Jackson triệu tập cuộc họp với các Chiến Tướng của mình.
Logan đã thay thế vị trí của Nadeem, trở thành một trong bốn chiến tướng của băng T-rex.
Jackson hỏi Titus:
- Chúng ta hiện có bao nhiêu người?
Titus đáp:
- Tổng nhân lực là tám trăm hai mươi nghìn người, tăng hai mươi nghìn người so với thời điểm bắt đầu chiến tranh, trong đó có hơn sáu trăm nghìn là sát thủ, còn lại là các lực lượng hỗ trợ.
- Chúng ta sẽ huy động năm trăm nghìn người cho Trận Khu Bắc.
Logan sửng sốt:
- Năm trăm nghìn người? Như thế là gần như toàn bộ lực lượng chiến đấu.
- Đúng vậy. Trận này không thể thua.
Jackson nhận ra rằng lão đang phải làm điều mà lão căm ghét nhất. Đó là dùng sát thủ cho các hoạt động quân sự.
Chẳng những thế lão còn bị buộc chơi ván bài tất tay. Một khi đã thua là mất trắng.
Cũng đều nhờ ơn Quintus cả.
Logan bướng bỉnh hỏi lại:
- Có cần liều lĩnh như vậy không?
- Chúng ta không còn cách nào khác.
- Nhưng tại sao? Chúng ta đang thắng thế, quân số của chúng ta tăng lên so với thời điểm bắt đầu chiến tranh trong khi quân số của Cá Voi Xanh giảm đi. Chúng ta đâu cần liều mạng? Cứ tiếp tục như đầu cuộc chiến là được rồi.
- Chúng ta không thể tiếp tục chiến lược cũ.
- Nhưng tại sao?
Jackson đập bàn tay xuống bàn đánh chát một tiếng. Lão gầm lên:
- Bởi vì chiến thắng của chúng ta chỉ là một ảo giác. Trên thực tế là chúng ta đang thua. Điều này con không hiểu được vì tình thế hiện nay quá phức tạp và vượt xa ngoài khả năng nhận thức của con. Chúng ta đang nắm 90% thị trường lương thực, Cá Voi Xanh nắm 10%. Thiếu 90% của chúng ta cũng chẳng ảnh hưởng gì đến chúng, chúng vẫn sống tốt. Ngược lại, bọn chúng đang nắm 100% thị trường y tế và quần áo trong khi chúng ta nắm 0%. 0% đấy Logan. Con biết 0% nghĩa là gì không? Nó là một con số KHÔNG tròn trĩnh, là chẳng có gì hết. Người bên ta sẽ không thể mua được thuốc men khi bị thương hay ốm đau, không thể mua được quần áo khi mùa đông đến. Hãy cảm nhận thời tiết đi Logan, có phải nó đang mát dần đi? Chỉ một, hoặc muộn thì hai tháng nữa thôi, cái mát mẻ dễ chịu này sẽ hóa thành lạnh cóng như trong kho đông lạnh và khi ấy nếu thiếu áo ấm, thậm chí rất nhiều áo ấm, thì chẳng ai có thể đánh đấm gì được. Chúng ta đang trôi xuống địa ngục. Chuyện nó đơn giản như vậy đấy. Làm ơn, Logan, làm ơn hãy mở to mắt ra.
Logan tái mặt. Gã chưa từng thấy bố mình nổi giận như thế bao giờ. Tuy gã chưa thực sự hiểu rõ vấn đề, nhưng vẫn cảm nhận được sự căng thẳng của Jackson. Một người như Jackson nếu không rơi vào tình thế vô vọng sẽ không bao giờ mất bình tĩnh như vậy.
Titus lẩm bẩm:
- Giờ này vẫn chưa thấy các cửa hàng bán áo ấm.
Jackson lấy lại vẻ bình thản của người đang làm chủ tình hình:
- Liên Minh đã sản xuất các mẫu quần áo mới cho mùa đông rồi, nhưng Gideon và các nhà thầu nhỏ vẫn đang ém hàng theo yêu cầu của Cá Voi Xanh. Chúng đang tìm cách thao túng thị trường theo hướng có lợi cho Cá Voi Xanh. Hai tháng nữa thì Cá Voi Xanh đã cơ bản tái phối trí lực lượng lên Khu Bắc xong xuôi cả rồi. Chúng ta phải tiến hành cuộc tấn công trước khi mùa đông đến.
Các Chiến Tướng nhìn nhau, tất cả cùng lộ vẻ do dự.
Cuối cùng Tavon thu hết can đảm lên tiếng:
- Thưa Thủ lĩnh, thưa ngài Jackson đáng kính, ngài biết rằng tôi luôn sùng bái ngài như một vị thánh. Trong mắt tôi tất cả những gì ngài nói đều là chân lý không thể bàn cãi. Tuy nhiên xin ngài hãy cân nhắc lại quyết định này. Đó có thể là hành động tự sát. Tất cả chúng tôi đều đã giữ trọng trách quản lý các đội, nhóm trong nhiều năm. Ngài đã dạy chúng tôi rằng một chiến dịch được tiến hành vội vã chắc chắn sẽ kết thúc trong thất bại. Một tháng không đủ để tiến hành một chiến dịch lớn cần huy động đến năm trăm nghìn người và tấn công vào một vị trí mà chúng ta chưa thực sự hiểu rõ. Xin ngài nhớ cho điều gì đã xảy ra với đạo quân của Napoleon khi cố tiến đánh nước Nga trước mùa đông? Và điều gì đã xảy ra với quân Đức Quốc Xã ở Liên Bang Xô Viết? Cả hai đạo quân hùng mạnh ấy đều thảm bại chỉ vì chúng đã bị kìm chân trong một môi trường bất lợi. Tôi nghĩ chúng ta cần tiếp thu các bài học lịch sử.
Jackson nhìn Tavon với ánh mắt đầy uy quyền.
- Tavon, ta khen ngợi cậu vì đã biết suy nghĩ trước sau. Ta hiểu rất rõ những khó khăn mà chúng ta đang vấp phải. Nhưng ta lấy tư cách là Thủ lĩnh tối cao của T-rex, lấy danh dự của Jackson Jay “Toàn Năng” người chưa từng thất bại trong bất kỳ cuộc chiến nào trước bất kỳ đối thủ nào, ta yêu cầu cậu tin tưởng ở ta một cách tuyệt đối và không hoài nghi. Ta cam đoan với tất cả mọi người ở đây rằng ta đã có sẵn một kế hoạch hoàn hảo. Chúng ta sẽ thắng Trận Khu Bắc và không chỉ như vậy mà còn chiến thắng một cách vang dội. Chúng ta sẽ làm điều bất khả thi.
Những lời nói của Jackson Jay như truyền vào trong tim những người có mặt trong phòng thứ cảm xúc cuồng nhiệt mà đã lâu lắm rồi họ không còn cảm nhận được nữa. Tavon đứng lên, nói một cách đầy xúc động:
- Nếu thủ lĩnh đã yêu cầu thì tôi xin dùng tính mạng của mình để thực hiện tất cả những gì ngài sai bảo. Xin thứ lỗi vì đã có lúc nghi ngờ ngài.
Mọi người đều lần lượt nói ra những lời tâm huyết, chỉ mình Logan vẫn cúi gằm mặt.
Gã không giống Tavon, không giống Titus, không giống Nico Nolan. Gã là Logan Jay, là thủ lĩnh kế tiếp của T-rex.
Gã tự biết mình không được thông minh xuất chúng, gã cũng không tài giỏi như cha hay Tavon. Nhưng gã hiểu được rằng để xứng đáng với trọng trách mà một ngày nào đó số phận sẽ quàng lên vai, gã không thể để cảm xúc cuốn mình trôi đi.