Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 612. Hồn thề, Lý Nhiên quyết đoán! (2)

Chương 612. Hồn thề, Lý Nhiên quyết đoán! (2)


Dịch Thanh Lam vừa bực mình vừa buồn cười.
Tên da mặt dày!
Nàng bình tĩnh lại lắc đầu nói:
- Bần đạo biết, theo thân phận và tính cách của ngươi, bên người chắc chắn sẽ không thiếu nữ nhân, bần đạo cũng không phải không thể chấp nhận, nhưng mà...
Nàng cắn môi, nhẹ giọng nói:
- Nhưng ngươi phải đảm bảo, tuyệt đối không được phụ bần đạo. Nếu không..., nếu không...bần đạo liền một kiếm chém ngươi!
Tuy ngoài miệng nói những lời độc ác nhưng giọng nói lại mềm nhũn và biểu hiện có một chút lo lắng.
Lý Nhiên sững sờ.
- Sư tôn là đang lo lắng cái gì?
- Ngươi nói thử xem?
Dịch Thanh Lam quay đầu bĩu môi nói:
- Gần đây ngươi đánh nhau với Sở Linh Xuyên, hễ mở miệng ra là Linh Xuyên sư tôn, sớm đã quên mất bần đạo rồi.
Lý Nhiên nghe vậy thấy buồn cười:
- Nói nửa ngày, thì ra là sư tôn ghen tị?
Dịch Thanh Lam hừ hừ nói:
- Bần đạo đúng là ghen tị, không được sao?
Lý Nhiên cười hỏi ngược lại:
- Đệ tử nhớ sư tôn không phải đã nói không để ý sao?
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Nhưng là Sở Linh Xuyên không giống với người khác.
Hai người đã là sư đồ cũng là người yêu, quan hệ này mặc dù có chút khó nói nhưng cũng khiến cho nàng cực kỳ an tâm.
Bởi vì so với những người khác thì nàng là người đặc biệt nhất.
Nhưng bây giờ đột nhiên có thêm một Sở Linh Xuyên, bất luận là thân phận, địa vị hay là quan hệ, đều không khác gì với nàng.
Điều này không khỏi làm nàng nảy ra một ý nghĩ:
- Nếu như Lý Nhiên có Sở Linh Xuyên rồi không thích mình nữa thì sao?
Một khi ý nghĩ này xuất hiện, nó bắt đầu phát triển rầm rộ.
Dịch Thanh Lam không kìm được suy nghĩ miên man, nàng không hề có kinh nghiệm yêu đương, bắt đầu lo được lo mất.
Lý Nhiên nhìn ra suy nghĩ của nàng, nụ cười lắng xuống, chăm chú hỏi:
- Sư tôn có tin tưởng đệ tử không?
Dịch Thanh Lam không do dự, gật đầu nói:
- Tin tưởng, nhưng mà ...
- Không có nhưng mà.
Lý Nhiên im lặng một lúc dường như đã có quyết định, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Hồn lực trong Tử Phủ cuộn trào mãnh liệt, hai tròng mắt tràn ra một chút ánh sáng vàng.
Thanh âm của Đại Đạo vang vọng trong không trung, áo bào đột nhiên không gió mà bay.
Dịch Thanh Lam thấy thế ngây ngẩn cả người:
- Ngươi đang làm gì vậy?
Lý Nhiên không trả lời mà ngẩng đầu nhìn về phía hư không, mở miệng nói:
- Ta Lý Nhiên, lập lời thề với trời đất. Cuộc đời này không phụ sư tôn Dịch Thanh Lam, bằng không sẽ hủy nhục thân, lấy máu tru hồn, thần hồn rơi vào âm ngục, trọn đời không vào luân hồi!
Giọng hắn rất nhẹ, nhưng mỗi một chữ đều kèm theo âm thanh của Đại Đạo, hình thành từng ký tự màu vàng trong không khí, trông giống như là một tấm khế ước.
Hắn nói xong một chữ cuối cùng, theo tiếng vang ầm ầm của Đại Đạo, ‘Thệ ước’ chậm rãi tiêu tán ở trong trời đất.
Hồn thề.
Tu hành giả câu thông thần hồn, mượn sức mạnh của trời đất lập lời thề.
Nếu vi phạm thề này, sẽ bị Thiên Đạo phản phệ, bị Đại Đạo của toàn thế giới đánh tan.
Loại chuyện huyền diệu bí ẩn này, người có tu vi càng cao càng không dám đụng vào, dù cho cấp Đế cũng không ngoại lệ.
Dù sao đâu ai có thể chống lại trời đất này?
Dịch Thanh Lam phục hồi tinh thần lại, không thể tin kinh hô:
- Tiểu tặc, ngươi điên rồi? Đây chính là hồn thề, sẽ chết người đó!
Sắc mặt Lý Nhiên hơi tái nhợt, hắn cười nói:
- Hiện giờ sư tôn đã tin tưởng đệ tử chưa?
Dịch Thanh Lam kinh ngạc nhìn hắn, ánh mắt mông lung, nước mắt lã chã lăn xuống gò má.
Nàng nắm chặt ống tay áo của hắn, nức nở nói:
- Bần đạo chưa từng nói là không tin ngươi ? Ngươi tên đáng ghét này muốn hại chết bần đạo phải không?
Hai mắt Dịch Thanh Lam đẫm lệ mông lung nhìn Lý Nhiên.
Loại hồn thề này huyền diệu khó giải thích, cũng không phải là thứ có thể dễ dàng đụng vào.
Khi dùng sức mạnh Thần Hồn lập lời thề theo một ý nghĩa nào đó đã tạo thành một quy tắc, một bản quy tắc chỉ áo dụng cho người lập lời thề.
Nếu như người lập thệ vi phạm lời thề sẽ bị sức mạnh của Đại Đạo đánh tan.
Tất cả hậu quả, cũng sẽ thực hiện trong hoàn cảnh ‘năng lực’ của Thiên Đạo.
Thực lực càng mạnh, phản phệ lại càng dữ dội.
Hễ là sinh linh dưới gầm trời này, chỉ cần lợi dụng linh khí và quy luật của trời đất thì không cách nào chống đỡ được Thiên Đạo.
Mặc dù là Đại Năng cấp Đế cũng không ngoại lệ.
Đã từng có người cố gắng lợi dụng sơ hở, dùng từ đồng âm hoặc là nghĩa mơ hồ hòng tránh né sự nghiêm phạt của Thiên Đạo.
Nhưng kết quả đều không ngoại lệ, toàn bộ đều kết thúc trong thất bại.
Tình trạng cũng chỉ có một, đó chính là người chết đạo mất.
Thiên Đạo mặc dù không nhân từ và bất công, nhưng đồng thời cũng rất nhân từ và công bằng.
Thiên Đạo chú ý không phải ngôn ngữ và ý tưởng mà là nhân quả cấu thành toàn bộ lời thề.
Lúc lập thệ là nhân mới có thể đưa tới quả sau cùng.
Nói cách khác, cho dù Lý Nhiên và Dịch Thanh Lam ở cùng nhau hay chia ly, cãi nhau, hoặc là có những nữ nhân khác thì cũng không thể xem như là phụ bạc nàng.
Thiên Đạo cũng sẽ không vì vậy nghiêm phạt hắn.
Chỉ có khi nào từ đáy lòng Lý Nhiên không thích nàng, ngay lúc đó, lời thề mới có hiệu lực thật sự.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất