Chương 94: Sát Thần ma đao, ngăn cơn sóng dữ (2)
Tựa hồ cao thủ mạnh hơn nữa ở trước mặt Khương Trường Sinh đều không chịu nổi một kích, hắn quá mức mạnh mẽ, cường đại đến khiến cái cao thủ khác ảm đạm phai mờ.
Sau khi Đao Cuồng ngã xuống, đại khái qua một tháng, Vạn Lý mang theo các đệ tử trở về, mang đến một nhóm đệ tử mới, vượt qua năm mươi người, tất cả đều là cô nhi trôi dạt khắp nơi.
- Đạo trưởng, chú ngữ của ngài quá dài đi, ta trước đó đang niệm thì kém chút bị chặt chết, kết quả phát hiện rót chân khí đi vào là có thể thi triển, ngài hù ta à.
Vạn Lý ngồi ở trước mặt Khương Trường Sinh, u oán nói, những người khác trong đình viện thì cảm thấy buồn cười, Từ Thiên Cơ càng phình bụng cười to, chế giễu Vạn Lý.
Khương Trường Sinh nói:
- Tâm thành thì linh, nếu khẩn cấp quan đầu, cũng không cần dạng này, chính ngươi cân nhắc.
Vạn Lý cũng chỉ phát bực tức, lá bùa thì dùng rất tốt, hắn hưng phấn nói:
- Các môn phái đều muốn mua lại mấy lá bùa từ chúng ta, đạo trưởng, có khả năng phát triển thành một chuyện làm ăn lớn hay không?
Khương Trường Sinh lắc đầu nói:
- Tiền hương hỏa còn chưa đủ để ngươi kiếm? Nào có nhiều lá bùa như vậy, ta cũng muốn tu hành.
Lời nói thật như thế, lá bùa có pháp thuật đều tiêu hao linh lực, nếu là cung ứng số lượng lớn, hắn còn tu luyện thế nào?
Vạn Lý gãi đầu một cái, cũng không nói thêm lời gì, chợt khoác lác với Khương Tử Ngọc, Hoang Xuyên, nói hai năm này xông xáo giang hồ trải qua những chuyện gì để hai vị thiếu niên rất mong chờ, bất quá tiệc vui chóng tàn, Từ Thiên Cơ nửa đường nhảy ra trang bức, chuyện xưa của hắn càng đặc sắc, để hai vị thiếu niên càng thêm tò mò.
...
Xuân qua hạ đến, đầu tháng bảy.
Bắc Cảnh Đại Cảnh truyền đến tin dữ, Tần vương Khương Dự cùng với tinh nhuệ gặp phải bốn mươi vạn đại quân vây tập, hai đại tông sư Cổ Hãn hợp lại, liên sát hai mươi hai tướng, Tần vương được Tông Thiên Vũ hộ tống hạ giết ra khỏi trùng vây, nhưng quân đội thương vong bảy tám phần, gần mười vạn tướng sĩ hóa thành xương trắng, máu chảy thành sông.
Chi quân đội này chính là tinh nhuệ của Tần vương, trước đó không hướng không xiết, thảm bại một trận để văn võ, bách tính Đại Cảnh đều hoảng hốt.
- Phế vật! Phế vật!
Trên Kim Loan điện, Khương Vũ giận dữ hét, giận đến toàn thân run rẩy.
Một tên tướng quân nhịn không được nói:
- Điện hạ, Tần vương tốt xấu gì cũng lập qua không ít công lao, nào có quá tệ như ngài nói.
Khương Vũ nhìn hằm hằm hắn, nói:
- Nếu Tần vương không tham công, sao lại như thế?
Hắn tức miệng mắng to, để tướng quân kia xấu hổ giận dữ không thôi.
Khương Uyên ngồi trên long ỷ, mặt không biểu tình, cũng không chen lời vào.
Bây giờ, Khương Vũ đã có ý thượng quyền, hắn làm rất nhiều chuyện đều không hỏi qua ý kiến của Khương Uyên đã hạ lệnh, dấu hiệu này bắt đầu từ Khương Vũ một lần nữa lập Vương Phi, lập con riêng là trưởng tử bắt đầu.
Khương Vũ bình phục tâm tình, nói:
- Cổ Hãn có tam đại tông sư, tự cho là đúng, bản điện hạ mời bốn vị nhân vật cao thủ không kém hơn Tông Sư tiến đến, diệt tam đại tông sư của Cổ Hãn, xem bọn hắn còn dám hung hăng càn quấy, truyền lệnh xuống, bản điện hạ muốn ngự giá thân chinh.
Lời vừa nói, văn võ bá quan hai mặt nhìn nhau, nhưng không ai ngăn cản, cho dù Khương Vũ chết cũng không sao, ngược lại hoàng tử đủ nhiều.
Một bên khác.
Bên trong Long Khởi quan, Khương Trường Sinh nằm ở trên người Bạch Long, bây giờ thân rắn của Bạch Long còn rộng hơn bờ vai của hắn không ít, hoàn toàn có thể làm giường, hắn dùng Kỳ Lân phất trần che đậy hai mắt của của mình, tựa như đang nghỉ ngơi, kì thực đang nhìn giá trị hương hỏa.
Gần đây giá trị hương hỏa tăng mạnh, đã đột phá số lượng bảy trăm.
Hắn suy nghĩ ra một chút, lúc Đại Cảnh nguy nan, hương hỏa tăng trưởng càng nhanh, phàm nhân chỉ có thể cầu nguyện tiên thần phù hộ, lúc Đại Cảnh bình an, phàm nhân vội vàng kiếm tiền, vội vàng sinh tồn, sinh hoạt có hi vọng, ngược lại sẽ không đi tin tiên thần, Thiên Đạo gì.
Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn tin tức truyền lại quá chậm, có thể tới Long Khởi quan thắp hương đều không phải bách tính, bách tính muốn hiểu sự thần kỳ của hắn, vẫn phải dựa vào đệ tử Long Khởi quan hành tẩu giang hồ, vì hắn giảng đạo.
Hắn tạm thời còn suy nghĩ không thấu một chút, một người cung phụng hắn, sẽ tặng lên được một điểm giá trị hương hỏa, giống trước đó độ kiếp tiêu hao hết, giá trị hương hỏa cá nhân này phải chăng sẽ còn xuất hiện, có lẽ bên trong hơn bảy trăm điểm giá trị hương hỏa cũng có những người trước kia, nhưng sinh tồn hệ thống cũng không có nói rõ lí do, hắn chỉ có thể bị động tiếp nhận.
Bất kể như thế nào, giá trị hương hỏa chẳng qua là dệt hoa trên gấm, quyết không thể trở thành sự ỷ vào lớn nhất của hắn, hắn vẫn có thể lấy tu vi làm chủ.
Sau khi đột phá tầng thứ sáu, hắn cũng không có đình chỉ tu luyện, dựa theo quy luật, lần sau đột phá sợ là mấy chục năm sau, đây là tốc độ ngày ngày tu luyện, nếu bình thường lười biếng, chỉ sợ muốn trên trăm năm.
- Cái gì, ngươi muốn đầu quân, quấy rối, ngươi mới mười một tuổi, điên rồi sao?
Tiếng nói của Vong Trần truyền tới từ phía bên cạnh, nguyên lai Khương Tử Ngọc biết được Tần vương đại bại, liền muốn tòng quân, bất quá hắn hiện tại tôn kính Khương Trường Sinh nhất, hết thảy chủ ý đều phải hỏi qua Khương Trường Sinh.
Khương Tử Ngọc cứng cổ nói:
- Ta mặc dù tuổi nhỏ, nhưng võ nghệ của ta thì không phải binh sĩ tầm thường có thể so sánh, mà Bình An có thể đi theo ta, Thiên Cơ đại thúc không phải nói Bình An đã có khả năng tự tay xé tuyệt đỉnh cao thủ rồi hay sao?
Từ Thiên Cơ vội vàng kêu lên:
- Ta lúc đó là cố ý khen hắn, tuyệt đỉnh cao thủ đứng đấy để cho hắn đánh thì xác thực không chịu nổi, nhưng tuyệt đỉnh cao thủ khẳng định sẽ tránh đo.