Tiêu Đại Lang vừa hay đang đứng ở cửa xem kịch, lập tức trả lời: "Đúng vậy, đó là Tiêu Hàn Tranh đó."
Tiêu Nguyên Thạch: “...” Nhà cũ Tiêu gia chính là cố ý đến hại ông ta mà.
"Cái gì, vậy mà thật sự là Tiêu Hàn Tranh."
"Đều là họ Tiêu.”
“Chẳng lẽ Tiêu Hàn Tranh là nhi tử đã đoạn tuyệt quan hệ của Tiêu Tướng quân?"
Tiêu Đại Lang lại nói tiếp: "Đúng vậy, chính là hắn."
Lúc này Tiêu Nguyên Thạch chỉ muốn để cháu trai ngậm miệng, nhưng ở đây nhiều người như vậy nếu hô lên lại lộ ra là đang chột dạ.
"Nhi tử và con dâu tốt như vậy lại không muốn, Tiêu Tướng quân lại vì ngoại thất mà đoạn tuyệt quan hệ, đúng thật là... Không biết phải nói gì hơn."
"Xem ra Tiêu Tướng quân là người đa tình nha!"
"Vị phu nhân này của Tướng quân thật lợi hại, chẳng những cố ý sảy thai hại vợ cả, còn làm cho tướng quân đoạn tuyệt quan hệ với nhi tử có tiền đồ như vậy, đúng là không phải người bình thường."
"Hơn nữa quá nhỏ nhen, phá hủy sự trong sạch của Liễu cô nương thì không nói, còn vu khống cho người ta là Tiêu Hàn Tranh phái tới mê hoặc tướng quân."
“Đúng vậy, Tiêu Hàn Tranh chỉ là tú tài của một huyện thành, lần này nghe nói thê tử hắn dâng giống mới đến được kinh thành, làm sao có thể lợi hại như vậy, còn sắp đặt ngoại thất cho phụ thân.”
"Thật là biết hại ngươi, cố ý làm bại hoại thanh danh Tiêu Hàn Tranh, phu nhân tướng quân này thật lợi hại."
"Ở trước mặt mọi người còn dội nước bẩn như vậy, sau lưng không biết chèn ép đến mức nào đâu."
"Mẹ kế có mấy ai tốt? Hơn nữa còn ép buộc chính thê thiếu chút biếm thê thành thiếp, thượng vị thành công."
"Cái gì mà mẹ kế, cũng đã đoạn tuyệt quan hệ rồi, phu nhân tướng quân cũng không phải mẹ kế."
"Đúng đúng, đã đoạn tuyệt quan hệ, Tiêu Tướng quân và Tiêu Hàn Tranh cũng không còn quan hệ gì nữa."
Mấy người đứng ngoài cửa thảo luận sôi nổi.
Tất nhiên mấy người này là do Tiêu Hàn Tranh sắp xếp.
Chẳng qua đây là chủ ý của Thời Khanh Lạc, ở hiện đại nàng đã nhìn quen sức mạnh của dư luận, cho nên để Tiêu Hàn Tranh tìm mấy người dẫn dắt dư luận.
Quả nhiên, hiệu quả tuyệt vời.
Không ít người qua đường cũng nhịn không được bắt đầu lên tiếng.
"Khó trách cũng muốn ép c.h.ế.t mẹ chồng, thật quá độc."
"Nhìn phu nhân tướng quân diệu dàng, thật không nghĩ tới sau lưng là loại người như vậy."
"Từ lâu đã nghe nói nàng ta không tôn trọng mẹ chồng, hôm nay mới thấy đúng là như vậy."
"Đối với con ruột của tướng quân, nàng ta cũng thật quá đáng, nước bẩn gì cũng dội lên người ta."
Bởi vì có người dẫn đầu nói, cho nên mọi người cũng lập tức tham gia náo nhiệt, không sợ tướng quân Tiêu Nguyên Thạch sẽ trả thù bọn họ.
Ông ta không thể g.i.ế.c hết tất cả mọi người ở đây.
Nghe mọi người bên ngoài đều chửi mắng mình, vốn dĩ sau khi Cát Xuân Như sảy thai, bởi vì chuyện đệ đệ của nàng ta, lại thêm bị người nhà cũ Tiêu gia làm tức giận, thân thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
Lần này giận dữ đến mức ngất đi.
