Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 445

"Anh, chúng ta cùng chơi game đi!"

Tống Phi Quang cúi đầu nhìn chúng, nhưng sau đó lại lắc đầu, không có hứng thú nói: "Bây giờ anh không muốn chơi game."

Nói xong, trực tiếp quay lưng trở về phòng.

"Anh ấy không thích chúng em sao ạ?" Hạ Tri Bắc lo lắng nhìn Tiêu Hòa.

Hai đứa trẻ rất thích Tống Phi Quang, dù sao thì trong số những người ở đây, cậu ta là người có độ tuổi gần nhất với cặp song sinh.

Tiêu Hòa: "Cậu ấy chỉ cần một chút thời gian để suy nghĩ cho rõ ràng thôi."

Năm năm trước khi xảy ra hỏa hoạn, thế giới của Tống Phi Quang đã sụp đổ.

Cậu ta vẫn luôn cho rằng chính mình đã hại c.h.ế.t cha mẹ.

Năm năm sau, cậu ta mới biết được người mà cậu ta xem là ân nhân hóa ra lại là kẻ thù, khiến cho thế giới của cậu ta lại một lần nữa sụp đổ.

Từ lần gặp lại đó, Tiêu Hòa rõ ràng cảm nhận được Tống Phi Quang đã bắt đầu đề phòng tất cả mọi người, trong lòng chỉ còn lại việc trả thù.

Muốn cậu ta buông bỏ mối hận trong lòng thì phải khiến cho hai người kia chịu hình phạt thích đáng.

Tuy nhiên may là vòng hai của "Ca Sĩ Sáng Tác" sắp bắt đầu.

Vì vòng một của "Ca Sĩ Sáng Tác" rất thành công, đã thu hút rất nhiều người hâm mộ cho chương trình, thêm vào đó là dạo gần đây công ty lại tiến hành quảng bá rầm rộ, đợi đến khi vòng thi thứ hai bắt đầu, số người xem trực tuyến đã tăng gấp đôi.

Toàn bộ khán đài chật kín người, chỉ có vị trí hàng đầu là vẫn trống.

Thấy sắp đến giờ bắt đầu chương trình, nhân viên công tác có chút sốt ruột, đang nghĩ xem rốt cuộc là những khán giả nào mà không tuân thủ quy định, đến tận bây giờ vẫn chưa vào chỗ thì đột nhiên nhìn thấy một nhóm người từ trong hậu trường đi ra, dọc theo lối đi của nhân viên hướng đến hàng ghế đầu.

Nhân viên công tác nhìn kĩ, những người đó ai nấy đều phong thái phi phàm, bộ vest trên người thoạt nhìn đã biết không hề rẻ tiền, từng người nghiêm chỉnh ngồi vào vị trí còn trống.

Không giống như những khán giả khác, bọn họ trên tay không mang theo băng rôn hay đồ cổ vũ, biểu cảm nghiêm túc, càng giống như đến để thị sát công tác.

"Mấy người đó là nhân vật nào vậy?" Nhân viên công tác không nhịn được hỏi.

Trợ lý đạo diễn tỏ vẻ căng thẳng khác thường, liếc trộm sang bên kia một cái rồi nói: "Đó là tổng giám đốc, giám đốc và trưởng phòng của Giải trí Lam Tinh."

Nghe vậy, những người xung quanh lập tức kinh ngạc.

"Bọn họ cũng đến xem thi đấu sao?!"

Trợ lý đạo diễn nhỏ giọng nói: "Hôm qua tôi nhận được tin cao tầng công ty sẽ đến hiện trường chương trình, bảo chúng ta phải chuẩn bị cho thật tốt, ngay cả bộ phận quan hệ công chúng và tổ hậu cần cũng đều đến, hình như sắp xảy ra chuyện lớn."

Hiện trường tràn ngập bầu không khí căng thẳng và lo lắng.

Nói đến đây, những nhân viên công tác khác cũng bắt đầu lo âu, xoa xoa mu bàn tay rồi cười gượng nói:

"Có thể có chuyện gì lớn chứ? Không thể nào là vì Cố Thao được? Bây giờ Cố Thao là người hot nhất trong chương trình."

Hậu trường.

Cố Thao và La Ứng Liên cũng nghe được tin cao tầng công ty đến, đều vô cùng vui mừng.

"Con trai, bọn họ nhất định là đến vì con đấy! Con chính là tiêu điểm của cuộc thi hôm nay, có lẽ đợi vòng thi này kết thúc, con có thể ký hợp đồng trước thời hạn rồi!"

Cố Thao đắc ý ra mặt.

"Tống Phi Quang là cái thá gì? Cho dù không có cậu ta thì con cũng là quán quân thôi!"

