Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 135

Satan buông mi, nhìn mặt đất tối tăm nơi ánh sáng không thể chiếu tới, khẽ mỉm cười: “Lời tiên tri nhất định sẽ thành hiện thực.”

Trì Tâm hơi bất an, cô ta buông mi mắt, hít một hơi thật sâu, nói: “Vậy thì em còn bao nhiêu thời gian?”

“Trước khi ngày giáng sinh đến.”

Trì Am vừa đi qua hành lang bao phủ hoa tường vi thì bị một bàn tay kéo ra sau bức tường hoa tường vi.

“Lucifinil.” Cô cười híp mắt nhìn thiên sứ tóc vàng áo trắng, rất tự nhiên đặt tay lên vai anh, tựa vào lòng anh.

Lucifinil cúi đầu nhìn cô, hỏi: “Lúc nãy em với Satan nói chuyện gì?”

“Gặp được thì tùy tiện tán gẫu thôi.” Trì Am vẫn mỉm cười, trông rất đáng yêu.

Lucifinil nhìn cô thật lâu, sau đó cúi đầu hôn lên bờ môi cong cong của cô, sau đấy mới ôm cô vào lòng, hôn lên đuôi mắt đỏ au của cô, nói: “Đêm nay đến nhà anh đi.”

Trì Am liếc nhìn anh, quay đầu đi: “Không đâu, hôm trước mới đến nhà anh rồi.”

Anh hơi bất mãn hôn cô một cái, để lại dấu hôn tươi đẹp trên gáy cô, càng làm tôn lên làn da trắng nõn mịn màng của cô, diễm lệ chói mắt, khiển thiếu nữ vốn còn hơi ngây ngô giờ đã lột xác thành một người phụ nữ trưởng thành, tỏa ra hơi thở mùi mật đào chín rục quyến rũ, lặng lẽ tràn ra sức hấp dẫn thuộc về phụ nữ.

Đây là người phụ nữ do Lucifinil tự tay dạy dỗ, cũng là người phụ nữ chỉ thuộc về mình anh.

Cuộc sống đại học đúng là rất nhàn nhã. Sau buổi lễ khai giảng, sinh viên năm nhất tập hợp ở nơi được chỉ định, nhận mặt giảng viên hướng dẫn và bạn bè cùng lớp với mình, sau đó lập tức giải tán.

Trì Am bị Lucifinil đã sớm đứng chờ ở đó mang về chung cư gần trường học.

Mặc dù nói là chung cư, nhưng diện tích căn phòng lại rất rộng, thuê nhà thiết kế hàng đầu thiết kế nội thất trong nhà, phong cách tao nhã, nhưng trong mắt Trì Am cứ cảm thấy hơi lạnh lùng Giống như cảm giác mà Lucifinil cho người khác.

Lucifinil nấu một bữa cơm tây cực kỳ ngon miệng cho cô, cho cô ăn no bụng, sau đó bắt đầu chiến trường của hai người.

Vẫn quấn quýt cho đến khi trời tối, cuối cùng Trì Am đầu hàng.

“Không được, còn làm nữa thì em sẽ chết mất!”.

Người đàn ông ôm cô vào lòng, hôn lên môi cô, cười nói: “Thân thể của em không nói như vậy đâu.”

“Đó là phản ứng sinh lý tự nhiên!” Trì Am cào lên vai anh, tiếc rằng không thể để lại dấu vết ở đó.

Đối với sự chống cự không đến nơi đến chốn ấy, anh hoàn toàn không để bụng. Thấy cô vươn móng vuốt cho mình mấy cái như một con mèo, anh cầm móng vuốt đó, đặt bên miệng khẽ hôn một cái, thấy cô nhíu mày, không khỏi nở nụ cười.

“Anh cười gì?” Cô bất mãn nói.

Đến khi kết thúc, anh ôm lấy cô bằng một tay, đi vào phòng tắm.

Mãi tới khi nằm về trên giường, sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn tối om.

Trì Am được anh ôm vào trong lòng, đã không còn sức mà cựa quậy nữa, toàn thân mềm nhũn dựa vào lòng anh, ghé vào bên tai anh hà hơi: “Lucifinil, coi chừng Satan và Trì Tâm... Họ...”

Lucifinil cúi đầu, thấy cô đã tựa vào ngực mình ngủ thiếp đi.

Anh khẽ nhếch đôi môi mỏng, nhẹ nhàng hôn lên gương mặt ngủ say điềm tĩnh của cô.

Tháng chín có thể ngắm nhìn lá phong đỏ xinh đẹp trong Học viện Thánh Tâm, thu hút rất nhiều học sinh cố tình đi qua con đường trồng đầy cây phong đó.

Mỗi ngày tan học, Viên Viên đều thích kéo Trì Am đi vòng qua con đường này.

Trì Am lại không thích cho lắm.

Bởi vì con đường này quá đông người, không chỉ nhiều người mà cả những con ác ma nhỏ mai phục trong bóng tối cũng nhiều. Chúng lặng lẽ tiếp cận con người, gợi lên dục vọng đen tối trong lòng con người, khiến người yêu trở mặt thành kẻ thù, khiến bạn thân bất hòa, khiến bạn tốt tuyệt giao... Đám ác ma vui sướng hấp thụ cảm xúc tiêu cực sinh ra từ con người, đối với chúng mà nói, những cảm xúc tiêu cực đen tối đó là một món ăn thơm ngon gần bằng với linh hôn.

Đương nhiên cũng có những con ác ma mưu toan tiếp cận cô, nhưng không chờ cô đích thân ra tay thì đã bị Lucifinil hù dọa sợ chết khiếp, không dám thử tiếp cận nữa mà né tránh thật xa.

Trì Am giả vờ như không nhìn thấy.

Thiên sứ cũng sẽ thường xuyên đến đây dọn dẹp ác ma. Chẳng qua thiên sứ còn nhiều việc khác để làm, không thể trông coi toàn bộ chuyện bất bình và đám ác ma nhỏ trên thế gian này được, cho nên thường xuyên bị ác ma nhỏ tranh thủ thời cơ ngơi đầu.

Không lâu sau khi khai giảng, Trì Am phát hiện bất kể là Lucifinil hay là Trì Tâm đều trở nên bận rộn.

Lucifinil bận rộn là vì thường xuyên bị thiên sử khác gọi đi, phải chấp hành chức trách của anh; còn Trì Tâm bận rộn là vì thường xuyên mất tích một cách bí ẩn, không biết đi làm gì, Trì Am rất ít khi nhìn thấy cô ta. Nếu không phải đã biết cô ta đi đầu từ chỗ Lucifinil thì Trì Am còn muốn phái mấy vệ sĩ đi theo cô ta, không phải bảo vệ, mà là theo dõi cô ta, để cô ta bớt thường xuyên mất tích, khiến ông quản gia và bà Khâu lo lắng.

Trì Am biết có lẽ cô em gái này sẽ gây chuyện, nhưng không biết cô ta định làm gì.

Theo khí trời bắt đầu se lạnh, Lucifinil cũng càng bận bịu hơn.

Đển ngày Halloween, trong Học viện Thánh Tâm tràn đầy nhân loại hóa trang thành đủ mọi hình thù kỳ lạ, cũng vì những kiến hóa trang kỳ quặc đó nên khi các thiên sứ và ác ma quang minh chính đại gia nhập vào đám đông sẽ không gợi ra sự chú ý của mọi người. Thậm chí có mấy người to gan dám khen ngợi một ác ma là cách hóa trang của hắn quá chân thật, khen chất lượng cánh dơi của hắn ta quá xịn.

“Thật sự rất đẹp à?” Đôi môi đầy đặn diễm lệ của ác ma cong lên, nhìn nam sinh có gương mặt tuấn tú bằng đôi mắt ma mị.

“Đúng vậy, dáng vẻ của cậu thật giống ác ma, ngầu hết nấc!” Nam sinh vô tri giơ ngón cái với ác ma.

“Vậy cậu có muốn thấy thứ càng đẹp hơn không?” Ác ma khoác tay lên vai cậu ta, hà hơi vào tai cậu ta.

Nam sinh kia chếnh choáng gật đầu, đi theo ác ma.

Thấy cảnh này, Trì Am không khỏi cạn lời, lặng lẽ bám đuôi họ, nhìn thấy ác ma dẫn nam sinh kia đi vào trong một góc khu rừng tối tăm, sau đó ôm lấy nam sinh đó, một người một ác ma lăn vào trong bụi cỏ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất