Chương 32: Nhà người ta có ban trưởng
Mọi người ở đây còn đang suy nghĩ xem Tiêu Bắc định làm gì thì...
Mười phút sau, Tiêu Bắc trở về, lập tức cả lớp 1 ban đều phát ra tiếng kinh hô.
Bởi vì cùng Tiêu Bắc trở về là ông chủ của quầy bán quà vặt.
Tiêu Bắc ngồi chễm chệ trên chiếc xe xích lô điện của ông chủ.
Ngay lập tức, Tiêu Bắc nói với đám nam sinh lớp 1: "Nam sinh lớp 1, tập hợp lại đây, khiêng nước, còn có dưa hấu!"
Đúng vậy, Tiêu Bắc trực tiếp đi mua nước, còn cố ý mua năm quả dưa hấu, đều đã được cắt sẵn.
Chút tiền này đối với Tiêu Bắc mà nói, chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ.
Từng người nam sinh lớp 1 nghe vậy, đều đứng dậy chạy về phía Tiêu Bắc.
Giờ phút này, ngay cả bốn người trong phòng 404 cũng phải ngẩn người.
"Mẹ ơi, lớp trưởng này, tao phục rồi!"
"Tao cũng vậy!"
"Ban trưởng trâu bò!"
"Lớp trưởng này, không tệ!"
Lâm Hạo Kiệt cùng Thái Kỳ Châu mấy người liếc nhau một cái, lập tức cũng tiến lên, giúp Tiêu Bắc dỡ hàng.
Tiêu Bắc đã mua hẳn mười thùng nước khoáng cùng năm quả dưa hấu.
Đợi đến khi toàn bộ số nước được dỡ xuống xong xuôi, Tiêu Bắc nói với đám nam sinh:
"Bây giờ đến lượt các cậu thể hiện, đưa cho mỗi bạn nữ một bình nước, một miếng dưa hấu."
"Tốt, ha ha ha, cảm ơn lớp trưởng!"
"Ban trưởng uy vũ!"
"Ban trưởng, sau này có việc cứ gọi một tiếng!"
Tình bạn của đám nam sinh thật đơn giản như vậy, Tiêu Bắc cười gật đầu với họ, không hề tỏ ra hơn người, đối với ai cũng tươi cười niềm nở.
Dù sao Tiêu Bắc muốn chính là sự đoàn kết, đương nhiên, không ai được nghĩ rằng vì vậy mà Tiêu Bắc dễ dãi.
Chỉ cần chạm đến vảy ngược của Tiêu Bắc, hoặc là khiến Tiêu Bắc không vui, Tiêu Bắc cũng không ngại hảo hảo cho bọn họ một bài học.
Đây là giác ngộ của một người làm quản lý từ kiếp trước, biết cách nhanh chóng rút ngắn quan hệ.
Muốn xây dựng một đội ngũ đoàn kết, để có thể phát triển mạnh mẽ, cần phải biết dẫn dắt đội nhóm, đề cao tinh thần hưởng phúc.
Tiêu Bắc cầm mấy bình nước cùng mấy miếng dưa hấu, đi thẳng tới chỗ huấn luyện viên.
"Cao giáo quan, mời thầy uống nước ăn chút dưa hấu, còn đây là phần của các huấn luyện viên khác, em xin phép không làm thay."
Cao Bằng kỳ thực ngay từ đầu đã chú ý đến Tiêu Bắc, khi thấy Tiêu Bắc mua nước và dưa hấu về, trong lòng thầm mỉm cười.
Thằng nhóc này, đúng là một nhân tài.
Xem ra, nó còn có uy tín rất cao trong lớp.
Anh ta cũng cần một người đến hiệp trợ mình trong một tháng huấn luyện quân sự sắp tới, thế là cười nhận lấy nước và dưa hấu từ tay Tiêu Bắc.
"Toàn thể chú ý, thời gian nghỉ ngơi tăng thêm mười phút!"
"Yeah!"
"Huấn luyện viên, ban trưởng uy vũ!"
"Huấn luyện viên và ban trưởng đều đẹp trai!"
Giờ phút này, toàn bộ lớp 1, bất kể là nam hay nữ sinh, đều đồng lòng ủng hộ ban trưởng Tiêu Bắc.
"Oa! Học cùng lớp với ban trưởng, sướng thật đấy, nước thì khỏi nói, còn có dưa hấu để ăn!"
"Vất vả rồi ban trưởng!"
"Em yêu anh, ban trưởng!"
Ngay lúc này, trong đám đông, vang lên một giọng nữ.
Tiêu Bắc nghe vậy, mỉm cười, sau đó trước ánh mắt của mọi người, đi lên phía trước đội ngũ.
"Vừa rồi ai tỏ tình với bản đại vương, đứng ra đây, muốn tiến cung thì cứ trực tiếp đến, ta miễn cưỡng sắc phong cho một cái phi tử!"
Nhưng, chẳng có ai đứng ra cả, Tiêu Bắc tiếp tục nói: "Ồ, xem ra là không ai muốn làm phi tử, chắc là muốn tranh ngôi chính cung?"
"Ha ha! Ban trưởng lại còn trêu!"
Toàn bộ đám nữ sinh lớp 1 đều bật cười.
Lúc này, Diệp Tiểu Đào nói: "Ban trưởng, em thích anh, vậy em có thể làm phi tử của anh không?"
