Ban đêm lúc nghỉ ngơi, Tư Ngang liền nói cho cô biết quy luật hoạt động bên ngoài khu sinh sản để cô ghi nhớ, tránh khỏi lần sau lại bị lạc.
"Nhớ kỹ cái này thì sẽ không lạc ở bên ngoài nữa. Ngày mai em muốn đi chơi thì có thể tự mình đi." Tư Ngang sờ đầu cô: “Nếu có người bắt nạt em thì em cứ ra tay, đang ở trong khu sinh sản, họ không dám dùng súng đâu.”
“Tại sao?” Trì Am tò mò hỏi, hôm nay đám lính đó cũng không dùng súng.
"Vì ở khu sinh sản không được phép sử dụng vũ khí nóng. Đây là quy định tất cả nhân loại đều phải tuân thủ.”
Trì Am chợt nhận ra, cuối cùng cũng hiểu được tại sao nhất định không thể để người ngoại tộc tiến vào khu sinh sản, nhất định là còn do lý do này. Vũ khí nóng không được phép sử dụng ở trong khu sinh sản, vì vậy khi đối phó với kẻ thù, hệ số khó khăn sẽ trở nên cao hơn nhiều, nếu để người Romasen vào được bên trong thì sẽ rất rắc rối.
Cứ hai ngày một lần, trận chiến bảo vệ khu sinh sản lại tiếp tục diễn ra.
Hôm nay số lượng người Romasen còn nhiều hơn ngày hôm trước, thậm chí có rất nhiều người Romasen đã tiến vào được bên ngoài khu sinh sản dưới yểm trợ của đồng loại. Mặc dù họ đã bị tiêu diệt nhanh chóng nhưng cũng cho thấy số lượng người Romasen đáng sợ đến như thể nào, điều đáng sợ hơn chính là những mảng xanh rậm rạp dày đặc đó, Trì Am nhìn lướt qua thôi cũng thấy hoa mắt.
Trì Am không giết người Romasen như những binh lính đồn trú ở bốt, cô trực tiếp bổ đạo ở bên cạnh, thấy người Romasen xông vào dưới sự hỗ trợ của đồng loại cô liền chém giết không thương tiếc, chẳng mấy chốc mà trước mặt cô đã chất thành một đống thi thể người Romasen đứt tay đứt chân hoặc không có đầu.
Sau khi cuộc chiến ngày thứ hai kết thúc, những người lính có mặt đều nhìn cô như thấy ác quỷ.
Sau khi Trì Am lau kiếm sạch sẽ, nhìn thấy binh lính bắt đầu thu dọn chiến trường cô liền nhét kiếm vào thắt lưng, tiếp tục đi một vòng quanh khu vực bên ngoài của khu sinh sản.
Kết quả là cô lại bị lạc.
Trì Am ôm gối ngồi xổm vào một góc cố gắng suy nghĩ, cuối cùng cũng hiểu ra một điều: Khu sinh sản này đặc biệt nhằm vào một mình cô! Nó không muốn cô đi vào khu sinh sản.
Hôm nay không có ai tới quấy rầy cô, nhưng đáng tiếc là cuối cùng Trì Am vẫn phải chờ Tư Ngang họp xong đến dẫn về.
Trở lại trụ sở của khu năm, Trì Am liền kể chuyện mình bị lạc, cuối cùng kết luận: "Khu sinh sản rõ ràng nhằm vào em. Lần nào em cũng bị lạc, nhất định không thể đi vào được vùng trung tâm của khu sinh sản.”
Tư Ngang hơi kinh ngạc, sau khi kinh ngạc thì lại trầm ngâm nói: "Đây là chuyện chưa từng xảy ra trước kia...”
Nhưng khu sinh sản rõ ràng muốn đấu với Trì Am.
Trong vài ngày tiếp theo, mỗi khi chiến tranh kết thúc chỉ cần Trì Am di chuyển xung quanh thì sẽ bị lạc ngay, dù có người chỉ đường thì cô vẫn đi càng lúc càng xa, có thể lạc từ khu năm đến tận khu mười ba, cho đến khi trời tối đen thì cuối cùng Tư Ngang mới kết thúc cuộc họp lại phải tới dẫn cô về.
Trì Am đã chắc chắn khu sinh sản không muốn để cô khám phá tình hình chỗ này nên liền yên tâm nghỉ ngơi.
Người Romasen vẫn đang tấn công, họ kiên trì muốn tấn công khu sinh sản của loài người. Chiến sự rất khốc liệt, người Romasen tử vong và bị thương nhiều vô số kể, thương vong của nhân loại cũng đang dần gia tăng.
Cho đến ba ngày cuối cùng, càng ngày càng có nhiều người Romasen đột phá được lớp bảo vệ bên ngoài tiến vào vùng ngoại vi khu sinh sản. Tổng thống đã đặc biệt cử lực lượng tinh nhuệ tiêu diệt những người Romasen tiến vào vùng ngoại vi của khu sinh sản.
Ở ngoại vi khu sinh sản không thể sử dụng vũ khí nóng nên con người đã gặp khó khăn khi đối phó với người Romasen Mà ở đây, gần như chỉ có một mình Trì Am ra tay, chỉ cần những người Romasen gặp cô đều chết dưới kiểm, không còn ai sống sót. Kiểm thuật của cô gọn gàng linh hoạt, so với lưỡi lê của binh sĩ thì tốc độ nhanh hơn nhiều, kiểm nằm trong tay cô, chiều nào cũng trí mạng.
Dần dần sau đó, tình hình biến thành Trì Am dẫn người đi vây quét người Romasen.
Trong mắt những binh sĩ nhân loại, Trì Am càng ngày càng giống nữ ma đầu... Đây là một lời ca ngợi.
Trận chiến này đã khiến Trì Am trở nên nổi tiếng trong toàn thể liên minh nhân loại, khi con người nói về cô thì thậm chí còn bỏ qua giới tính của cô, nghiễm nhiên coi cô là một cường giả. Nếu không phải vẫn nhớ cô là phụ nữ thì chắc hẳn sẽ có đàn ông khiêu chiến với cô.
Khiêu chiến với cường giả là truyền thống của liên minh nhân loại.
Đáng tiếc là luật của liên minh không cho phép đàn ông khiêu chiến với một người phụ nữ.
Cho đến ngày cuối cùng của lễ thánh sinh, cuộc chiến kéo dài từ rạng sáng đến tối mới kết thúc vào lúc mặt trời lặn, mặt đất rung chuyển, những người lính đã chiến đấu suốt mấy ngày cuối cùng không chống đỡ nổi, ngã xuống trên mặt đất đang rung chuyến.
Trì Am vươn tay giữ chặt một tảng đá bên cạnh, ổn định cơ thể.
Cô vốn tưởng là một trận động đất, nhưng sau đó cảm thấy mặt đất đang lên cao mới hiểu được lễ thánh sinh kéo dài mười ngày cuối cùng đã kết thúc, khu sinh sản trở lại bầu trời, những người Romasen ở trên mặt đất không thể tấn công khu sinh sản được nữa.
Sau khi Trì Am đứng vững liền nhìn ra ngoài, tốc độ khu sinh sản lên cao cũng không nhanh, nhưng trong nháy mắt cảnh mặt đất dần dần rời xa vẫn khiến trong lòng cô chấn động vô cùng.
Những người Romasen trên mặt đất cuối cùng cũng không cam lòng rút lui, bỏ lại những xác chết trên chiến trường, vùng đất hoang bị máu tươi nhuộm kín.
Cho đến khi bầu trời đã hoàn toàn tối xuống, mặt trăng mọc trên không trung, khu sinh sản đã dừng lại giữa không trung, sánh ngang với vầng trăng trên bầu trời, không còn bay lên nữa.
Những con người ở ngoại vi khu sinh sản cuối cùng cũng ngồi xuống nghỉ ngơi thoải mái trò chuyện. Khuôn mặt họ nở nụ cười hạnh phúc, tự thể thoải mái. Không còn sự căng thẳng và nghiêm nghị của mười ngày qua, như thể họ đã trở về nhà mình.
Đúng vậy, đối với con người, khu sinh sản thực sự là nhà của họ, là nơi linh hồn họ thuộc về.
"Lễ thánh sinh cuối cùng cũng kết thúc. Lần này không biết trong khu sinh sản sẽ có bao nhiêu phụ nữ được sinh ra, hi vọng số lượng nhiều một chút. Có lẽ vợ tương lai của chúng ta cũng được sinh ra vào đợt này đấy.” Một binh sĩ tuổi trẻ cười nói.
"Anh nghĩ hay lắm, anh già quá rồi, vẫn nên đàng hoàng theo đuổi những người phụ nữ trong Kim ốc đi thôi.”
Trì Am nghe những người đàn ông này bàn luận, quay đầu nhìn về phía chỗ sâu của khu sinh sản, cô vẫn muốn nhìn thử trong đó rốt cuộc trông như thế nào. Thật tiếc là cho đến khi họ rời khỏi đây có lẽ cô cũng không thể nhìn thấy.
Sau khi mọi người nghỉ ngơi một đêm thì ngoại trừ binh lính canh gác bên ngoài, những người khác đều đi vào khu vực trung tâm của khu sinh sản để đưa những đứa trẻ nhân loại được sinh ra ở khu sinh sản trong năm nay.
Bên ngoài đã có một xe huyền phù của nhân loại chạy tới, đợi sẵn ở lối ra, chờ người bên trong đưa những đứa trẻ sinh ra trong năm nay ra ngoài.
Tư Ngang chọn một nhóm người, đưa họ vào vùng trung tâm khu sinh sản và đưa những đứa trẻ được sinh ra trong năm nay ra.
“Cô không đi vào à?” Lục Hành quay đầu nhìn Trì Am, trên mặt lộ ra vẻ do dự.
Trì Am nghiến răng, quyết định thử một lần: “Đi chứ, đương nhiên phải đi.” Cô vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn đi nhìn thử một lần, nếu có thể tìm ra bí mật về khu sinh sản của loài người thì càng tốt hơn.
Vì vậy Trì Am liền nhắm mắt theo đuôi Tư Ngang, Lục Hành và những người lính khác đi ở phía sau.
Càng đi vào trong, ánh sáng xung quanh càng sáng rõ, ánh sáng từ trên trời chiếu xuống, nhiệt độ ôn hòa dễ chịu, rất thích hợp cho con người. Ngoài ra thì cấu trúc đá ban đầu đã trở thành một lối đi có vẻ tự nhiên hơn, thậm chí trong tích tắc nó còn khiến người ta liên tưởng đến việc đang đi trong rừng.
Trì Am chợt vấp phải thứ gì đó, nếu Tư Ngang không đỡ cô kịp thời thì có thể cô đã ngã xuống rôi.
“Cẩn thận.” Tư Ngang nói.
Da mặt Trì Am hơi giật, khẽ gật đầu.
Chỉ một đoạn đường ngắn vài trăm mét mà đã xảy ra vấn đề đến lần thứ bảy, cuối cùng Trì Am đành dừng lại, yếu ớt nói: "Thôi quên đi, mọi người vào đi, tôi đi về.”
Cô sợ nếu mình đi tiếp nữa thì không chỉ có mình xảy ra chuyện mà những người chung quanh đều sẽ bị cô liên lụy mà trực tiếp ngã xuống đất mất, vậy thì thật sự sẽ chết người đấy. Từ đó cũng có thể nhìn ra, khu sinh sản này quả nhiên là có ý thức, chẳng trách ngoại trừ mười ngày trong lễ thánh sinh thì nó cũng không yêu cầu con người đến bảo vệ.
Tự Ngang suy nghĩ một lát, cũng không miễn cưỡng cô, anh nói: "Anh sẽ cho người đưa em trở về, em đừng đi lung tung.”
Trì Am ừ một tiếng, nhìn bọn họ rời đi rồi mới rời đi cùng với hai thân vệ dẫn đường.
Đường về diễn ra vô cùng suôn sẻ đến không thể tưởng tượng nổi, không hề có chuyện gì xảy ra, có thể thấy là khu sinh sản thực sự không muốn cô vào, nó đang đề phòng cô.
Trì Am không khỏi suy nghĩ.
Cô cảm thấy khu sinh sản quả thật có ý thức riêng, có lẽ nó đã biết cô không phải là người ở thế giới này, biết rằng suy nghĩ và quan niệm của cô khác với thế giới này, nếu được phép tiếp tục nghiên cứu thì có lẽ cô sẽ thực sự thay đổi thế giới này, đến lúc đó không biết đối với cái thế giới này là chuyện tốt hay xấu.
Vì vậy nó đã dập tắt mọi suy nghĩ và khả năng của cô từ trước.
Ở bên trong khu sinh sản nhất định có cách giải quyết tỉ lệ nam nữ không cân đối, nhưng đáng tiếc là không nên do cô phát hiện ra vấn đề này.
Trì Am không phải là người của thế giới này, cho nên dưới sự trấn áp của thiên đạo, cô không thể làm quá nhiều. Nó không muốn thay đổi, có lẽ đây cũng là sự phát triển không bình thường của thế giới này.
Trì Am trở lại xe huyền phù, chờ trong đó suốt ba ngày mới thấy bọn họ đi ra.
Đi cùng với họ là rất nhiều trẻ em mới chào đời được các binh sĩ ôm vào xe.
Những đứa trẻ này sẽ được gửi đến một thành phố gần đó, ở đó chúng sẽ được kiểm tra tư chất, rồi được phân phối lĩnh vực phù hợp với chúng.