Chương 595: Kim Lân diệu thụ, lực lượng sát phạt (1)
- Đây quả thật là điều để cho chúng ta lo lắng nhiều, trận chiến này nhất định phải bắt kẻ địch làm tù binh, tìm hiểu tình báo.
Trần Lễ gật đầu nói, sau đó quay người rời đi.
Khương Khánh vội vàng nói:
- Trần ái khanh, có đưa người tới chỉ huy trận chiến này.
Trần Lễ cũng không quay đầu lại nói:
- Bệ hạ yên tâm, Từ tướng quân đã tiến đến.
Khương Khánh thở dài một hơi, hắn bỗng nhiên ý thức được một vấn đề.
Sau khi mình đăng cơ mặc dù trợ giúp kinh tế Đại Cảnh dâng lên, phát dương tập tục cực lạc, để càng ngày càng nhiều bách tính vui sướng, nhưng toàn thể cả triều văn võ cũng không có người mình bồi dưỡng, hắn dùng vẫn như cũ là lão thần.
Chuẩn xác mà nói, từ sau khi võ đạo Đại Cảnh bay lên, tuổi thọ của văn thần võ tướng không ngừng tăng trưởng, hơn mười năm đi qua cũng không có biến hóa lớn, võ tướng vẫn như cũ dùng Từ Thiên Cơ cầm đầu, văn vẫn như cũ dùng Trần Lễ cầm đầu, công lao của bọn hắn thật sự quá lớn, nâng đỡ hoàng đế, mặc dù người có võ công trác tuyệt hơn bọn hắn, cũng rung chuyển không được căn cơ của bọn hắn.
Nhất là Từ Thiên Cơ, có công tòng long Cảnh Thái Tông, về sau mang đến vô số công lao chinh chiến cho Cảnh Nhân Tông, Cảnh Thiên Tông cùng với Thái Hòa hoàng đế, mặc dù có thoái ẩn, nhưng rất nhanh lại bị hoàng đế mời ra.
Khương Khánh nhíu mày, hắn bắt đầu lo lắng cho hậu nhân.
Cứ thế mãi, hoàng quyền Khương gia như thế nào trấn áp quần thần?
Đạo Tổ cũng không có khả năng nhìn chằm chằm vào Khương gia, trên thực tế, trừ phi Đại Cảnh có nguy hiểm diệt quốc, bằng không Đạo Tổ có khả năng trong vòng mấy chục năm cũng khó ra tay một lần.
Làm thiên tử, Khương Khánh cũng không có khả năng chuyện gì đều tìm Đạo Tổ, đăng cơ là dựa vào Đạo Tổ, hắn tự nhiên muốn không chịu thua kém.
Biến cố hôm nay đột nhiên xuất hiện để Khương Khánh ý thức được mình chỉ thích hợp làm quân vương thời kỳ thái bình, không thể làm Đế Vương lúc chiến loạn.
Ánh mắt Khương Khánh lấp lánh, lâm vào suy tư....
Diễm mi nam tử nhìn nhân tộc phía trước cùng Liệt Tộc hỗn chiến, mày nhặn lại.
Nhân tộc hiếu thắng hơn hắn dự đoán.
Liệt Tộc tuy có hắn, còn có ba tôn Võ Đạo Thánh Vương, nhưng các chiến sĩ khác đều là Càn Khôn cảnh, Động Thiên cảnh, hắn không ra tay, thật đúng là không thể trong khoảng thời gian ngắn gặm được nhân tộc.
Động Thiên cảnh của Đại Cảnh nhiều đến số lượng mấy trăm, dù sao lúc trước hấp thu Thiên Hải, Hóa Long phủ, Mộ gia, Huyền Không đảo các thế lực, hơn mười năm đi qua, Càn Khôn cảnh càng nhiều vô số kể.
- Hắn hẳn là người mạnh nhất bên trong nhân tộc.
Diễm mi nam tử nhìn chằm chằm Quan Thông U, yên lặng suy nghĩ.
Quan Thông U xác thực mạnh mẽ, một người đè ép tam đại Võ Đạo Thánh Vương Liệt Tộc mà đánh, để diễm mi nam tử rất mất mặt.
Người này phải chết, bằng không chính là sỉ nhục của Liệt Tộc.
Diễm mi nam tử nâng tay phải lên, lòng bàn tay hướng về phía Quan Thông U, trong mắt đầy sát cơ.
Đúng lúc này, diễm mi nam tử tựa hồ cảm nhận được cái gì, vô ý thức giương mắt, còn chưa chờ hắn thấy rõ ràng, một vệt kim quang từ trên trời giáng xuống, Thiên Hà màu vàng kim bao phủ chiến sĩ Liệt Tộc còn chưa ra tay cùng với hung cầm của bọn hắn, diễm mi nam tử cũng bị dìm ngập trong đó.
Ẩm ầm –
Thiên Hà màu vàng kim rơi xuống đất, rung chuyển mặt đất, cả kinh võ giả đang chiến đấu phương xa, chiến sĩ Liệt Tộc dồn dập quay đầu nhìn lại.
- Là lão nhân gia ông ta ra tay rồi...
trong mắt Quan Thông U lóe lên vẻ vui mừng, ngay sau đó hắn lại hết sức xấu hổ, xem ra Đạo Tổ cảm thấy hắn không làm gì được tộc này.
Cơ Võ Quân cũng nghĩ như vậy, phía dưới Võ Đạo Thánh Vương cơ hồ không có một vị chiến sĩ Liệt Tộc là đối thủ của nàng, nhưng nàng biểu hiện được cũng không quá cường thể.
Từ Thiên Cơ theo chân trời chạy tới trùng hợp thấy cảnh này, hắn thầm nói:
- Tộc này không đơn giản, vậy mà để Đạo Tổ tự mình ra tay.
Đợi Thiên Hà màu vàng kim tan biến, diễm mi nam tử cùng một đám chiến sĩ Liệt Tộc đều tan biến, rừng núi phía dưới lại không có bị phá hư, khiến cho người thấy không chân thực.
- Thủ lĩnh chết rồi?
Một tên nữ chiến sĩ Liệt Tộc hoảng sợ hô, còn chưa chờ Liệt Tộc phản ứng, đám võ giả nhân tộc dồn dập bùng nổ chân khí, sĩ khí vượt xa vừa rồi.
Cơ hội tốt!
Dưới Địa Linh thụ, Khương Trường Sinh thu cung, tĩnh toạ.
Bạch Kỳ tò mò hỏi:
- Giải quyết?
Khương Trường Sinh gật đầu.
- Đối phương hội phi yên diệt?
- Ừm.
- Đáng tiếc, bọn hắn cũng không phảiHung thú......
Khương Trường Sinh không tiếp tục nói tiếp, hắn cố ý như thế, còn lại nhiều chiến sĩ Liệt Tộc như vậy đầy đủ nhân tộc đi bắt, tìm hiểu tình báo, còn về giá trị thi thể của diễm mi nam tử, hắn căn bản không thèm để ý, thi thể bảy đại Yêu Thánh còn chưa sử dụng hết đây.
Thật vất vả ra tay liền muốn hiện ra sự mạnh mẽ của mình, nếu Đạo Tổ ra tay, không thể tru diệt kẻ địch, ngược lại sẽ dao động hình ảnh vô địch của hắn.
Một lát sau.
[ Xương Nhạc năm thứ mười, Liệt Tộc phụng mệnh lệnh của Cửu U ma quân đến đây hàng phục nhân tộc, ngươi kịp thời ra tay, tru diệt tinh nhuệ Liệt Tộc, vượt qua một trường kiếp nạn, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng. pháp bảo - Kim Lân ngọc diệp x12 ].
Khoảng cách lần trước sinh tồn ban thưởng đã qua hai mươi tám năm, thật sự hoài niệm.
Kim Lân ngọc diệp cũng còn không tệ, tăng thêm này mười hai mảnh, hắn đã tích lũy được chín mươi mốt mảnh Kim Lân ngọc điệp.
Tâm tình Khương Trường Sinh trở nên vui vẻ, chuẩn bị luyện hóa mười hai mảnh Kim Lân ngọc diệp thử xong sẽ thử dung hợp cùng Kim Lân côn.
- Ta muốn biết Cửu U ma quân mạnh bao nhiêu?
[ Cần tiêu hao 3,700,000,000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không? ]
Quả nhiên là hắn.
Khương Trường Sinh lại nghĩ tới một vấn đề, ở trong lòng hỏi thăm.
- Ta muốn biết người mạnh nhất mà Cửu U ma quân có thể mời đến tương trợ hắn mạnh bao nhiêu?
[ Đối phương không ở bên trong phạm vi hệ thống đã biết, tạm thời không thể diễn toán ].
Đáng tiếc.
Không tính được, thái độ đối với Cửu U ma quân liền phải chậm dần, giả vờ không biết Cửu U ma quân tồn tại, tổn thất tinh nhuệ Liệt Tộc, Cửu U ma quân tất nhiên không sẽ đánh tới.