Nói xong, đứng dậy đi tìm anh Kiếm để làm thân.

Cậu ta hoàn toàn không để ý rằng mấy hôm nay, người phụ trách chương trình này có thái độ rất lạnh nhạt với cậu ta, gần như là né tránh không muốn gặp.

Cùng lúc đó, một chiếc xe chậm rãi dừng lại ở cửa sau của đài truyền hình.

Tiêu Hòa dẫn theo một cậu thiếu niên xuống xe, đang đi về phía bên này.

Cuộc thi "Ca Sĩ Sáng Tác" diễn ra hết sức suôn sẻ, vì sự xuất hiện của mấy vị lãnh đạo cấp cao Giải Trí Lam Tinh, mỗi thí sinh đều cố gắng thể hiện, thậm chí còn tốt hơn cả lúc tổng duyệt.

Từng màn biểu diễn đều được phát trực tiếp trên các nền tảng mạng khác nhau.

Cố Thao theo thứ tự bốc thăm, biểu diễn ở vị trí cuối cùng.

Bài hát "Chín Triệu Sáu" do cậu ta thể hiện vừa mới cất lên đã lập tức đốt cháy không khí tại hiện trường.

Đây vốn là một bài hát vui tươi, phù hợp để trình diễn trong phần kết, tiếng reo hò của khán giả không ngừng vang lên.

Cố Thao phấn khích tột độ, cảm giác hợp đồng quản lý của Tiêu Hòa đã vẫy gọi mình, đợi đến khi vòng thi đấu này kết thúc, chắc chắn cậu ta sẽ là quán quân, lúc đó sẽ có thể phát album, rồi trở thành trụ cột của nền âm nhạc.

Cậu ta vừa hát vừa tưởng tượng về cuộc sống sau này, ánh mắt không kìm được hướng về những nhà quản lý cấp cao của Giải Trí Lam Tinh đang ngồi ở hàng ghế đầu.

Nhưng khi nhìn kỹ một lượt, cậu ta phát hiện những người đó không những không nhún nhảy theo nhạc, mà mặt mày còn nhíu chặt, biểu cảm tối sầm, dường như rất đau khổ.

Lòng Cố Thao bỗng chốc khựng lại, đột nhiên nhớ ra.

Từ khi cuộc thi bắt đầu, mấy vị lãnh đạo cấp cao của Giải Trí Lam Tinh luôn tỏ ra hờ hững, dường như đang chờ đợi thứ gì đó.

Nhưng cậu ta đã là thí sinh cuối cùng lên sân khấu rồi, họ còn chờ ai nữa?

Đột nhiên cậu ta có một linh cảm không lành.

Sau khi hát xong, cậu ta nhanh chóng đi xuống sân khấu.

Theo thông lệ, tiếp theo sẽ đến phần bình chọn, xét theo phản ứng của khán giả lúc nãy thì chắc chắn cậu ta lại là quán quân.

Nhưng lần này, người dẫn chương trình bước lên sân khấu không công bố bình chọn, mà nói rằng:

"Trong cuộc thi hôm nay có một khách mời đặc biệt, vị khách mời này có lẽ mọi người đều có nghe qua, cậu ấy đã nổi như cồn trên mạng mấy ngày nay với bài hát Vực Sâu, chỉ trong một ngày đã thu về hàng triệu người hâm mộ, vừa có thực lực lại vừa có khả năng sáng tác, cậu ấy là Tống Phi Quang!"

"Hôm nay ê-kíp chương trình cũng đã mời cậu ấy đến hiện trường, biểu diễn bài Chín Triệu Sáu, chúng ta hãy lắng nghe phần thể hiện của cậu ấy nào."

Sau khi người dẫn chương trình nói xong đoạn này, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều sôi sục.

Những khán giả đã xem qua Ca Sĩ Sáng Tác hầu như không ai không biết đến bản cover Vực Sâu của Tống Phi Quang, phong cách diễn dịch khác biệt, thậm chí có người còn cho rằng hay hơn cả Cố Thao hát!

Hôm nay ê-kíp chương trình lại mời cậu ta đến!

Nhưng kỳ lạ là Chín Triệu Sáu không phải do Cố Thao sáng tác ư, hôm nay còn là lần đầu công bố?

Tống Phi Quang sao có thể hát được?

Đang lúc mọi người nghi hoặc, đèn sân khấu tắt phụt, khi sáng lên, một thiếu niên đeo mặt nạ đang đứng trong luồng ánh sáng.

Là Tống Phi Quang!

Vào khoảnh khắc nhìn thấy cậu ta xuất hiện, sắc mặt Cố Thao thay đổi dữ dội.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất