiếp tục luyện công.
Mặc dù bây giờ đã có thực lực thể so với yêu tộc chí tôn, nhưng tu hành không thể trễ nãi.
Sau đó là trùng kích Đạo Pháp Tự Nhiên Công, thành tựu Tiên thần chân chính Tiêu Dao, lại đánh vỡ quy tắc thế giới võ đạo, để người bên cạnh gà chó lên trời, để tín đồ hương hỏa tùy tùng cho hắn.
Võ đạo không thể bình định thiên hạ, tiêu trừ vạn tộc tranh đấu, vậy thì đê Tiên đạo tới làm.
Khương Trường Sinh giấu trong lòng chí khí dạng này, cảm xúc sục sôi.
Mặc dù mục tiêu chân chính của hắn là cá nhân vô địch, cá nhân vĩnh sinh, nhưng nếu trong lúc đi trên con đường này có thể trợ giúp người bên cạnh và tín đồ, hắn tự nhiên sẽ không keo kiệt ra tay....
Thời gian trôi qua rất nhanh, ba năm qua đi, Thái Hòa năm bốn mươi đã đến.
Khi nhân tộc Vô Tận Hải Dương đang chịu khổ, bận bịu chinh chiến, Đại Cảnh còn đang an ổn phát triển.
Theo quốc vận càng ngày càng mạnh, Đại Cảnh hiện ra rất nhiều thiên tài, đồ đệ Thượng thư Hàn Thiên Cơ của Vận Bộ ngày xưa sáng lập Thiên Cơ các, chuyên môn thu thập tin tức võ lâm, ở đầu năm nay, sáng lập thiên kiêu bảng, trong đây liệt kê ra ba mươi người có tư chất mạnh nhất, bất kỳ cảnh giới, chỉ luận tốc độ đột phá và sức chiến đấu trong cùng cảnh giới.
Xếp ở vị trí thứ nhất chính là Lâm Hạo Thiên, thứ hai là Khương Tiển, Diệp Tâm Địch, Mộ Linh Lạc đều lên bảng.
Đạo Tổ, Quan Thông U, Chu Thiên Chí các cường giả đỉnh phong thì không có vào bảng, Thiên Cơ các cũng nói rõ lí do, bọn hắn không thể biết được thực lực cường giả Tam Động Thiên trở lên, không thể kết luận, cho nên không tính vào trong đó, lời giải thích này cũng đạt được người trong thiên hạ tán thành.
Thiên Cơ các còn tuyên bố rất nhiều bảng xếp hạng, triệt để điều động lên nhiệt tình cho võ giả thiên hạ tập võ, giang hồ nữ tử hăng hái truyền khắp thiên hạ, cũng làm cho bách tính tầng dưới chót an cư lạc nghiệp sinh ra hướng tới về giang hồ, võ đạo.
- Đạo Tổ, chút đề nghị này của ngài rất không tệ, năm nay Võ phủ tăng lên ba thành võ giả mới gia nhập.
Trần Lễ cười ha hả nói, sau đó bung chén rượu lên, cung kính mời rượu.
Khương Trường Sinh lắc lư chén rượu, nói:
- Tùy tiện nói một chút thôi, ngươi có thể thực hiện, đó chính là công lao của ngươi.
Nhìn Trần Lễ kiếp này, trong lòng Khương Trường Sinh tràn ngập cảm giác thành tựu.
Bạn thân duy nhất kiếp này trôi qua không tệ, mà lại không dùng qua thân phận Trần Lễ kiếp trước đã chết sớm để gặp lại, thật muốn xem hắn có phản ứng gì.
Trần Lễ nói một tràng lời khen tặng, tiếp theo cái đà này, nói:
- Đạo Tổ, ta muốn mời Cơ tiền bối ra tay, Đại Tề phát hiện một lăng mộ, trong đó có giấu Hung Ma mạnh mẽ, ngay cả Hóa Long phủ đều không làm gì được, nghe nói Cơ tiền bối còn mạnh hơn Chu phủ chủ.
Khương Trường Sinh nhìn về phía Cơ Võ Quân, nói:
- Chính người quyết định đi.
Cơ Võ Quân do dự một chút, nói:
- Được, ta sẽ đi một lần.
Trần Lễ mặt mày hớn hở, vội vàng mời rượu nàng.
Bạch Kỳ tò mò hỏi:
- Quan Thông U không ra tay sao?
Trần Lễ nói:
- Sau khi Quan tiền bối đột phá cảnh giới cao hơn đã đi tới chỗ sâu trong Thái Hoang đi săn, vừa hay bỏ lỡ.
Giá trị hương hỏa của Quan Thông U đã vượt qua năm ngàn vạn, chính thức bước vào cảnh giới Võ Đạo Thánh Vương.
Hắn kẹt tại Cửu Động Thiên đã có một quãng thời gian, bây giờ mượn Thiên Diễn võ pháp hấp thu gân cốt hung thú, lần nữa nghênh đón thời kì tăng lên.
Khương Trường Sinh cũng tràn ngập chờ mong về Quan Thông U, Đại Cảnh muốn cường đại hơn, cũng không thể chỉ dựa vào một người, mà hắn trong ngày thường cũng phải vội vàng tu luyện.
Quan Thông U đã là tín đồ tử trung của hắn, vô luận mạnh cỡ nào, đều không sẽ phản bội Khương Trường Sinh, huống hồ, Thiên Diễn võ pháp của hắn mạnh hơn cũng không có khả năng vượt qua Khương Trường Sinh.
Thời gian một nén nhang sau, Cơ Võ Quân đi theo Trần Lễ rời khỏi.
Bạch Kỳ lại gần, liếm láp mu bàn tay Khương Trường Sinh, cười nói:
- Chủ nhân, xem đi, kết quả vẫn là ta một mực bồi bạn ngài, ta mới là trung thành nhất đối với ngài.
Khương Trường Sinh cười hỏi:
- Phải không?
- Dĩ nhiên, đời ta tất nhiên một mực đi theo ngài, ngài muốn ta làm cái gì, ta đều làm cái đó.
Bạch Kỳ lập tức bảo đảm, nó rất muốn bị Khương Trường Sinh cải tạo huyết mạch, Hóa Long giống như Bạch Long.
Khương Trường Sinh nắm đầu của nó, dùng sức vuốt vuốt, xoa đầu óc nó choáng váng.
- Đùng ba hoa, hảo hảo luyện công, ta sẽ giúp người tăng lên huyết mạch, chẳng qua là chưa đến thời điểm, ngươi còn chưa đủ mạnh, sợ ngươi không chịu được.
Khương Trường Sinh cười nói, mặc dù Bạch Kỳ còn không thể vì hắn đi chết, nhưng đúng là người làm bạn hắn thời gian dài nhất. Không dám vì hắn đi chết, cũng không phải không trung thành, giống như hắn, hắn cũng không thể vì bất kỳ người nào đi chết, hắn có thể bao dung người bên cạnh là bởi vì hắn đủ mạnh, hắn vĩnh viễn sẽ không quên sơ tâm tu hành của mình.
Bạch Kỳ nghe xong, lập tức mặt mày hớn hở, vội vàng trở về luyện công.