Một giấc ngủ đến hừng đông.
Khi bị Elena đánh thức, cuối cùng Trì Am cũng nhớ lại trước khi ngủ mình đã quên mất cái gì, vội vàng nhào vào cửa sổ, đẩy cửa sổ khép hờ ngắm nhìn biến cả màu xanh biếc nơi xa.
Căn nhà họ đang ở cách bờ biển không xa, từ chỗ cửa sổ có thể nhìn thấy hải dương.
Lúc này trời quang gió mát, dưới bầu trời xanh thẳm, mặt biển xanh biếc gió êm sóng lặng, mấy con chim biến bay qua những con thuyền rời bến, xa xa dường như có thể nghe thấy tiếng kèn, mọi thứ đều vô cùng yên tĩnh và an tường.
Vẻ mặt cô thay đổi liên tục, ngay sau đó khôi phục bình tĩnh.
“Angel, mau dậy đi, ông Lawson đến rồi.”
Tiếng kêu của Elena kéo cô trở về thực tại. Trì Am đáp một tiếng, lại nhìn mặt biển bình tĩnh một lát rồi đóng cửa sổ lại với tâm tình vi diệu, sau đó bắt đầu thay quần áo.
Khi mặc áo lót che ngực, Trì Am cúi đầu nhìn đôi gò bồng đảo trước ngực.
Nhân chủng của thế giới này có khuynh hướng phương tây hóa, đường nét ngũ quan thâm thúy, vóc dáng cao lớn, thiếu niên thiếu nữ mười mấy tuổi đã dậy thì rất tốt, cho dù vóc dáng của Angel thuộc loại nhỏ nhắn, nhưng sau khi cởi quần áo, cặp núi đôi trước ngực cũng rất khả quan, hơn nữa hình dạng rất xinh đẹp.
Trì Am ngừng lại trong chốc lát rồi mới thít chặt dây buộc áo ngực, bó chặt bộ ngực.
Sau khi mặc áo sơ mi trắng, cô lại khoác một chiếc áo jacket cổ tròn kiểu mang màu xanh rất có đặc sắc dân tộc, nhét vạt áo sơ mi vào quần lưng cao màu đen. Cách ăn mặc này làm tôn lên vòng eo của cô vô cùng thon gọn, tăng thêm phần bảnh bao của thiếu niên, khiến cô thoạt nhìn có cảm giác khí khái khó phân biệt nam nữ.
Trì Am rời khỏi phòng thì thấy Elena đang chiêu đã một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi.
Ngũ quan của người đàn ông này rất kiên cường, để một hàng râu ngắn ngủi dưới cằm, tăng thêm khí khái đàn ông cho anh ta. Anh ta thân thiện nói lời cảm ơn cho Elena, người vừa bưng nước cho mình, nhưng lại nhíu mày trông có vẻ không vui.
Thấy Trì Am đi ra, Elena lo lắng nhìn cô rồi ngồi xuống bên cạnh, không quấy rầy họ trò chuyện.
“Joy!” Thấy Joy, vẻ mặt Lawson thay đổi mấy phần, vội nói: “Hôm qua tôi nghe nói cậu đã trở về, lần này cậu có thể trở về là rất may mắn, có điều sau này nghe nói cậu bị đưa đến chỗ Conor, cậu có sao không? Còn nữa, rốt cuộc tàu Warren đã xảy ra chuyện gì? Cậu trốn thoát bằng cách nào...”
Lawson hỏi dồn dập, khiến sắc mặt Elena hơi trắng bệch.
Bà không ngờ hôm qua sau khi trở về, con gái còn bị lão đại của khu Black Shark gọi đi, tối qua bà chỉ lo vui vẻ, thế mà quên mất chuyện tàu buôn Warren. Lần này tàu buôn Black Shark thiệt hại lớn như thế, đám người đó sẽ buông tha cho Angel đã bình an trở về ư?
Bình yên trở về từ trong tay hải tặc mặc dù rất đáng mừng, nhưng lại gặp phải nhiều vấn đề hơn.
Trì Am vẫn thong dong nói với Elena: “Mẹ, con đói rồi, có đồ ăn không ạ?”
Chờ tới khi Elena không yên lòng bưng bữa sáng lên, Trì Am gọi họ cùng ngồi xuống, trả lời câu hỏi của Lawson. Cô bắt đầu kể từ đêm hôm đó toàn bộ thành viên trên thuyền đều say rượu, quá trình kể lại còn chi tiết hơn cả hôm qua kể cho lão đại Conor.
Khi nghe Trì Am nói Alex là hải tặc, sắc mặt Lawson tái mét, thô bạo chửi thề.
Vẻ mặt Elena cũng khó coi.
Hai năm trước, khi Alex và Trì Am trở thành bạn bè, Elena cũng vui mừng vì con gái đã có một người bạn, hơn nữa người bạn này còn cùng lứa tuổi với con gái, có lẽ sau này họ sẽ phát triển chút gì đó. Khi ấy Elena đối xử với Alex như bạn trai tương lai của con gái, nào ngờ Alex lại là hải tặc, lần này suýt nữa hại chết Angel của bà.
Mãi tới khi Trì Am kể tới chỗ mình ngồi trên tàu của Boss Grey trở về đảo Whale, nửa đường lại gặp phải băng hải tặc Skeleton, hơn nữa cướp biển còn triệu hồi một con bạch tuộc khổng lồ Kraken, Lawson và Elena suýt nữa nín thở.
Có đợt trùng kích này, chuyện cuối cùng Trì Am được đội tàu tuần tra thứ bảy của đảo Whale đón đi lại không đáng chú ý.
Có thể nói trong mắt những người thủy thủ, những gì Trì Am đã trải qua trong hai tháng có thể xem như vô cùng phong phú, hết sức mạo hiểm.
Lawson nghi hoặc hỏi: “Mặc dù Edward Hill là người cực kỳ công chính nghiêm minh, nhưng anh ta chưa bao giờ can thiệp vào chuyện giữa các thế lực trong dân gian. Nhưng tôi nghe nói trên bến tàu hôm qua, khi người của Back Shark muốn dẫn cậu đi, Edward Hill còn ra mặt giúp cậu, có thật không?”
“Đúng vậy, anh Edward Hill đúng là một người cực kỳ công chính.” Trì Am trả lời không hề sai sót.
Mặc dù vẫn còn nghi hoặc, nhưng Lawson cũng không để bụng. Đội tuần tra hải quân không liên quan gì tới đám bình dân tự phấn đấu như họ. Trông chờ vào đội tuần tra hải quân thì chi bằng mình hãy tự nghĩ cách xử lý vượt qua những cửa ải này.
Sau khi hiểu biết từ đầu tới cuối sự việc, tâm trạng Lawson vô cùng tồi tệ.
Sắc mặt anh ta âm trầm, chậm rãi nói: “Joy, tôi rất xin lỗi cậu, tôi không hề biết Alex lại là hải tặc.”
Lại nói, Angel sẽ quen biết với Alex còn nhờ vào Lawson. Khi Alex được người khác đưa đến đảo Whale, vì Angel cùng lứa tuổi với Alex nên Lawson đã giới thiệu cho hai người làm quen với nhau.
Lawson cũng là thành viên của Black Shark, nhưng anh ta là người trượng nghĩa, cực kỳ chiếu cố những kẻ nhỏ yếu và người nghèo, luôn sẵn lòng giúp đỡ họ. Năm đó Angel có thể thuận lợi tiến vào tàu buôn làm việc cũng là nhờ anh ta giúp đỡ giới thiệu, danh tiếng của anh ta trong bình dân rất tốt.
“Không sao đâu, ngay cả Maltz đưa anh ta đến đảo Whale cũng không biết thân phận của anh ta mà. Đó không phải là lỗi của anh.” Trì Am bình tĩnh nói.
Maltz chính là người đàn ông tóc màu nâu đỏ đứng bên cạnh Boss Conor. Lúc đó nghe thấy Alex là hải tặc, phản ứng của anh ta cũng lớn nhất. Nếu Alex thật sự là cướp biển thì Maltz - người đã đưa Alex đến đảo Whale sẽ phải gánh vác tổn thất của tàu Warren lần này, đây là cũng điều mà Maltz không muốn tin tưởng nhất.
Lawson thở dài, nghĩ tới phản ứng của Black Shark đối với tổn thất của tàu Warren lần này, cùng với phản ứng của Maltz, không nhịn được lo lắng cho Trì Am.
Joy, cậu phải biết rằng chuyện tàu Warren gây ra thiệt hại rất lớn đối với Black Shark, họ cực kỳ giận dữ vì chuyện này, bởi vì cậu bình an trở về, có lẽ họ sẽ...” Anh ta nhìn Elena sắc mặt trắng bệch ngồi bên cạnh, không nói tiếp nữa.
Nhưng Elena và Trì Am vẫn hiểu ý của anh ta.
Trì Am nói: “Tôi biết, không sao đâu, cảm ơn anh đã nhọc công đến đây một chuyến.”
Lawson vỗ vai cô, sau đó các từ rời đi.
Sau khi Lawson rời đi, Elena sốt ruột sắp khóc.
Bà kéo tay Trì Am, vội nói: “Angel, chúng ta mau rời khỏi đảo Whale đi! Chúng ta đi tìm một hòn đảo nhỏ như đảo Little State không có tàu buôn đi ngang qua để sống, cách nơi này thật xa để người của Black Shark không tìm được chúng ta mới thôi.”
Trì Am thấy rõ nỗi sợ hãi của bà.
Elena vốn có xuất thân cao quý, có một vị hôn phu anh tuấn đang phục dịch ở hải quân, nhưng lại vì gia đạo suy thoái, bị cưỡng hiếp, chưa kết hôn đã có thai mà đánh mất tất cả. Thực ra bản tính của bà là một người phụ nữ rất kiên cường, song cuộc sống mang lại quá nhiều đau khổ cho bà, khiến bà chẳng có gì ngoài một đứa con gái.
Con gái chính là tất cả của bà.
Trì Am tốn rất nhiều thời gian mới dỗ dành Elena xong, thậm chí không tiếc nhắc tới đội trưởng đội tuần tra hải quân số bảy.
Nhưng ngay sau đó Trì Am phát hiện mình xài nhầm chiêu mất rồi, bởi vì khi Elena nghe nói cô nhận được sự thưởng thức của Edward Hill trên tàu, đối phương muốn chiêu mộ cô vào đội tuần tra hải quân, đôi mắt bà ấy lấp lánh nhìn cô.
“Angel, mẹ nghe nói cậu Hill này rất anh tuấn, là một quý ông vừa công chính vừa có sức hút, nếu con có thể chiếm được...” Sau đó bà ấy lại buồn bã nói: “Thôi, bây giờ trong mắt cậu ấy, có lẽ con chỉ là một người đàn ông.”
Trì Am: “...”
Trì Am sờ mũi, xấu hổ cười một tiếng, nói: “Tóm lại là mẹ đừng lo cho con, bây giờ con rất ổn. Được rồi, con ra ngoài một chút, buổi tối sẽ về. Còn nữa, hôm nay mẹ từ chức đi, đừng làm công việc hầu hạ người khác nữa, sau này con sẽ nuôi mę.”
Cuối cùng Elena cũng nở nụ cười, oán trách: “Bây giờ mẹ vẫn làm việc được, không cần con nuôi đầu. Số tiền đó con cứ giữ đi, tương lai làm đồ cưới cho con.”
Trì Am cảm thấy đồ cưới gì đó thật sự khó mà nói trước được, vội vàng dặn bà ấy nhất định phải từ chức rồi nhanh chóng ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, Trì Am cũng không đi nơi khác mà chạy ra bến tàu ngăm thuyền.