Nha hoàn của nàng ta vội vàng đỡ lấy hô lên: "Phu nhân, phu nhân người sao vậy?"
Người dẫn dắt dư luận ở ngoài cửa lập tức nónói: "Không phải là chột dạ nên giả vờ ngất đi chứ?"
Sau khi nói xong lập tức thay đổi vị trí, cho nên Tiêu Nguyên Thạch nhìn qua không cách nào xác định được là ai nói.
Tiêu Nguyên Thạch cũng đã tức giận vô cùng: "Đưa cả phu nhân và Liễu tiểu thư về phủ tướng quân."
Ông ta nói xong nhịn không được vung tay áo đi trước.
Sợ rằng ở lại mẹ ruột ông ta và những người khác sẽ làm ra chuyện gì đó.
Tùy tùng của ông ta lập tức nói: “Vâng!”
Sau đó để cận vệ cường tráng nhanh chóng đưa hai người lên xe.
Mấy người Tiêu lão thái cũng theo lên xe ngựa rời đi.
Bọn họ phải trở về để nhìn xem, không thể để Cát Xuân Như đưa người đi được.
Một vở kịch làm cho mọi người thích thú.
Sau khi người của phủ tướng quân rời khỏi sân, mọi người đến chỗ người quen, bàn tán trò hay vừa xem được.
Sau đó rất nhanh các đại thần trong kinh thành cũng đều biết Tiêu Nguyên Thạch là phụ thân của Tiêu Hàn Tranh.
Quan trọng là hai người còn cắt đứt quan hệ, là Tiêu Nguyên Thạch vì ngoại thất chủ động đoạn tuyệt quan hệ.
Thật sự làm cho bọn họ không nói nên lời!
Tuy rằng Tiêu Nguyên Thạch là tân quý, nhưng rất nhiều thế gia lâu đời có nội tình sâu chướng mắt.
Sau khi nghe được tin này lại càng khinh bỉ hơn.
Còn cho rằng Tiêu Nguyên Thạch bị tiểu thê tử độc ác kia làm mê muội đến mù mắt.
Tiêu Hàn Tranh bái Hầu lão gia tử làm thầy, còn có tức phụ tài giỏi, hơn nữa khí chất và năng lực cũng không kém, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tương lai chắc sẽ rất có tiền đồ.
Vậy mà Tiêu Nguyên Thạch không bồi dưỡng nhi tử, trái lại nghe lời ngoại thất xúi giục cắt đứt quan hệ, đúng là rất khó hiểu.
Mà dường như các Ngự sử cũng rất thích thú..
Cố ý để người hầu đi nghe ngóng chuyện xảy ra trong viện kia, xác định thử Tiêu Nguyên Thạch có muốn biếm thê làm thiếp, nâng ngoại thất làm chính thế, còn đoạt tuyệt quan hệ vì ngoại thất hay không.
Chỉ cần xác định là thật, ngày mai bọn họ có thể tâu với Thánh thượng.
Thời Khanh Lạc xem xong kịch trong sân vẫn chưa thỏa mãn, hỏi Tiêu Hàn Tranh: “Cát Xuân Như kia là ngất thật hay ngất giả vậy?
Tiêu Hàn Tranh trả lời: “Là ngất thật.”
Chuyện này hắn có thể nhận ra được.
Thời Khanh Lạc hé miệng nói: “Sức đề kháng quá yếu.”
Tố chất tâm lý không tốt, mới như vậy đã ngất đi.
Vậy không phải sau này sẽ ngất thường xuyên sao.
Nàng lại hỏi: “Phụ thân cặn bã có tin Cát Xuân Như mà nghi ngờ Đào Liễu là do chúng ta sắp đặt không?”
Tiêu Hàn Tranh trả lời: “Thân phận mới của Đào Liễu không thể tra ra được vấn đề”
“Nàng lại giúp nàng ta chấm một nốt ruồi trên mặt, cách trang điểm cũng thay đổi rất nhiều, dù điều tra ra thì nhiều nhất cũng là lớn lên giống nhau thôi.”
Mà Đào Liễu cũng không dễ dàng bị loại bỏ như vậy.
Thời Khanh Lạc cũng nghĩ tới điều đó, đối với các thủ đoạn mưu mô, Đào Liễu đã được bồi dưỡng qua chuyên môn, khả năng còn hơn Cát Xuân Như một bậc.