Chương 309: Hổ Khiếu Sơn Lâm!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc trước Lâm Chính Nhân lâm trận đột phá đó là vì đã rèn luyện được trọn vẹn từ sớm, đối thủ Tôn Tiểu Man lại không uy hiếp được y, Thiên Địa môn là một trong những lá bài tẩy của y nên y có thể thong dong lật lên.
Với Lê Kiếm Thu mà nói, y vẫn chưa tới lúc đẩy Thiên Địa môn ra, lúc này đẩy ra, Thiên Địa môn sẽ không đủ phản hồi, chắc chắn lúc đối kháng với sương mù mông muội ở Đằng Long Cảnh sẽ gian nan hơn.
Nhưng y đã không còn lựa chọn nào khác.
Tóc dài không gió mà bay, nguyên khí mãnh liệt bỗng nhiên cuồng bạo, lại trong nháy mắt vọt lên.
Keng!
Bội kiếm gỗ đào đang đánh vào lưỡi đao Đại Hoàn đao của Hổ Cốt Diện Giả.
Xoẹt!
Tiếng gió xẹt qua bên tai, Lê Kiếm Thu cảm thấy mái tóc dài hai bên của mình đang rơi lả tả.
Sau đó cả người y bị đánh bay!
“Lâm trận đột phá Đằng Long Cảnh, chẳng lẽ cho rằng sẽ đánh được với ta một trận sao?”
Hổ Cốt Diện Giả vẫn chưa hết giận, dậm chân lao về phía trước, lại tung ra một đao!
Bạch Cốt Đạo đã sắp thành công lại thất bại, giấc mộng đẹp của cao tầng trong giáo như hắn ta trong nháy mắt vỡ vụn.
Hắn ta nếm trải bao nhiêu đắng cay mấy năm qua dường như đều trở thành dày vò vô nghĩa.
Mối hận trong lòng hắn ta ai có thể hiểu thấu?
Mỗi một Diện Giả đều là những tồn tại duy nhất trong quá trình chém giết hơn ngàn đứa trẻ, trải qua những tra tấn không phải người mà rất rất nhiều người không thể nào tưởng tượng được.
Vì lý tưởng “nhân thế đại công” hắn ta đã bỏ ra hết mọi thứ.
Thế nhưng, đường đi tới cuối rồi mà ngay cả Bạch Cốt Tôn Thần cũng bị giẫm ngược về U Minh.
Giấc mộng đẹp xây dựng Thần quốc trên mặt đất dường như chưa hề được với tới.
Bọn hắn chạy trối chết, cứ điểm các nơi lần lượt bị phá.
Gần như hàng ngày, hắn ta đều nghe thấy tiếng vỡ vụn của lý tưởng.
Sau đó hắn ta mạo hiểm trốn đến khu vực bên ngoài Song Giao Hội, cuộc truy đuổi không kết thúc kia cuối cùng mới yên tĩnh được một chút.
Hắn ta trốn chui trốn nhũi như chuột vậy.
Hắn ta đã trốn đến chỗ này.
Hắn đã trốn đến tận đây rồi, đám côn trùng đáng chết này vẫn đuổi theo!
“Chịu chết đi!”
Đại Hoàn đao chém rách trời đất chia ra làm hai nửa!
Và vào lúc cả ánh trăng, bóng đêm đều bị tách ra, Lê Kiếm Thu rút kiếm về.
Kiếm của y vẽ một hình vòng cung dài trên không trung, trong quá trình bị đánh bay, y đứng trên Thiên Địa Cô Đảo, điều khiển thế giới rộng lớn sau khi mở Thiên Địa môn.
Thế là nhục thân có thể bay vọt lên, giẫm chân giữa không trung.
Kiếm tên Đào Chi, nở vào ngày xuân.
Lúc này không phải mùa xuân, kiếm khiến xuân tới.
Mũi kiếm lại chống đỡ lưỡi đao.
Một chớp mắt như vĩnh hằng.
Ầm!
Hổ Cốt Diện Giả rút đao chém lại.
Lại rút lại chém.
Đao kiếm liên tục giao phong.
Hổ Cốt Diện Giả sợ hãi phát hiện, tiểu tử trước mặt này kiếm thế càng lúc càng ổn, càng ngày càng mạnh.
Mỗi một kiếm chống đỡ xong đều như lung lay sắp đổ.
Nhưng, mãi vẫn không tắt.
Trong lúc giao phong như vậy, ngược lại y còn chậm rãi ổn định sức mạnh của Đằng Long Cảnh.
Hắn ta quyết định giải phóng sức mạnh, không cho người này thêm thời gian nữa, dù là bởi vậy sẽ bị lộ thân phận với Song Giao Hội nhưng cũng không có gì phải đáng tiếc.
Bí pháp của mười hai Thần tướng Bạch Cốt Đạo không giống nhau.
Nếu Khuyển Diện Thần tướng là Minh Khuyển, nuôi dưỡng U Minh. Xà Diện là Thần Tướng Nhập Kiếm, Xà Tín Kiếm có thể so với danh khí.
Vậy thì Hổ Diện hắn ta...
Gừ!
Một con hổ bạch cốt đạp gió lao đến, đứng giữa không trung, đã thu hết ánh trăng lại.
Hổ Khiếu Sơn Lâm!
Chỉ một tiếng kêu này, trời đất đột nhiên âm u, ánh trăng bỗng chiếu ra.
Hổ Cốt Thần tướng hóa hư thành thực, cuốn gió đạp trăng nhảy xuống.
Rõ ràng hắn ta cũng có chiến lực Đằng Long Cảnh, song chiến với Lê Kiếm Thu!
Bầu trời bên này xảy ra dị tượng, bản bộ Song Giao Hội nơi xa cuối cùng cũng phát hiện ra dị động nơi đây, một đóa diễm hoa màu đỏ nổ tung trên bầu trời đêm.
Đóa diễm hoa này giống như tiếng trống cuối cùng.
Dù là đối với Hổ Cốt Diện Giả hay với Lê Kiếm Thu mà nói, đều mang ý nghĩa bọn họ nhất định phải phân thắng bại trong thời gian ngắn.
Bởi vì khi người của bản bộ Song Giao Hội tới, dù là giết chết giáo đồ Bạch Cốt Đạo hay lấy danh nghĩa Hổ Cốt Diện Giả để giết Lê Kiếm Thu đều rất đơn giản, không ai có thể tra ra chân tướng sự việc.
Lúc này, Lê Kiếm Thu đột nhiên phóng lên, thân hợp với kiếm.
Bóng đêm kéo đến khắp nơi, ánh trăng lại tỏa ra.
Nhưng dường như ánh trăng đã thành màu huyết sắc.
Nơi nào có ánh trăng nơi đó giống như bị nhuộm huyết quang.
Kiếm như thủy triều cuốn đến.
Hổ Cốt Diện Giả đứng im tại chỗ.
Có một ngọn gió xuân, có một nhánh hoa đào.
Nở trong trái tim hắn ta.
Hổ Cốt Thần tướng vỡ vụn từng mảnh.
Đây là sở tu của Lê Kiếm Thu, thuật Đạo kiếm.
Hổ Cốt Diện Giả phẫn nộ vì Lê Kiếm Thu dám lâm trận phá cảnh trước mặt hắn ta nhưng hắn ta không nghĩ cho kỹ xem, rốt cuộc kiếm như thế nào mới có thể phá được Thiên Địa môn sớm!
Đây là khoảng cách thiên địa, nhiều tu sĩ phải loay hoay phía trước cả một đời.
...
Một kiếm tất thành công của Lê Kiếm Thu vừa tung ra thì không làm thêm hành động dư thừa gì khác mà lập tức thu kiếm trốn xa.
Chỉ cần y còn sống, chắc chắn Song Giao Hội sẽ ngoan ngoãn đưa thi thể đồng môn y về cố thổ.
Thật ra ngay từ đầu khi ứng đối với Hổ Cốt Diện Giả tuy y không địch lại nhưng chắc chắn có thể trốn thoát.
Tuy nhiên, y không muốn chạy.
Bản thân y không muốn chạy, y cũng không muốn để Hổ Cốt Diện Giả chạy.
Y muốn giết người.
Thế giới này quá lớn, hôm nay bỏ lỡ, có lẽ vĩnh viễn sẽ không tìm lại được nữa.
Cho nên từ lúc phá Thiên Địa môn, không tiếc dùng cái giá con đường tương lai sẽ gặp nhiều gian nan, phá cảnh sớm, thể hiện phong mang của cành đào.