Tiêu Bắc lắc đầu, khinh bỉ nói: "Sở thích của ta là bình thường, mấy trò đùa này tốt nhất là đừng nên đùa, ta sợ các bạn nữ hiểu lầm, ha ha ha!"
"Ha ha ha!"
"Ban trưởng bất công, chỉ tốt với nữ sinh, còn chúng ta thì sao?" Giờ phút này, đã có nam sinh bị Tiêu Bắc khuất phục, cũng bắt đầu trêu đùa.
"Nói vớ vẩn, không tốt với nữ sinh, thì làm sao thảo luận về chân lý cuộc sống được, cùng các cậu á!"
Phụt!
Đám người không ngờ Tiêu Bắc lại là người như vậy, vừa đẹp trai, vừa thú vị, lại có EQ cao!
Lớp 1 đang vui vẻ, thì mấy lớp bên cạnh lại có vẻ hâm mộ vô cùng!
Nhất là các nữ sinh, ai nấy đều than phiền!
"Nhìn ban trưởng nhà người ta kìa!"
"A a a, cũng là ban trưởng, sao khác nhau một trời một vực thế này!"
"Ban trưởng ơi, chúng em cũng muốn nước!"
"Ban trưởng ơi, không có dưa hấu thì nước cũng được ạ, nhìn ban trưởng nhà người ta xem, vừa đẹp trai, lại vừa tốt với lớp!"
"Ôi, đúng là ban trưởng nhà người ta, chủ yếu là đẹp trai ý, nhìn lại lớp mình xem, một thằng mọt sách! Chán sống quá!"
Nghe được mấy lời than phiền của lớp bên cạnh, các bạn học lớp tài chính 1 ai nấy đều đắc ý không để đâu cho hết, cố ý ăn dưa hấu trước mặt họ.
Ghen tị không?
Ghen tị thì cứ ghen đi!
"Thật ra thì, các cậu không cần phải ghen tị, bởi vì ban trưởng của chúng tôi là do cả lớp bầu ra!"
Tiêu Bắc không nói gì thêm, chia đồ xong xuôi, liền trở về hàng ngũ.
Vừa mới trở lại hàng cuối.
Đám nam sinh lớp 1 đã xúm lại vây quanh, coi Tiêu Bắc như đại ca rồi.
"Ban trưởng, anh lái S63 có sướng không ạ?"
"Ban trưởng, anh cua được hoa khôi học đường Quý Thanh Lam bên trường đối diện thật á?"
"Ban trưởng, anh..."
Ai nấy đều hỏi không ngừng, thật ra nam sinh là vậy đó, khi đã tán thành bạn rồi thì sẽ tán thành hết lòng.
Tiêu Bắc cũng lần lượt đáp lại, nói rằng chỉ cần có bằng lái thì muốn dùng xe nào cũng dễ.
Tiêu Bắc cũng vui vẻ hòa mình vào với bọn họ, dù sao Tiêu Bắc muốn có một cuộc sống đại học hoàn mỹ.
"Được rồi, im hết đi, buổi chiều còn một khoảng thời gian dài nữa đấy, nghỉ ngơi cho tốt đi, có gì chúng ta tối lại nói, tôi nói là nếu lớp 1 chúng ta biểu hiện tốt, tôi sẽ dẫn các cậu đi quán bar! Ăn chơi cái gì, bao no!"
"Thật á?"
"Má ơi! Ban trưởng trâu bò!"
"Ban trưởng uy vũ!"
Cả đám đều hưng phấn như vừa được tiêm máu gà.
Tiêu Bắc nhìn từng gương mặt trẻ trung, nằm trên mặt đất, ngước nhìn bầu trời xanh thẳm, bầu trời thanh xuân thật trong xanh, gió nhẹ thổi qua thật ngọt ngào.
Đến giờ nghỉ ngơi, Cao giáo quan lập tức thổi còi tập hợp.
"Toàn thể chú ý, tập hợp!"
Thế là đám học sinh lớp 1 từng người nhanh chóng tập hợp lại ngay ngắn trật tự.
Nhìn hiệu quả này, Cao giáo quan trong lòng rất hài lòng, nhìn Tiêu Bắc thật sâu một cái, thằng nhóc này được đấy.
"Tiếp theo, chúng ta sẽ luyện tập đi đều, bắt đầu từ tư thế đứng nghiêm tại chỗ!"
Lời huấn luyện viên vừa dứt, lớp 1 lại bắt đầu buổi huấn luyện quân sự chiều.
Có lẽ là vì Tiêu Bắc, toàn bộ lớp 1 đặc biệt đoàn kết, ai nấy bắt đầu luyện tập đều rất cố gắng.
Không ai dám tụt lại phía sau, có lẽ là không ai muốn phụ lòng tốt của ban trưởng.
Cho nên dù các môn học buổi chiều cũng rất gian nan, nhưng từng học sinh lớp 1 đều rất hào hứng.
Đến khoảng 3 giờ 30 chiều, toàn bộ sân bóng rổ đột nhiên vang lên những tiếng la hét ầm ĩ.
Mọi con mắt đều đổ dồn về phía cổng sân bóng rổ.
Một nữ sinh da trắng xinh đẹp, với thân hình quyến rũ, bước vào.
"Má ơi, đây chẳng phải là hoa khôi số một trường đối diện, Quý Thanh Lam sao, cô ta đến đây làm gì?"
"Ê, chú mày không biết à, Quý Thanh Lam với Tiêu Bắc lớp 1 hình như là người yêu đấy!"
"Má ơi, Tiêu Bắc ghê vậy!"