Chương 574. Trảm thiên bạt kiếm, chưa từng có từ trước đến nay! (2)
Sở Linh Xuyên nhếch miệng cười một cái:
- Ngươi dùng bao nhiêu lực, mà ngay cả tẩm cung của ta cũng đều bổ ra ?
- Còn nữa... Khụ khụ, ngươi luyện kiếm đều không thích mặc quần áo sao ?
Lý Nhiên:
- Hả?
Hắn cúi đầu nhìn một cái, lúc này mới phản ứng được, nhất thời mặt già đỏ lên.
Vừa rồi chính mình đang tắm, kết quả quên mất việc này!
Hắn luống cuống tay chân thay quần áo xong, sau đó mới đi tới trước mặt hai vị sư tôn, lúng túng nói:
- Thật xin lỗi, đệ tử thất lễ.
- Ngươi cũng biết sao ? Quả thực xấu hổ chết mất!
Vẻ đỏ ửng trên mặt hai người còn chưa tiêu tán, xấu hổ trừng mắt nhìn Lý Nhiên.
So sánh với tẩm cung bị chém vỡ, một màn vừa rồi càng làm cho các nàng chấn động hơn.
Sở Linh Xuyên bình phục một cái, có chút hiếu kỳ hỏi:
- Vừa rồi ngươi đang làm cái gì ? Chuyện này là sao đây?
- Cái này hả...
Lý Nhiên vò đầu nói:
- Đệ tử vừa rồi lĩnh ngộ một chiêu thức, không cẩn thận dùng thử, không nghĩ tới sẽ tạo thành động tĩnh lớn như vậy.
Hắn không có cách nào khác nói ra chuyện hệ thống ban thưởng, không thể làm gì khác hơn là nói mình lĩnh ngộ, nếu không... Thực sự không có biện pháp giải thích.
- Lĩnh ngộ ?
Sở Linh Xuyên nghe xong càng tò mò hơn.
Có thể tạo thành hiệu quả này, chắc là thần thông tuyệt đối mạnh mẽ, không ngờ lại là Lý Nhiên tự mình lĩnh ngộ ?
- Vậy ngươi lại dùng một cái cho ta xem.
Lý Nhiên khổ sở nói:
- Không cần phải vậy chứ ? Chiêu này của ta không thể nhiều lần sử dụng.
Sở Linh Xuyên trợn mắt liếc hắn một cái:
- Cái gì mà không thể sử dụng nhiều lần, ngươi lừa dối quỷ à ? Nếu ngươi không trình diễn cho ta xem, vậy thì phục hồi lại tẩm cung hoàn hảo không hao tổn như cũ cho ta.
- ...
Lý Nhiên bất đắc dĩ nói:
- Vậy ta sẽ tận lực phơi bày một chút!.
- Dịch Thanh Lam cũng nhấc lên vài phần hứng thú, hiển nhiên rất hiếu kỳ với cái thần thông hắn mới cảm ngộ này.
- Ta thấy ngươi dùng kiếm khí, chắc là cần dùng kiếm đúng không ?
Sở Linh Xuyên thuận tay lấy ra một thanh linh kiếm, ném cho Lý Nhiên:
- Toàn lực ra tay với ta, không cho phép lưu lại một tia dư lực.
- Vâng.
Lý Nhiên tiếp nhận trường kiếm, thuận thế giữ ở tay trái, thân thể hơi cúi thấp xuống.
Đột nhiên khí thế biến đổi!
Sở Linh Xuyên sửng sốt, dường như đã nhận ra cái gì.
- Đây là...
Lý Nhiên nắm chặt tay phải, trong con ngươi lấp lánh ngân quang.
Trong khoảnh khắc bỗng nhiên rút kiếm, kiếm khí mãnh liệt bị áp súc đến cực hạn, từ lưỡi kiếm bắn nhanh mà ra!
Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!
- Lại là chiêu này!
Đột nhiên đồng tử Sở Linh Xuyên co rụt lại!
Oanh!
Kiếm khí màu bạc giống như ngân hà đổ ngược xuống, mãnh liệt cuốn về phía Sở Linh Xuyên.
Kiếm khí đã bị áp súc đến cực hạn, tất cả uy lực đều ngưng tụ trong một kiếm này, không có một tia năng lượng nào tiêu tán.
Cái khí thế chưa từng có từ trước đến nay, chặt đứt hết thảy kia, không khỏi làm Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên đồng thời động dung.
- Lại là Bạt Kiếm Thuật ? Điều này sao có thể ?
Đồng tử Sở Linh Xuyên co rút lại, ánh mắt chấn động.
Trong nháy mắt, kiếm khí đã chém tới gần, cuồng phong bạo liệt thổi bay mái tóc nàng.
Nhưng nàng lại đứng tại chỗ, căn bản không tránh không né.
Hô!
Chỉ một thoáng, tiếng gió thổi dừng lại, kiếm khí ngưng trệ.
Chỉ thấy kiếm khí màu trắng bạc dừng lại trên không trung, giống như một vầng trăng, lơ lửng ở trước mặt nàng không nhúc nhích.
Nàng chính là Chí Tôn võ đạo, đứng đầu Vạn Kiếm, võ tu thiên hạ không ai dám không theo!
Kiếm khí này càng không dám tổn thương nàng!
Sở Linh Xuyên nhẹ nhàng vung vẩy tay phải, "vầng trăng" bị phá vỡ, sau đó từ gào thét bay qua hai bên thân thể nhanh như tia chớp.
Oanh!
Lại là một hồi run rẩy kịch liệt, tẩm cung vốn đã vỡ thành hai mảnh, lại bị đơn giản phân ra lần nữa.
Kiếm khí tiếp tục bay vút ra, như hai đạo lưu tinh xẹt qua bầu trời đêm.
Bên ngoài truyền đến một tràng tiếng thốt lên.
Lý Nhiên đứng lên, bất đắc dĩ lắc đầu.
Vừa rồi hắn đã dùng hết toàn lực.
Lúc này kiếm khí hừng hực như dương trong cơ thể, rút nhỏ không chỉ gấp mấy lần, đang không ngừng thu nạp bổ sung.
Nhưng dù vậy, vẫn không cách nào tạo thành chút uy hiếp nào đối với Sở Linh Xuyên.
- Xem ra Đế cấp và phía dưới Đế cấp, đúng là hai loại tồn tại hoàn toàn khác biệt, không có bất kỳ khả năng so sánh.
Chỉ cần không tránh thoát gông cùm xiềng xích, sát chiêu mạnh đi nữa cũng vô pháp uy hiếp được Đế cấp.
Coi như Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật cũng không ngoại lệ.
Lý Nhiên thở dài:
- Sư tôn quá mạnh mẽ, đối với ngươi mà nói chiêu này không hề có tác dụng.
- Vậy sao?
Vẻ mặt Sở Linh Xuyên có chút cổ quái.
Nàng chậm rãi nâng tay phải lên.
Chỉ thấy ống tay áo màu xanh phiêu đãng, trong đó có một đoạn chậm rãi bay xuống mặt đất, chỗ đứt rất mịn. Không ngờ là bị chém đứt.
Dịch Thanh Lam không khỏi ngây ngẩn cả người, không thể tin lẩm bẩm nói:
- Chuyện này... Làm sao có khả năng ?