Thổ địa khí hậu của Bắc Cương, rất có lợi thế gieo trồng bông, nếu không dùng thật đáng tiếc.
Nàng nhìn hai người Cẩm Vương lại nói: “Hơn nữa sau khi sản xuất nhiều bông, cũng có thể tạo ra áo bông chăn bông, vào mùa đông các bá tánh cũng có thể giữ ấm hơn, sẽ không có người bị c.h.ế.t lạnh nữa.”
Hiện tại còn chưa có chăn bông, áo bông, từ khi xuyên qua đến nay nàng vẫn chưa từng thấy.
Cho nên đây là thị trường đang trống, nếu lợi dụng khẳng định có thể kiếm được tiền.
Mấu chốt là các bá tánh cũng có thể được lợi.
Cẩm Vương nghe vậy cảm thấy rất có đạo lý, “Bông làm thành áo bông rất giữ ấm sao?”
Thời Khanh Lạc gật đầu, "Vâng, bông còn có thể bỏ thêm vào chăn rất có tính giữ ấm.”
“Tuy rằng không thoải mái nhẹ như tơ tằm, nhưng đối với bá tánh mà nói, là thứ tốt sưởi ấm trong mùa đông.”
Hiện tại người nghèo hay dùng vải bố bỏ thêm cỏ khô, cọng rơm, hoa lau chế tác thành chăn.
Người giàu có quyền quý thì dùng nhứ miên, hoặc là da lông, người tương đối xa xỉ thì dùng tơ tằm.
Thời đại này bông còn chưa phổ biến, chăn bông vẫn chưa có người dùng.
Nàng lại đề nghị, “Vương gia có thể cho người làm một áo bông, làm một chăn bông tới thử xem, sẽ biết hiệu quả giữ ấm của nó tốt như thế nào.”
“Nếu là hoa bạch điệp được mở rộng diện tích trồng trọt, chẳng những làm cho nhiều bá tánh có thu nhập, dệt thành vải bông cũng có thể bán ra nhiều nơi ở Đại Lương, cũng là một vụ buôn bán kiếm được nhiều tiền.”
Điểm cuối cùng này mới làm cho Cẩm Vương động lòng.
Lúc trước Thời Khanh Lạc ở huyện Hà Dương, vốn dĩ muốn để cho Tiêu Hàn Tranh mở rộng gieo trồng bông.
Nhưng lực lượng của một huyện quá hữu hạn, địa phương khác cũng sẽ không nghe lời Tiêu Hàn Tranh.
Cho nên thích hợp nhất vẫn là để cho Cẩm Vương làm việc này, gã chỉ cần ra lệnh mở rộng diện tích trông bông, vậy mọi chuyện có thể dễ dàng thành công.
Quả nhiên Cẩm Vương nghe được có thể kiếm được một khoản tiền lớn, lập tức động tâm.
Gã nhìn Từ Tử Khâm, “Tử Khâm cảm thấy thế nào?”
Từ Tử Khâm suy nghĩ sâu xa một lát nói: “Nếu như Thời nương tử nói như vậy, ta cảm thấy có thể.”
Hắn ta cường điệu, “Tiền đề chính là phải đề cao sản lượng hoa bạch điệp, chế tạo máy móc loại bỏ hạt bông và dệt vải bông.”
Thời Khanh Lạc đã sớm chuẩn bị tốt, từ trong túi đeo hông lấy ra xấp giấy đưa qua.
“Đây là những hạng mục cần chú ý khi gieo trồng bông, cùng với cách ngắc ngọn, chỉ cần dựa theo cái này trồng bông sản lượng tuyệt đối sẽ không thấp.”
“Đến lúc đó nếu là nhóm nông hộ còn không biết, Vương gia có thể tìm thời gian và địa điểm, ta sẽ làm mẫu, lại để cho người học rồi đi dạy cho nhóm nông hộ.”
“Hai tờ giấy khác là bản vẽ của hai loại máy móc, Vương gia có thể cho thợ chế tạo ra rồi xem thử.”
Cẩm Vương tiếp nhận tờ giấy nhìn thử.
Quá trình gieo trồng bạch điệp vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, đều có đầy đủ các việc cần chú ý khi gieo trồng, làm thế nào đề cao sản lượng.
Quả nhiên Thời Khanh Lạc này thật nguy hiểm, nàng chỉ mới đến Bắc Cương, thế nhưng đã biết cách gieo trồng và cách đề cao sản lượng của hoa bạch điệp.
Lại nhìn kỹ càng tỉ mỉ bản vẽ máy móc, trong lòng càng kinh ngạc hơn.
Đây cũng quá lợi hại rồi, dù là thợ thủ công lợi hại nhất cũng không nhất định có thể vẽ ra được bản vẽ này.
Sau khi gã xem xong thì đưa cho Từ Tử Khâm.
Sau khi Từ Tử Khâm nhìn kỹ xong, cũng sinh ra cảm giác giống như Cẩm Vương
Lúc nhìn về phía Thời Khanh Lạc, ánh mắt đã thay đổi.
Từ Tử Khâm không khỏi nói: “Thời nương tử thật là cao nhân!”
Thời Khanh Lạc cười nói: “Từ tiên sinh quá khen!”
Cẩm Vương gấp không chờ nổi hỏi: “Thời nương tử, vậy ngươi nói ý tưởng thứ hai là gì?”
Về hoa bạch điệp này, chính gã cũng cảm thấy được.
Chuẩn bị để người đi chế tạo áo bông và chăn bông, cùng với hai loại máy móc này thử, nếu thực sự có hiệu quả như Thời Khanh Lạc nói, vậy gã lập tức để người đi ở Bắc Cương mở rộng diện tích gieo trồng.
Thời Khanh Lạc nói: “Gieo trồng dược liệu, hoàn cảnh của Bắc Cương bên này có rất nhiều chỗ thích hợp có thể để nhân công gieo trồng dược liệu.”
“Vương gia có thể nhập gia tuỳ tục, để bá tánh các nơi gieo trồng dược liệu khác nhau, đến lúc đó mặc kệ là bào chế bán ra nơi khác, hay là làm thành thuốc bán đi, lợi nhuận đều rất lớn.”
“Giá cả dược liệu không rẻ, lúc đó tiền lợi bá tánh kiếm được sẽ không tệ, đến lúc đó đều sẽ cảm tạ Vương gia.”
Hiện tại trên cơ bản dược liệu không phải do người gieo trồng, tất cả đều là hái ở nơi hoang dã, cho nên số lượng hữu hạn, giá cả mới có thể đắt như vậy.
Rất nhiều bá tánh sinh bệnh đều là chịu đựng, thật sự là xem bệnh uống thuốc quá tốn nhiều tiền.
Muốn cải thiện tình huống này, cần thiết mở rộng người gieo trồng dược liệu.
Không đơn thuần chỉ có Bắc Cương thi hành người gieo trồng dược liệu, toàn bộ Đại Lương đều có thể thi hành.
Hiện tại có thể dùng Bắc Cương làm mẫu trước, sau khi thành công, Hoàng đế cũng có thể tham khảo, sau đó mở rộng ra.
Như vậy các bá tánh xem bệnh uống thuốc cũng sẽ không khó khăn như vậy nữa.
Cẩm Vương ngẩn người, “Rất nhiều dược liệu đều có thể gieo trồng?”
Thời Khanh Lạc gật đầu, “Đương nhiên có thể.”
Nàng lại lấy ra một chồng giấy, “Đây là ta dựa vào quyển sách mà Vương gia cho ta, liệt ra chủng loại dược liệu có thể gieo trồng."
“Những địa phương nào thích hợp gieo trồng loại dược liệu nào, ta đều đã giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ.”
Nàng dùng là hình thức bảng biểu, cho nên vừa xem hiểu ngay.
Cũng làm Cẩm Vương và Từ Tử Khâm lại kinh hãi lần nữa.
Trước kia chỉ nghe nói Thời Khanh Lạc biết không ít cách kiếm tiền, cũng thật sự không nghĩ tới nàng còn có bản lĩnh như vậy.
Chỉ là nhìn tình huống các nơi của Bắc Cương, là có thể nhằm vào địa phương khác nhau, liệt ra dược liệu thích hợp gieo trồng.
Mấu chốt nhìn vào không giống như là viết loạn, dược liệu này phải trồng như thế nào, toàn bộ đều được nàng viết ra.
“Lúc trước bổn vương nghe nói Thời nương tử am hiểu chuyện gieo trồng, hiện tại xem ra lời đồn vẫn còn quá nhẹ.”
Thời Khanh Lạc cười nói: “Bình thường ta tương đối thích về những chuyện trồng trọt này, cho nên tự mình nghiên cứu qua.”
Nàng bổ sung thêm, “Sư phụ cũng đã dạy một ít.”
Lời này Cẩm Vương và Từ Tử Khâm lại tin thật, nếu không có vị lão thần tiên kia chỉ dạy, chắc là nàng sẽ không hiểu nhiều như vậy.
Chẳng qua như này cũng rất lợi hại.
Lúc trước bọn họ xem nhẹ giá trị của nàng, hiện tại xem ra còn phải coi trọng nàng vài phần.
Cẩm Vương nghĩ rồi hỏi: “Nếu ở Bắc Cương mở rộng gieo trồng dược liệu, chắc thời gian không ngắn đi?”
Thời Khanh Lạc gật đầu, “Chậm thì một năm, dài thì mấy năm mới có thể nhìn thấy được tiền lời.”
“Nhưng chỉ cần mở đầu, một khi có tiền lời, sau này chính là cuồn cuồn không ngừng, chủ yếu hao phí thời gian chính là giai đoạn trước.”
Nàng nói để Cẩm Vương gieo trồng dược liệu, không đơn thuần chỉ là vì có lợi cho bá tánh, còn có tác dụng hạn chế Cẩm Vương.
Mấy năm sau, ai biết Bắc Cương này có còn phải là đất phong của Cẩm Vương hay không.
Chờ bắt đầu thu tiền lời vào, người có khả năng được lợi sẽ đổi thành Hoàng đế.